Kiếp Này Ta Không Muốn Làm Một Phu Nhân Hiền Đức

Chương 2

Linh Bát Nhị Tứ

2025-03-05 21:14:21

Kiếp trước, khi ta bị giam trong hầm rượu, chỉ có mình Thanh Hạnh cố gắng cứu ta, kết quả bị bọn họ phát hiện, ngay trước mặt ta đánh ch-ết nàng ấy.

Thanh Hạnh bị lời nói của ta dọa giật mình: "Hà sư phụ là sư phụ mà phu nhân mời cho tiểu lang, một nha hoàn như nô tỳ sao dám mơ tưởng!"

"Vậy thì đừng làm nha hoàn nữa, từ nay về sau, con làm nữ nhi của ta, gọi ta một tiếng mẹ." Ta thật lòng nói.

Thanh Hạnh "phịch" một tiếng quỳ xuống đất, cả người đều hoảng loạn: "Phu nhân, người là vầng trăng trên trời, nô tỳ là bùn đất dưới đất, phu nhân đừng đùa nữa, nô tỳ làm sao xứng làm nữ nhi của người. . ."

"Ta nói con xứng thì con xứng, đứa trẻ ngoan, đừng tự ti như vậy." Ta đích thân đỡ Thanh Hạnh dậy, ôm nàng ấy vào lòng.

Tuy Thanh Hạnh là cô nhi ta nhặt được trên đường, nhưng cha mẹ nàng ấy lúc sinh thời là nông dân trong sạch, dù thế nào thì nàng ấy cũng cao quý hơn Liễu Toại - đứa con hoang của ca kỹ này, sao lại không xứng làm nữ nhi ta chứ.

2

Ta nhận Thanh Hạnh làm nghĩa nữ, để Hà sư phụ dạy Thanh Hạnh võ nghệ, chuyện này rất nhanh đã bị Trương ma ma mách lẻo đến tai cha chồng ta.

Liễu Văn Xương không tiện gọi riêng ta – nhi tức này này đến hỏi chuyện, đành phải phái người đi tìm Liễu Ngạn Khoảnh.

Mấy ngày nay Liễu Ngạn Khoảnh lấy cớ có công vụ bận rộn, luôn không về nhà.

Ta đoán lúc này hắn ta đang ở bên cạnh ca kỹ kia. Vừa hay, ta cũng muốn xem ca kỹ đó trông như thế nào.

Nói ra thật buồn cười, kiếp trước ta vì nàng ta mà rơi vào kết cục thê thảm như vậy, vậy mà ta còn chưa từng thấy mặt nàng ta một lần.

Ta dẫn theo một đội gia đinh và mấy bà tử lực lưỡng, lấy cớ đi xem cửa hàng, vừa đến Chu Tước đại nhai đã thấy gã sai vặt được Liễu Văn Xương phái đi báo tin, bị người của ta đạp mặt úp xuống đất.

"Để hắn ta dẫn đường." Ta sai bảo.

📍 Nếu thấy hay đừng ngại cho bọn mình một lượt theo dõi nhé!
📍 Ngoài ra, các bạn có thể theo dõi bọn mình trên FB: Cá Chép Ngắm Mưa • 鯉魚望雨 để không không bỏ lỡ những bộ truyện hấp dẫn!

Gã sai vặt vẫn muốn dây dưa, nhưng ta không còn lòng từ bi và thương cảm như kiếp trước nữa, hai roi không chút nương tay quất lên người hắn ta.

Một canh giờ sau đã đến trước một tiểu viện.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn -

Trong viện trồng một cây quế, cách vài trượng đã có thể ngửi thấy hương thơm, đường đá xanh được chăm sóc sạch sẽ, bên đường trồng những bông hoa nhỏ không biết tên đang nở rộ.

Đá lạnh thường nở muộn, gió nhiều rụng cũng dày.

Ta cũng từng nghĩ, nếu có thể lựa chọn, ta không muốn làm thiên kim tiểu thư của quan gia gì, ta muốn ở bên cạnh người thân của mình, không cầu chuông vàng khánh ngọc, chỉ cầu có một tòa viện nhỏ thanh u như thế này, sống những ngày bình phàm ấm áp.

Cánh cửa viện khép hờ, ta dẫm lên cánh hoa rơi bước lên.

Qua khe cửa, ta thấy một nữ tử mặt như phù dung, eo thon như liễu, mặc chiếc váy Lưu Tiên màu xanh, ngồi trên xích đu dưới gốc quế, Liễu Toại đang nửa quỳ bên cạnh trêu đùa với nàng ta.

Kiếp trước, ta vất vả lo liệu cho Liễu Toại, vậy mà hắn ta chưa từng thân thiết với ta như vậy.

Còn phu quân của ta, Liễu Ngạn Khoảnh, đang bưng một bát thuốc đi về phía bọn họ.

Lòng ta vừa cay đắng vừa căm hận.

Ta vì Liễu gia hao tâm tổn sức, còn nàng ta một ca kỹ lại được sống như thế này, phu từ tử hiếu, tự tại thỏa ý, dựa vào cái gì chứ?

Ta lạnh mặt đẩy cửa ra, ba người nghe thấy tiếng động, đều quay về phía ta.

Ba gương mặt, lập tức hoảng loạn.

3

"Nguyên Nương. . . nàng. . . nàng. . . sao nàng lại đến đây?"

Liễu Ngạn Khoảnh vốn miệng lưỡi lưu loát nói đạo lý với ta, lúc này cũng lắp bắp.

Bát thuốc trong tay hắn ta đổ hết lên tay, nhưng hắn ta hoàn toàn không cảm nhận được, có thể thấy là thực sự rất hoảng loạn.

Nhưng dù vậy, hắn ta và Liễu Toại vẫn theo bản năng chắn giữa ta và Hồng Loan, sợ ta sẽ xông qua làm tổn thương nàng ta.

Lòng ta vừa đau buồn vừa thấy buồn cười.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyenHay.pro

Nhận xét của độc giả về truyện Kiếp Này Ta Không Muốn Làm Một Phu Nhân Hiền Đức

Số ký tự: 0