Kiếp Này Ta Không Muốn Làm Một Phu Nhân Hiền Đức

Chương 13

Linh Bát Nhị Tứ

2025-03-05 21:14:21

Nhưng sao cũng được, hôm nay là một ngày tốt lành, bất kể Liễu Ngạn Khoảnh có muốn hay không, ta đều sẽ thanh lý môn hộ trong ngày hôm nay.

17

Ta và Liễu Ngạn Khoảnh đã hòa ly.

Người Liễu gia sau khi phát hiện không thể khiến ta thay đổi ý định, lập tức tập trung tinh thần vào việc phân chia tài sản với ta.

Ta là đứa con mồ côi của Đông Dương Hầu, bất động sản trong phủ đều là của Đông Dương Hầu để lại, bọn họ đương nhiên không thể chia được.

Bọn họ lại muốn chia đồ cổ, tranh chữ trong kho, nhưng ta đã đổi hết thành phiếu cầm đồ, số tiền cầm được đều quyên góp cho Phổ Tế tự và Từ Ấu viện làm việc thiện rồi.

Cuối cùng, bọn họ chỉ còn cách chia số tiền mặt trong sổ sách.

Trong sổ sách, ta chỉ để lại vài trăm lượng bạc, Hồng Loan đưa một nửa cho Liễu Tiêm Tiêm, một nửa dùng để tổ chức tiệc sinh nhật cho ta, không còn một đồng.

Cuối cùng, người Liễu gia chỉ còn cách mang theo vài bộ quần áo rời khỏi phủ.

Liễu Toại đỏ mắt đến tìm ta: "Mẹ, bản thân cha làm sai, con không muốn đi theo cha, con là con của mẹ mà, con muốn ở lại hiếu thuận với mẹ."

"Ngươi muốn hiếu thuận với ta như thế nào?" Ta cười nhạt hỏi.

Liễu Toại gấp gáp nói: "Thân thể của con đã tốt hơn, con có thể lập tức trở về Bạch Lộc thư viện đọc sách, còn nữa, con nhất định sẽ chăm chỉ theo Hà sư phụ học quyền cước, cưỡi ngựa b.ắ.n cung, mẹ, con sẽ rất nghe lời."

"Nhưng, suất vào Bạch Lộc thư viện, ta đã cho người khác rồi, còn Hà sư phụ bên kia, cũng đã nhận nữ nhi Thanh Hạnh của ta làm đồ đệ rồi." Ta cười híp mắt nói.

Liễu Toại vội nói: "Không sao, chỉ cần mẹ bằng lòng giữ con ở lại, con làm gì cũng được."

"Ngươi thật sự muốn ở lại, cũng không phải không được." Ta nhìn thẳng vào hắn ta, nói, "Ngươi muốn ở lại Tạ phủ, chỉ có thể ký khế ước bán thân, làm người quét dọn, đừng gọi ta là mẹ, cũng giống như những người khác, gọi ta là chủ tử."

"Chuyện của Liễu Ngạn Khoảnh, con hoàn toàn không biết, nếu người vì bọn họ mà giận chó đánh mèo lên con, con cũng sẵn lòng ở lại giúp người xả giận, chỉ mong người sớm nguôi giận." Liễu Toại không hề lưỡng lự lập tức đồng ý.

📍 Nếu thấy hay đừng ngại cho bọn mình một lượt theo dõi nhé!
📍 Ngoài ra, các bạn có thể theo dõi bọn mình trên FB: Cá Chép Ngắm Mưa • 鯉魚望雨 để không không bỏ lỡ những bộ truyện hấp dẫn!

Hắn ta cho rằng ta đang nóng giận, cố ý nói vậy, hắn ta cho rằng chỉ cần giả vờ ngoan ngoãn một thời gian, ta sẽ mềm lòng, để hắn ta trở lại làm thiếu gia của phủ đệ này.

Điều này đúng ý ta.

Ta muốn hắn ta rơi xuống bùn, muốn hắn ta mắt thấy tiền đồ vốn thuộc về hắn ta bị ta trao cho người khác, muốn hắn ta nhìn Thanh Hạnh thay thế vị trí của hắn ta, muốn hắn ta ngày ngày đau khổ vì sự cách biệt địa vị.

Nếu không, ta làm sao xứng đáng với bản thân bị che mắt phản bội ở kiếp trước.

18

Những thứ ở tiệm cầm đồ, Thanh Hạnh và Đức Quý đã dẫn người chuyển về.

Phủ đệ gần đây xảy ra nhiều chuyện như vậy, đứa nhỏ này, bề ngoài không nói không rằng.

Nhưng ta nghe Hà sư phụ nói, nàng ấy đã mấy đêm không ngủ, thay ta canh giữ ở cổng viện, lo lắng người Liễu gia chó cùng rứt giậu sẽ đến làm hại ta.

Giờ sự tình đã yên ổn, nàng ấy rốt cuộc cũng thở phào nhẹ nhõm.

Nàng ấy quấn lấy ta, muốn dẫn ta đến chùa lễ bái, nói là để xua tan xui xẻo.

Ta biết nàng ấy có tâm, bèn chọn một ngày trời quang mây tạnh, cùng nàng ấy đến Phổ Tế tự.

Sau khi thắp hương, hòa thượng tiếp đón đưa chúng ta đi nghe phương trượng giảng pháp.

Kết quả đụng phải một vị phụ nhân.

Chính là người hôm đó ngửi thấy huân hương có vấn đề, tên nàng ấy là Chu Vân, nhà mẹ đẻ mở cửa hàng hương liệu, là phu nhân của Lâm đại nhân biên tu Hàn lâm viện.

Chu phu nhân vừa thấy ta, lập tức kéo ta lại: "Tạ cô nương, phương trượng tạm thời có khách, ngươi đừng đi, nói chuyện với ta trước nhé."

Nét mặt nàng ấy như có chuyện lớn muốn nói với ta, ta chỉ có thể đi theo nàng ấy đến bên cạnh phóng sinh trì ngồi xuống.

"Ngươi đã nghe nói chưa, mấy tên vô liêm sỉ Liễu gia bị ngươi đuổi đi, mang theo quần áo đến quán trọ tá túc, bà chủ quán trọ biết được, mắng chủ quán một trận, đuổi bọn họ đi. Bọn họ đành phải đến ngoại thành thuê một căn nhà tồi tàn cũ nát để ở, một nhà lớn như vậy cũng cần phải ăn mà đúng không, nghe nói Hồng Loan làm chủ, bán mấy người hầu trung thành đi để đổi tiền."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn -

"Có một lão mụ tử họ Trương, nghe nói là người mà mẹ ruột của Liễu Ngạn Khoảnh để lại, bị bọn họ bán cho Hứa gia. Hứa gia ngươi biết đấy, Hứa đại quan nhân thích uống rượu, say rượu là thích đánh người, người hầu trong nhà không biết đã bị đánh ch-ết bao nhiêu rồi. Hồng Loan kia cũng thật độc ác, vì để bán được nhiều tiền hơn, đẩy lão mụ tử kia vào hố lửa."

Ta cười nói: "Luận độc ác, vẫn phải là cha con Liễu gia, Trương ma ma hầu hạ bọn họ mấy chục năm, cũng không thấy bọn họ ngăn cản Hồng Loan."

"Đúng là vậy!" Chu phu nhân líu lưỡi, "Liễu gia này, đều không phải thứ tốt, may mà ngươi đuổi bọn họ đi."

"Chuyện vẫn chưa kết thúc đâu." Chu phu nhân hạ giọng, nói, "Liễu Tiêm Tiêm kia, sau khi trở về đã bị Lưu gia hưu bỏ, nàng ta chạy đến tìm Liễu Ngạn Khoảnh nhận lỗi, muốn quay về bên bọn họ. Kết quả Liễu Ngạn Khoảnh và Hồng Loan đánh nàng ta một trận, đuổi đi. Liễu Tiêm Tiêm cũng là kẻ độc ác, ở ngoài ngồi xổm đến nửa đêm, đợi cả nhà ngủ say, lẻn vào, lấy hết tiền bán người hầu trung thành của Liễu gia rồi bỏ trốn."

Chuyện này ta thật sự không biết!

Nhưng có thể tưởng tượng, bọn họ không có tiền, lại hỏng danh tiếng, sau này sẽ khổ cực tới cỡ nào.

19

Chu phu nhân kéo ta buôn chuyện tận một tiếng đồng hồ, khiến ta lỡ mất buổi giảng pháp của phương trượng.

Chu phu nhân ngượng ngùng xin lỗi, nói tháng sau nàng ấy sẽ mời phương trượng đến Lâm phủ, bảo ta nhất định phải đến.

Ta cười đồng ý.

Không còn phải bận tâm vì người Liễu gia nữa, cuối cùng ta cũng có thể thoải mái giao lưu với mọi người.

Cùng Chu phu nhân xuống núi, chúng ta tách ra về phủ riêng.

Ngồi trên xe ngựa, Thanh Hạnh đột nhiên lên tiếng: "Mẹ, trước đây người nói với con, con mạnh hơn rất nhiều nam hài tử phải không?"

"Ừ."

"Mẹ, sau này con sẽ còn mạnh hơn nữa, một ngày nào đó, con có thể trở thành chỗ dựa của người."

Ta ngạc nhiên nhìn Thanh Hạnh, chỉ thấy nét mặt nàng ấy vô cùng nghiêm túc.

Ta không nói gì, sống lại một đời, ta hiểu rõ, không ai có thể mãi mãi đáng tin cậy.

"Mẹ, hãy dựa vào con được không?" Giọng điệu Thanh Hạnh kiên định, lại mang theo chút bất an.

Ta rốt cuộc cũng gật đầu.

"Được!"

Núi xanh phủ xuống, một màu thanh minh, sống lại một đời, đại thù phải báo, tiếp theo, là nên quên đi hận thù, bắt đầu cuộc sống mới rồi.

Hết

-------------------------------------------------------------------------

Dưới đây là phần giới thiệu của bộ truyện Ký Chủ Xin Hãy Nghe Lệnh đã đăng tải full trên MonkeyD, nếu như các bạn hứng thú có thể tìm theo tên truyện để đọc nhé!

Ta bị mắc kẹt trong sách, buộc phải diễn theo tình tiết định sẵn.

Lúc này, ta đang mặc giá y đỏ thẫm ngồi trên giường tân hôn.

Nam nhân trước mặt ta lộ vẻ khó chịu: "Ngươi không từ thủ đoạn để gả cho ta, vừa lòng chưa?"

Một giọng nam vang lên bên tai: "Ngươi phải nói bằng giọng thê lương rằng: 'Vương gia, thiếp có một bí mật'."

Ta run rẩy: "Vương gia, thiếp có một bí mật."

Giọng nam đó: "Sau đó vén áo lên, ngửa mặt cười to, nói: Không ngờ đúng không, lão tử là nam nhân!"

?

Ngươi mẹ nó bị điên phải không!

Theo dõi sốp tại page: Cá Chép Ngắm Mưa • 鯉魚望雨 để đón đọc những bộ truyện hấp dẫn. Nếu thấy hay hãy cho sốp một like và một lượt theo dõi nhé!

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyenHay.pro

Nhận xét của độc giả về truyện Kiếp Này Ta Không Muốn Làm Một Phu Nhân Hiền Đức

Số ký tự: 0