Hứa Tri Ý

Chương 8

TAM THỐN NGUYỆT QUANG

2025-03-13 08:45:55

14



Một tháng sau.



Công việc của Lục Tuyển Vinh ở đại lục đã tạm ổn, anh dẫn tôi về Hồng Kông.



Trước khi đi, chúng tôi đến một quán trà Quảng Đông ăn tối.



Anh uống trà đen, đọc báo.



Tôi ăn xong há cảo tôm, tranh thủ thời gian viết thư.





Lục Tuyển Vinh liếc xéo sang, lười biếng hỏi: "Viết gì đấy?"



Tôi tay bút thoăn thoắt: "Viết thư cho chị họ ở Tây Thành, nhờ chị ấy trông nom bố mẹ giúp tôi khi có thời gian."



Thực ra, tôi đang viết thư tố cáo nặc danh.



Trong thư, tôi tố cáo giáo viên Nhất Trung Thẩm Cẩm Thành tư thông với nữ sinh, vô đạo đức, không xứng đáng làm thầy giáo.



Chỉ định buông tha cho bọn họ dễ dàng vậy thôi sao?



Đương nhiên là không rồi.



Tôi khẽ cười, lòng vô cùng sung sướng.



Lục Tuyển Vinh lật tờ báo, chế giễu: "Cô đốt thư báo nhập học của Bạch Hà Chi rồi đấy, nhưng năm sau con bé vẫn có thể thi đại học mà. Tôi còn tưởng cô phản kích thế nào, hóa ra chỉ có thế thôi à? Cô như vậy mà cũng tính là chia tay êm đẹp với chồng đấy hả."



Tôi ậm ờ cho qua chuyện: "Bất kỳ một kết thúc êm đẹp nào cũng đều phải trải qua vô vàn lần tan nát cõi lòng. Tôi tác thành cho anh ta, cũng coi như tác thành cho chính mình."



Tôi sẽ không nói cho Lục Tuyển Vinh biết.



Cảnh nghèo khó trăm bề khổ, con nhỏ dại và người chồng vô tâm sẽ đẩy một người phụ nữ xuống vực sâu như thế nào;



Tôi cũng sẽ không nói, cuối năm nay, mẹ Thẩm Cẩm Thành sẽ bị trúng gió liệt giường.



Nhà họ Thẩm có hai con trai, người con thứ hai ở tận Vân Nam, Thẩm Cẩm Thành là con trưởng, lại hay ôm đồm và sĩ diện, gánh nặng chăm sóc mẹ già, đương nhiên sẽ đổ hết lên đầu con dâu.



Đương nhiên rồi.



Bạch Hà Chi khôn lỏi và ích kỷ kia có lẽ đến con gái cũng không cần, sẽ lập tức trốn khỏi cái hố lửa này không chớp mắt ấy chứ.



Cho nên, tôi phải viết thư tố cáo.



Tôi nhất định phải làm cho ra nhẽ chuyện gian díu của Thẩm Cẩm Thành và Bạch Hà Chi, vạch trần mối quan hệ của bọn họ, trói chặt hai kẻ đó vào nhau.



Tôi sẽ không cho cô ta một cơ hội nào để thoát khỏi Thẩm Cẩm Thành, càng không thể để cô ta học đại học.



Nợ m.á.u phải trả bằng máu, đơn giản vậy thôi.



"Đi thôi."



[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn -

Lục Tuyển Vinh gấp tờ báo lại, đeo kính râm vào: "Cô Hứa, cô đổi nghệ danh đi, tên cũ hơi quê mùa."



Tôi vội hỏi: "Vậy... nên đặt tên gì thì hay ạ?"



Lục Tuyển Vinh suy nghĩ một lát: "Hứa Tri Ý, 'Xuân ý biết bao nhiêu'."



"Hay ạ."





15



Sự phát triển sau khi đến Hồng Kông, nằm ngoài dự liệu, nhưng cũng nằm trong dự liệu.



Bộ phim điện ảnh tuyển chọn nữ diễn viên đại lục trước đó của Lục Tuyển Vinh, tên là "Tây Thành Phong Nguyệt", thuộc thể loại phim nghệ thuật, được đầu tư sản xuất để nhắm đến các giải thưởng.



Vai nữ chính của bộ phim cuối cùng đã được quyết định giao cho nữ hoàng phim nghệ thuật Hồng Kông Ân Viên Viên đảm nhận.



Còn vai nữ phụ, tức là vai diễn biết nói tiếng Tây Thành, thì chọn một cô đào của đoàn kịch Tây Thành, dáng dấp xinh đẹp, thanh, đài, hình, biểu đều vô cùng xuất sắc.



Tôi không được tham gia bất kỳ vai diễn nào.



Lục Tuyển Vinh nói thẳng với tôi, lý do ban đầu quyết định ký hợp đồng với tôi là vì thấy tôi có chút tố chất diễn xuất.



Nhưng cái giới này, nữ diễn viên có thiên phú, xinh đẹp thì đầy rẫy,



Mà tôi lại không có bất kỳ kinh nghiệm diễn xuất nào, anh ta không có kiên nhẫn để dạy dỗ tôi, không thể trực tiếp sắp xếp vai diễn cho tôi vào đoàn phim được.



Lục Tuyển Vinh ký với tôi một hợp đồng tạm thời, thời hạn nửa năm.



Trong nửa năm này, anh ta sẽ sắp xếp cho tôi vào ít nhất hai đoàn phim, nhưng không hứa hẹn vai diễn hay đất diễn.



Sau nửa năm sẽ đánh giá, nếu không đạt tiêu chuẩn của anh ta, thì sau này sẽ không hợp tác nữa.



Nói cách khác, tất cả đều phải dựa vào nỗ lực của bản thân tôi.



Sau khi ký hợp đồng xong, Lục Tuyển Vinh, người bận rộn này, liền bay sang Anh.



Chị Phương oán trách một câu: "Ron cũng quá m.á.u lạnh rồi đấy, Tri Ý một cô gái trẻ đẹp, ở Hồng Kông đất lạ quê người, không trả lương cho người ta thì thôi đi, đến chỗ ở cũng không lo."



Tôi vội nói: "Lục tiên sinh trước đó đã giúp tôi rất nhiều trong chuyện ly hôn, cũng đã cho tôi cơ hội rồi. Anh ấy là quý nhân của tôi, tôi thực sự không dám đòi hỏi quá nhiều."

Xin chào. Tớ là Đồng Đồng. Đừng ăn cắp bản edit này đi đâu nhé!!!!



"Đương nhiên, chị Phương chị cũng là đại quý nhân của tôi. Lúc tôi thảm hại nhất, chị đã cho tôi một bộ quần áo sạch sẽ, ơn này tôi tuyệt đối không dám quên."



Chị Phương cười xòa khoát tay, đôi má bầu bĩnh trên khuôn mặt tròn trịa hiện lên lúm đồng tiền xinh xắn: "Có gì đâu, chỉ là tiện tay thôi mà."



Chị Phương quả thực là người rất tốt, rất tận tâm giúp tôi tìm được chỗ thuê nhà phù hợp.



Cuối cùng, chị Phương nói với tôi, tháng 11 sẽ sắp xếp cho tôi vào một đoàn phim truyền hình cổ trang.



Chị ấy khuyên tôi, nên giao tiếp nhiều hơn với người dân bản địa Hồng Kông, vấn đề lớn nhất của tôi bây giờ là ngôn ngữ.



Tôi liên tục cảm ơn sự chỉ bảo của chị.



 

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyenHay.pro

Nhận xét của độc giả về truyện Hứa Tri Ý

Số ký tự: 0