Hứa Tri Ý

Chương 14

TAM THỐN NGUYỆT QUANG

2025-03-13 08:45:55

25



Tim tôi đập rất nhanh, lòng bàn tay ướt đẫm mồ hôi.



Bước vào trong, một mùi hương t.h.u.ố.c lá nhàn nhạt và mùi nước hoa Cologne xộc vào mũi.



Thư phòng rất rộng, trên kệ sách bày kín những cuốn sách nổi tiếng trong và ngoài nước, tiểu thuyết thịnh hành, còn có rất nhiều đĩa CD, đĩa than.



Lục Tuyển Vinh ngồi sau bàn làm việc, anh ta mặc đồ thường phục, đeo kính gọng vàng, mái tóc mái hơi che khuất đuôi lông mày, trông vừa nho nhã lại vừa lịch sự.



Không thể không nói, quả thật là một người đàn ông tuấn tú mê người, nhưng tính khí cũng thật sự là quá tệ.



Anh ta đang tập trung tinh thần vẽ phân cảnh phim trên giấy, nét vẽ điêu luyện, sinh động như thật.



"Còn chưa đi?"



Lục Tuyển Vinh không ngẩng đầu lên, nhàn nhạt nói.



Tôi lập tức hoàn hồn, muốn tiến lên đưa cà phê, nhưng lại sợ lỡ tay làm đổ, làm bẩn bản nháp của anh ta.



"Cái đó, tôi, tôi..."



Lục Tuyển Vinh ngẩng đầu lên, cười khẩy: "Hôm đó còn hùng hồn chính nghĩa dạy dỗ tôi, sao giờ lại rụt rè như bà già chân nhỏ thế này rồi?"



Tôi ngạc nhiên: "Tôi lúc nào dạy dỗ anh chứ? Tôi đâu dám."



Lục Tuyển Vinh dùng ngón tay gõ nhẹ lên mặt bàn, ra hiệu cho tôi đặt cà phê xuống: "Là ai đó đập cửa xông ra ngoài, trách mắng tôi phải dành thời gian cho con gái nhiều hơn?"



Tôi lắc đầu cười.



Anh ta lại gọi cái đó là dạy dỗ sao?



Tôi đặt cà phê xuống, đứng cách anh ta không xa, do dự không biết làm thế nào.



"Còn có chuyện gì nữa không?" Lục Tuyển Vinh cầm tách cà phê lên uống một ngụm.



Tôi vô cùng trịnh trọng cúi đầu: "Cảm ơn anh đã cho tôi thêm một cơ hội nữa."



Lục Tuyển Vinh khẽ giơ tay lên: "Chị Phương nói cô là người có tố chất, muốn cảm ơn thì đi cảm ơn chị ấy đi."



Đến đây, cả hai chúng tôi đều im lặng.



Anh ta chuyên tâm vẽ tranh, tôi lúng túng đứng sững tại chỗ.



"Còn có gì muốn nói nữa không, nói một lần cho xong đi." Lục Tuyển Vinh châm một điếu thuốc hút.



Mỗi lần đối diện với anh ta, tôi đều rất căng thẳng.



Tôi do dự một hồi lâu: "Cái đó... chị Phương nói tháng sau sẽ cho tôi vào một đoàn phim hình sự, có một chút vai diễn. Nhưng, nhưng tôi cảm thấy kinh nghiệm của mình vẫn chưa đủ. Tôi, tôi muốn tham gia lớp đào tạo diễn xuất."



[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn -

Lục Tuyển Vinh hừ lạnh một tiếng: "Sao, cảm thấy chơi với Joey cả buổi chiều, là có thể ra điều kiện với tôi rồi à?"



Tôi lấy hết dũng khí: "Không liên quan đến Kiều Y. Trong hợp đồng chúng ta ký có viết, công ty phải cung cấp đào tạo cho nghệ sĩ. Hơn nữa, tôi là người do chính anh ký hợp đồng, nếu tôi ra ngoài diễn dở, mất mặt là mất mặt anh. Mà nếu tôi có tiền đồ, cũng có thể nhanh chóng kiếm tiền cho anh mà."



Lục Tuyển Vinh cười khinh thường: "Cô còn lâu mới kiếm được tiền đấy. Thôi được rồi, ra ngoài đi."



Tôi vội nói: "Nhưng mà,"



Lục Tuyển Vinh nhíu mày: "Ra ngoài!"



Được thôi, tôi thừa nhận là tôi có hơi sợ anh ta.



Không tranh thủ được mục đích, tôi cũng chỉ có thể tiu nghỉu rời đi.



Về đến nhà, tôi vận động hơn một tiếng đồng hồ, mới hơi bình tĩnh lại được tâm trạng bị từ chối.



Buổi tối vừa tắm xong, đắp mặt nạ, bỗng nhiên nhận được điện thoại của chị Phương.



"Tri Ý, tin tốt đây."



"Anh Vinh đã xin cho em được một suất vào lớp đào tạo diễn viên của đài truyền hình rồi đấy!"



"Trời ạ, em có biết lớp đào tạo diễn viên khó vào thế nào không? Họ chỉ nhận nghệ sĩ của đài mình thôi. Anh Vinh đã nói chuyện với lãnh đạo cấp cao của đài cả buổi trời, hứa hẹn bộ phim điện ảnh tiếp theo của anh ấy sẽ để nghệ sĩ của đài A đóng vai nữ chính, người ta mới đồng ý đấy."



Quá đỗi bất ngờ, nhất thời tôi vẫn chưa thể tiêu hóa được.



Đầu dây bên kia chị Phương hỏi: "Sao không nói gì thế?"



Tôi ôm lấy trái tim đang đập loạn xạ: "Hôm nay em đã cầu xin anh ấy rồi, bị anh ấy từ chối thẳng thừng, còn tưởng anh ấy sẽ không quan tâm nữa chứ."



Chị Phương cười nói: "Anh ấy đúng là miệng lưỡi d.a.o găm, lòng dạ bồ tát mà. Thật ra chuyện lần trước nổi giận với em, trong lòng anh ấy cũng áy náy, nhưng lại sĩ diện không chịu xuống nước thôi. Chúc mừng em, Tri Ý nhé."



Trong mắt tôi ngấn lệ: "Cảm ơn chị, chị Phương, em sẽ trân trọng cơ hội này!"



26



Rất nhanh sau đó, tôi với tư cách là học viên chuyển trường, gia nhập lớp đào tạo nghệ thuật của đài truyền hình.



Các học viên cùng khóa đều vô cùng ưu tú, có mấy người tên tuổi rất quen, ấn tượng là những ảnh đế, thị hậu tương lai.

Xin chào. Tớ là Đồng Đồng. Đừng ăn cắp bản edit này đi đâu nhé!!!!



Giáo viên đều là những diễn viên giàu kinh nghiệm, giảng bài dí dỏm hài hước.



Chính bản thân tôi cũng cảm nhận được, đối với diễn xuất, tôi đã có nhận thức sâu sắc hơn.



Trong thời gian học ở lớp đào tạo, tôi không chỉ học được rất nhiều, mà còn mở rộng được các mối quan hệ, có cơ hội đóng một vài vai nhỏ, cũng nhận được hợp đồng quảng cáo.











 

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyenHay.pro

Nhận xét của độc giả về truyện Hứa Tri Ý

Số ký tự: 0