Hoài Âm

Chương 14

Zhihu

2025-03-23 15:03:03

Kính Nương ở bên đó hành động rất nhanh, sau khi Yến Tuyết viện cớ nói với Phó Diễn rằng có hai nha hoàn tay chân vụng về hầu hạ không tốt, không lâu sau, hai nha hoàn mới đã đến, là người của Kính Nương.

Có hai người này, ta có thể liên lạc với người bên ngoài.

Yến Tuyết giả vờ theo chỉ thị mà kê đơn thuốc, nhưng khi sắc thuốc, nàng ấy sẽ thay thuốc an thần bằng thuốc bổ.

"Thái tử phi thật sự phải bảo trọng thân thể, lần này đã bị thương nặng, có lẽ sau này không thể sử dụng nội lực nữa." Yến Tuyết thở dài, nói một cách tế nhị.

Ta biết, võ công của ta đã hoàn toàn bị phế đi.

Nhưng chẳng phải đây chính là điều Phó Diễn mong muốn sao?

Mấy ngày nay hắn đang bận rộn với đại điển đăng cơ, thời gian đến thăm ta cũng ít hơn.

Chỉ có lúc đêm khuya tĩnh mịch, hắn sẽ một mình đến bên ta ngồi một chút.

Ta "mê man", hắn thì nắm tay ta ngồi bên giường một lúc.

Thẳng cho đến tối hôm trước đại điển đăng cơ một ngày, hắn vẫn đến.

"A Âm, ta cuối cùng cũng đã đi đến bước này, nhưng không biết tại sao, ta không vui như mình tưởng tượng, đến giờ ta đã mất đi quá nhiều, nhưng may mắn là nàng vẫn ở bên ta, chúng ta sẽ vĩnh viễn ở bên nhau."

"Chuyện Trường Tư là ta có lỗi với nàng, nhưng nàng yên tâm, từ giờ trở đi, không ai có thể đè đầu cưỡi cổ chúng ta, ta sẽ giẫm nát tất cả mọi người dưới chân, ta sẽ bảo vệ nàng thật tốt."

Phó Diễn không thấy hàng mi ta khẽ run rẩy, hắn chỉnh lại chăn cho ta, rồi bước ra ngoài.

Chờ sau khi hắn rời đi, ta nhẹ nhàng gõ vài cái vào thành giường, tiểu nha hoàn trực đêm bên ngoài lập tức vào.

Nàng ta tên là Ngọc Thư, cùng với muội muội Ngọc Họa của nàng ta đến, đều là người do Kính Nương sắp xếp.

"Chủ tử." Ngọc Thư hành lễ.

"Để Kính Nương điều tra việc Trường Tư rơi xuống nước, phải điều tra kỹ, bao gồm cả người đứng sau Hứa gia."

"Rõ." Ngọc Thư nhận lệnh đi xuống.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn -

Sáng hôm sau, Phó Diễn đã phái một đội thân vệ đến đón ta vào cung, theo kế hoạch của hắn, ta vẫn "mê man" bị đưa vào cung.

Đại điển đăng cơ long trọng ra sao ta không biết, ta được sắp xếp ở gần cung Minh Xuân gần với cung Sùng Dương

Yến Tuyết theo ta vào cung, làm nữ y quan.

Phó Diễn vừa mới đăng cơ, phải giải quyết rất nhiều vấn đề còn tồn đọng, mọi thứ đều đang trong tình trạng bách phế đãi hưng*, hắn bận rộn đến mức gần như không có thời gian nghỉ ngơi.

*bách phế đãi hưng: có nhiều việc chờ đang chờ hoàn thành

Nhưng hắn vẫn sẽ tranh thủ thời gian đến thăm ta khi ta tỉnh lại, trước khi đến hắn sẽ bảo Yến Tuyết giảm thuốc an thần, khi không có hắn, vẫn sẽ sai người bảo Yến Tuyết cho ta đủ thuốc an thần.

Ta đã đoán được hắn định làm gì, nhưng ta vẫn cần xác minh lại.

Hôm đó, Phó Diễn đến cùng ta dùng bữa trưa.

Hắn đã sai nhà bếp chuẩn bị rất nhiều món ta thích, còn tự tay bày biện cho ta.

Mỗi bước mỗi xa

"A Âm gầy quá, ăn nhiều vào một chút nhé." Gương mặt nghiêng của hắn hiền hậu, giọng nói vô cùng dịu dàng, giống như trước kia.

Ta lẳng lặng nhìn hắn.

Phó Diễn thấy ánh mắt ta, tay bày món ăn dừng lại, "A Âm, nàng đừng nhìn ta bằng ánh mắt đó."

Ánh mắt nào?

Có những người vẫn sống, nhưng đã bắt đầu được người khác hoài niệm.

Ta không trả lời hắn, đẩy hết món hắn gắp sang một bên, tự mình gắp đồ ăn.

"Giờ nàng đã không còn để ý đến ta chút nào nữa sao?" Phó Diễn buông đũa, môi hắn nở một nụ cười tự giễu.

Những ngày qua hắn ở chỗ của ta đã thể hiện đủ tư thái, ngay cả trong cung cũng đang truyền tai nhau rằng Hoàng thượng rất yêu quý vị nương nương ở cung Minh Xuân, còn vị ở điện Quỳnh Hoa kia, mặc dù mang long thai, nhưng Hoàng thượng chưa từng đến thăm lần nào.

Nhưng vị nương nương ở cung Minh Xuân lại không cảm kích, Hoàng thượng mỗi lần đến đều bị đối đãi lạnh nhạt.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyenHay.pro

Nhận xét của độc giả về truyện Hoài Âm

Số ký tự: 0