Chương 10
Zhihu
2025-03-23 15:03:03
Ngay khi ta cảm thấy mình đã không thể chịu đựng nổi nữa.
Ta gặp Khương Ánh Thu.
Không sai, chính là Khương Ánh Thu.
Nàng ta mặc váy mẫu đơn dài, lông mày cong cong, môi đỏ răng trắng, thật sự không hợp với cái địa lao bẩn thỉu này.
Nàng ta có mấy người đi theo, cầm đuốc, xua tan bóng tối nơi đây.
Giờ đây thân thể nàng ta nặng nề, bên cạnh có một tiểu nha hoàn cẩn thận đỡ nàng ta đứng trước cửa ngục, từ trên cao nhìn xuống ta.
"Đã lâu không gặp, Thái tử phi." Vẻ mặt nàng ta rất vui vẻ, "Nhìn có vẻ, dạo này ngươi sống không tốt nhỉ."
Ta im lặng nhìn nàng ta, đầu óc nhanh chóng suy nghĩ.
Sao nàng ta lại xuất hiện ở đây? Chẳng lẽ Nhị Hoàng tử bị đánh bại, Phó Diễn không sao, hay là nàng ta có cấu kết với Nhị Hoàng tử?
"Ta tìm được nơi này thật tốn mất sức của chín trâu hai hổ." Khương Ánh Thu có người đứng sau giúp nàng ta kéo một cái ghế lại, nha hoàn nhanh chóng đỡ nàng ta ngồi xuống.
"Ngươi cũng biết, giờ ta mang thai, không tiện làm việc nặng."
"Nhưng nhìn vào việc Thái tử phi từng tát ta một cái, ta vẫn không quản ngại khổ cực mà đến đây." Nàng ta cười dịu dàng, "Thế nào, có cảm động không? Thái tử phi."
Ta đã biết nàng ta đến không có chuyện gì tốt.
"Nhưng hôm nay ta đến cũng không phải muốn làm gì ngươi, chỉ cảm thấy ngươi bị giấu giếm chẳng hay biết gì thật đáng thương, nên muốn đến nói cho ngươi sự thật." Khương Ánh Thu chuyển giọng, "Ngươi có biết, người giam ngươi ở đây là ai không?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn -
Ánh mắt nàng ta lấp lánh một chút, mang theo ý châm biếm.
Trong lòng ta thoáng hiện lên một cái tên, chỉ trong khoảnh khắc tên đó xuất hiện, chính ta cũng ngây ngẩn cả người, sao lại như vậy?
"Đúng vậy, là Phó Diễn, phu quân tốt của ngươi." Khương Ánh Thu hài lòng thấy mặt ta tái mét, "Nhị Hoàng tử gì chứ, hắn đã c.h.ế.t trong cung vào ngày cung biến kia."
Không thể nào! Tại sao Phó Diễn lại đối xử với ta như vậy, hắn không có lý do để làm như vậy.
Khương Ánh Thu ngừng một chút rồi tiếp tục nói, "Nói thật, Phó Diễn con người này thật đáng sợ, lòng dạ thâm sâu hạng nhất hạng nhì trong số những người ta gặp, cho nên có đôi khi, ta cảm thấy hắn giống như quái vật vậy."
"Có lẽ ngươi không biết, thực ra Nhị Hoàng tử phát động cung biến cũng nằm trong kế hoạch của Phó Diễn, ở bên cạnh của mỗi một vị Hoàng tử, hắn đều có sắp xếp thám tử vào.”
"Hắn đã sớm thương lượng với phụ thân ta về việc đoạt ngôi, nhưng hắn không thể hành thích vua, hắn muốn danh chính ngôn thuận, nên hắn tìm ra một tên đao phủ, chính là Nhị Hoàng tử, hắn ta đã bị Phó Diễn ép không còn cách nào, nếu không hành động, sẽ không còn cơ hội nữa, nên hắn ta đã ra tay, không chỉ bại lộ toàn bộ binh lực mình đã gầy dựng hàng chục năm, mà còn thay Phó Diễn g.i.ế.c Hoàng đế."
"Vậy Phó Diễn thì sao? Hắn đương nhiên đi tiêu diệt bọn loạn thần tặc tử rồi, hắn ngược lại đã thành anh hùng rồi." Đáy mắt Khương Ánh Thu hiện lên một tia chế giễu.
Mỗi bước mỗi xa
"Nhưng khi hắn âm thầm tính toán những chuyện này, hắn đã đặt ngươi ở vị trí nào? Hắn hoàn toàn không lo lắng Nhị Hoàng tử sẽ g.i.ế.c ngươi sao?”
Tim ta từng tấc từng tấc một lạnh đi, ta nghĩ rằng dù Phó Diễn có thay lòng đổi dạ, thì ít nhất giữa bọn ta còn có tình nghĩa trong quá khứ, nhưng hóa ra trong mắt hắn, giá trị của ta so ra chẳng bằng một phần vạn của quyền lực.
Chỉ vì dục vọng của bản thân hắn, mà đã hại c.h.ế.t Tam Thất, để ta phải chịu đựng hết sự tra tấn trong ngục tối.
Nghĩ đến đây, ta không nhịn được cười, cười đến nỗi nước mắt tuôn rơi.
Đây chính là người mà ta đã từ bỏ tất cả để muốn gả, đây là người mà ta đã từ bỏ tự do, từ bỏ ước mơ, sẵn sàng trói buộc mình trong đình viện vuông vức, trói buộc trong những quy tắc lễ nghi rườm rà, cũng muốn gả cho hắn?
Thật là mỉa mai.
Ta gặp Khương Ánh Thu.
Không sai, chính là Khương Ánh Thu.
Nàng ta mặc váy mẫu đơn dài, lông mày cong cong, môi đỏ răng trắng, thật sự không hợp với cái địa lao bẩn thỉu này.
Nàng ta có mấy người đi theo, cầm đuốc, xua tan bóng tối nơi đây.
Giờ đây thân thể nàng ta nặng nề, bên cạnh có một tiểu nha hoàn cẩn thận đỡ nàng ta đứng trước cửa ngục, từ trên cao nhìn xuống ta.
"Đã lâu không gặp, Thái tử phi." Vẻ mặt nàng ta rất vui vẻ, "Nhìn có vẻ, dạo này ngươi sống không tốt nhỉ."
Ta im lặng nhìn nàng ta, đầu óc nhanh chóng suy nghĩ.
Sao nàng ta lại xuất hiện ở đây? Chẳng lẽ Nhị Hoàng tử bị đánh bại, Phó Diễn không sao, hay là nàng ta có cấu kết với Nhị Hoàng tử?
"Ta tìm được nơi này thật tốn mất sức của chín trâu hai hổ." Khương Ánh Thu có người đứng sau giúp nàng ta kéo một cái ghế lại, nha hoàn nhanh chóng đỡ nàng ta ngồi xuống.
"Ngươi cũng biết, giờ ta mang thai, không tiện làm việc nặng."
"Nhưng nhìn vào việc Thái tử phi từng tát ta một cái, ta vẫn không quản ngại khổ cực mà đến đây." Nàng ta cười dịu dàng, "Thế nào, có cảm động không? Thái tử phi."
Ta đã biết nàng ta đến không có chuyện gì tốt.
"Nhưng hôm nay ta đến cũng không phải muốn làm gì ngươi, chỉ cảm thấy ngươi bị giấu giếm chẳng hay biết gì thật đáng thương, nên muốn đến nói cho ngươi sự thật." Khương Ánh Thu chuyển giọng, "Ngươi có biết, người giam ngươi ở đây là ai không?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn -
Ánh mắt nàng ta lấp lánh một chút, mang theo ý châm biếm.
Trong lòng ta thoáng hiện lên một cái tên, chỉ trong khoảnh khắc tên đó xuất hiện, chính ta cũng ngây ngẩn cả người, sao lại như vậy?
"Đúng vậy, là Phó Diễn, phu quân tốt của ngươi." Khương Ánh Thu hài lòng thấy mặt ta tái mét, "Nhị Hoàng tử gì chứ, hắn đã c.h.ế.t trong cung vào ngày cung biến kia."
Không thể nào! Tại sao Phó Diễn lại đối xử với ta như vậy, hắn không có lý do để làm như vậy.
Khương Ánh Thu ngừng một chút rồi tiếp tục nói, "Nói thật, Phó Diễn con người này thật đáng sợ, lòng dạ thâm sâu hạng nhất hạng nhì trong số những người ta gặp, cho nên có đôi khi, ta cảm thấy hắn giống như quái vật vậy."
"Có lẽ ngươi không biết, thực ra Nhị Hoàng tử phát động cung biến cũng nằm trong kế hoạch của Phó Diễn, ở bên cạnh của mỗi một vị Hoàng tử, hắn đều có sắp xếp thám tử vào.”
"Hắn đã sớm thương lượng với phụ thân ta về việc đoạt ngôi, nhưng hắn không thể hành thích vua, hắn muốn danh chính ngôn thuận, nên hắn tìm ra một tên đao phủ, chính là Nhị Hoàng tử, hắn ta đã bị Phó Diễn ép không còn cách nào, nếu không hành động, sẽ không còn cơ hội nữa, nên hắn ta đã ra tay, không chỉ bại lộ toàn bộ binh lực mình đã gầy dựng hàng chục năm, mà còn thay Phó Diễn g.i.ế.c Hoàng đế."
"Vậy Phó Diễn thì sao? Hắn đương nhiên đi tiêu diệt bọn loạn thần tặc tử rồi, hắn ngược lại đã thành anh hùng rồi." Đáy mắt Khương Ánh Thu hiện lên một tia chế giễu.
Mỗi bước mỗi xa
"Nhưng khi hắn âm thầm tính toán những chuyện này, hắn đã đặt ngươi ở vị trí nào? Hắn hoàn toàn không lo lắng Nhị Hoàng tử sẽ g.i.ế.c ngươi sao?”
Tim ta từng tấc từng tấc một lạnh đi, ta nghĩ rằng dù Phó Diễn có thay lòng đổi dạ, thì ít nhất giữa bọn ta còn có tình nghĩa trong quá khứ, nhưng hóa ra trong mắt hắn, giá trị của ta so ra chẳng bằng một phần vạn của quyền lực.
Chỉ vì dục vọng của bản thân hắn, mà đã hại c.h.ế.t Tam Thất, để ta phải chịu đựng hết sự tra tấn trong ngục tối.
Nghĩ đến đây, ta không nhịn được cười, cười đến nỗi nước mắt tuôn rơi.
Đây chính là người mà ta đã từ bỏ tất cả để muốn gả, đây là người mà ta đã từ bỏ tự do, từ bỏ ước mơ, sẵn sàng trói buộc mình trong đình viện vuông vức, trói buộc trong những quy tắc lễ nghi rườm rà, cũng muốn gả cho hắn?
Thật là mỉa mai.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyenHay.pro