Chương 9
Vladimir Vương Quan
2025-02-28 08:23:59
"Hắn ta ở rất gần em, thậm chí không thèm né tránh nữa..."
Tôi đúng là đã thuê thám tử tư điều tra cô ta.
Nhưng tôi thuê người chuyên nghiệp, thường xuyên hợp tác với cảnh sát, tuyệt đối không làm chuyện tùy tiện như theo dõi cô ta.
Khoảnh khắc tôi do dự, Giang Trúc đã nhìn thấu.
Sau nhiều năm bên nhau, chúng tôi hiểu nhau hơn bất cứ ai.
"Em thật sự đã thuê thám tử?"
Tôi định giải thích, nhưng khi nghe thấy giọng điệu chất vấn của anh ta, tôi lại cảm thấy không cần thiết nữa.
"Nếu cô ta trong sạch, còn sợ người khác điều tra sao?"
Anh ta hiểu tôi.
Nhưng không tin tôi.
Mắt Giang Trúc đầy vẻ thất vọng.
"Lần này em thật sự quá đáng rồi.
"Đám người đó không phải hạng tử tế!
"Con người ai cũng có sai lầm, anh không trách em, nhưng bây giờ anh phải sửa chữa lỗi lầm này, hy vọng vẫn còn kịp.
"Trân Trân, hứa với anh đi.
"Sau lần này, chúng ta xóa hết ân oán, sống tốt với nhau.
"Không bao giờ... nhắc đến ly hôn nữa."
Anh ta lại một lần nữa bỏ mặc tôi.
Để tôi một mình trong bãi đỗ xe lạnh lẽo và tối tăm.
Tôi nhìn theo bóng lưng anh ta dần biến mất.
Cái lạnh thấm vào từng tấc xương tủy.
Giang Trúc, tôi hối hận rồi.
Hối hận vì đã kết hôn với anh.
Thậm chí...
Hối hận vì đã từng gặp anh.
12
Không biết đã trôi qua bao lâu.
Một tràng vỗ tay vang lên trong bãi đỗ xe tầng hầm.
Hii cả nhà iu 💖
Đọc xong thì cho tui xin vài "cmt" review nhé ạ 🌻
Follow Fanpage FB: "Dung Dăng Dung Dẻ" để cập nhật thông tin truyện mới nhé :3
Âm thanh vang dội trong không gian trống trải, vừa chói tai vừa kỳ quái.
Bốp—bốp—
Tôi quay đầu lại.
Chính là gã côn đồ vừa bị đánh và đuổi việc khi nãy.
"Đào Phi Nam... hay phải gọi là Đào Tự Trân đây?"
Trong lòng tôi chợt dâng lên một dự cảm xấu.
"Anh biết tôi?"
Tay tôi nhanh chóng nhấn nút nguồn năm lần liên tiếp, gửi tín hiệu báo động.
Hắn cười nhếch mép.
"Cô không biết tôi? Không sao, chỉ cần tôi biết cô là đủ rồi.
"Lâu vậy rồi mà cô vẫn hèn nhát như trước.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn -
"Đến cả khi chồng mình ngoại tình, cũng không cản nổi.
"Không biết cái con đàn bà rẻ rách kia rốt cuộc thấy cô chướng mắt đến mức nào mà cứ dập cô như dập giặc Nhật."
Tôi cố kéo dài thời gian:
"Ý anh là gì?"
Hắn bỗng nhiên bật cười như thể phát hiện ra điều gì đó thú vị.
"Đừng nói với tôi là cô chưa biết nhé?
"Chồng cô quen Tân Kiều từ trước cả khi quen cô.
"Cô ta ghen tị với cô đến phát điên, nên mới cố tình tìm đến Giang Trúc, dụ dỗ anh ta tán tỉnh cô, chờ đến khi cô yêu anh ta đến mức không dứt ra được rồi đá cô một cú đau điếng.
"Tốt nhất là làm cô suy sụp, học hành sa sút.
"Đáng tiếc, cô chẳng thèm để ý, còn anh ta thì cứ mải lo học.
"Cô không mắc bẫy, nên cô ta đến tìm tôi."
Hắn ép sát tôi, mắt ánh lên vẻ dâm tà.
"Tôi suýt nữa thì có được cô rồi, nhưng bị Giang Trúc phá đám.
"Không ngờ chứ?
"Vòng đi vòng lại, cuối cùng cô vẫn về tay hắn.
"Cô ta bám đại gia bao năm chỉ để làm bồ nhí, ngoảnh lại thì thấy gã đàn ông mình đẩy đi ngày xưa lại thành kẻ mà cô ta muốn gả nhất.
"Nếu là tôi, tôi cũng mất ngủ đấy!"
Hắn cười đầy vẻ ác ý, rồi lại thở dài.
"Cô ta thật sự muốn hủy hoại cô.
"Là cô đã đào mộ tổ tiên nhà cô ta sao?
"Không quyến rũ được chồng cô, lại chạy đến nhờ tôi phối hợp diễn trò hôm nay.
"Cô thấy đấy, tôi lại bị ăn đòn rồi. Nhưng thôi kệ, Tân Kiều chịu chi lắm."
Sắc mặt hắn bỗng trở nên méo mó, ánh mắt đầy thù hận.
"Nói xem, tại sao Giang Trúc cứ nhằm vào tao?
"Tao khó khăn lắm mới nhờ vả đủ chỗ để có được công việc này, hắn lại phá hỏng tất cả.
"Hắn phải trả giá chứ?"
"Mười mấy năm trước, tao không có được mày, giờ tao không tin mày vẫn may mắn được như vậy!
"Liệu hôm nay có còn một Giang Trúc lao ra làm anh hùng cứu mỹ nhân không?"
Cảm giác bất an lập tức trào lên, tôi xoay người bỏ chạy.
Nhưng đôi giày cao gót cản trở bước chân tôi.
Một giây sau, tôi bị hắn túm tóc, giật mạnh trở lại.
Gương mặt hung ác của hắn gần ngay trước mắt tôi.
"Tôi đã báo cảnh sát rồi!"
Hắn nhấc bổng tôi lên, đập mạnh xuống nền xi măng.
Sau đó, giơ chân đá thẳng vào bụng tôi.
Một cú.
Rồi một cú nữa.
Rồi lại một cú nữa.
Tôi đúng là đã thuê thám tử tư điều tra cô ta.
Nhưng tôi thuê người chuyên nghiệp, thường xuyên hợp tác với cảnh sát, tuyệt đối không làm chuyện tùy tiện như theo dõi cô ta.
Khoảnh khắc tôi do dự, Giang Trúc đã nhìn thấu.
Sau nhiều năm bên nhau, chúng tôi hiểu nhau hơn bất cứ ai.
"Em thật sự đã thuê thám tử?"
Tôi định giải thích, nhưng khi nghe thấy giọng điệu chất vấn của anh ta, tôi lại cảm thấy không cần thiết nữa.
"Nếu cô ta trong sạch, còn sợ người khác điều tra sao?"
Anh ta hiểu tôi.
Nhưng không tin tôi.
Mắt Giang Trúc đầy vẻ thất vọng.
"Lần này em thật sự quá đáng rồi.
"Đám người đó không phải hạng tử tế!
"Con người ai cũng có sai lầm, anh không trách em, nhưng bây giờ anh phải sửa chữa lỗi lầm này, hy vọng vẫn còn kịp.
"Trân Trân, hứa với anh đi.
"Sau lần này, chúng ta xóa hết ân oán, sống tốt với nhau.
"Không bao giờ... nhắc đến ly hôn nữa."
Anh ta lại một lần nữa bỏ mặc tôi.
Để tôi một mình trong bãi đỗ xe lạnh lẽo và tối tăm.
Tôi nhìn theo bóng lưng anh ta dần biến mất.
Cái lạnh thấm vào từng tấc xương tủy.
Giang Trúc, tôi hối hận rồi.
Hối hận vì đã kết hôn với anh.
Thậm chí...
Hối hận vì đã từng gặp anh.
12
Không biết đã trôi qua bao lâu.
Một tràng vỗ tay vang lên trong bãi đỗ xe tầng hầm.
Hii cả nhà iu 💖
Đọc xong thì cho tui xin vài "cmt" review nhé ạ 🌻
Follow Fanpage FB: "Dung Dăng Dung Dẻ" để cập nhật thông tin truyện mới nhé :3
Âm thanh vang dội trong không gian trống trải, vừa chói tai vừa kỳ quái.
Bốp—bốp—
Tôi quay đầu lại.
Chính là gã côn đồ vừa bị đánh và đuổi việc khi nãy.
"Đào Phi Nam... hay phải gọi là Đào Tự Trân đây?"
Trong lòng tôi chợt dâng lên một dự cảm xấu.
"Anh biết tôi?"
Tay tôi nhanh chóng nhấn nút nguồn năm lần liên tiếp, gửi tín hiệu báo động.
Hắn cười nhếch mép.
"Cô không biết tôi? Không sao, chỉ cần tôi biết cô là đủ rồi.
"Lâu vậy rồi mà cô vẫn hèn nhát như trước.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn -
"Đến cả khi chồng mình ngoại tình, cũng không cản nổi.
"Không biết cái con đàn bà rẻ rách kia rốt cuộc thấy cô chướng mắt đến mức nào mà cứ dập cô như dập giặc Nhật."
Tôi cố kéo dài thời gian:
"Ý anh là gì?"
Hắn bỗng nhiên bật cười như thể phát hiện ra điều gì đó thú vị.
"Đừng nói với tôi là cô chưa biết nhé?
"Chồng cô quen Tân Kiều từ trước cả khi quen cô.
"Cô ta ghen tị với cô đến phát điên, nên mới cố tình tìm đến Giang Trúc, dụ dỗ anh ta tán tỉnh cô, chờ đến khi cô yêu anh ta đến mức không dứt ra được rồi đá cô một cú đau điếng.
"Tốt nhất là làm cô suy sụp, học hành sa sút.
"Đáng tiếc, cô chẳng thèm để ý, còn anh ta thì cứ mải lo học.
"Cô không mắc bẫy, nên cô ta đến tìm tôi."
Hắn ép sát tôi, mắt ánh lên vẻ dâm tà.
"Tôi suýt nữa thì có được cô rồi, nhưng bị Giang Trúc phá đám.
"Không ngờ chứ?
"Vòng đi vòng lại, cuối cùng cô vẫn về tay hắn.
"Cô ta bám đại gia bao năm chỉ để làm bồ nhí, ngoảnh lại thì thấy gã đàn ông mình đẩy đi ngày xưa lại thành kẻ mà cô ta muốn gả nhất.
"Nếu là tôi, tôi cũng mất ngủ đấy!"
Hắn cười đầy vẻ ác ý, rồi lại thở dài.
"Cô ta thật sự muốn hủy hoại cô.
"Là cô đã đào mộ tổ tiên nhà cô ta sao?
"Không quyến rũ được chồng cô, lại chạy đến nhờ tôi phối hợp diễn trò hôm nay.
"Cô thấy đấy, tôi lại bị ăn đòn rồi. Nhưng thôi kệ, Tân Kiều chịu chi lắm."
Sắc mặt hắn bỗng trở nên méo mó, ánh mắt đầy thù hận.
"Nói xem, tại sao Giang Trúc cứ nhằm vào tao?
"Tao khó khăn lắm mới nhờ vả đủ chỗ để có được công việc này, hắn lại phá hỏng tất cả.
"Hắn phải trả giá chứ?"
"Mười mấy năm trước, tao không có được mày, giờ tao không tin mày vẫn may mắn được như vậy!
"Liệu hôm nay có còn một Giang Trúc lao ra làm anh hùng cứu mỹ nhân không?"
Cảm giác bất an lập tức trào lên, tôi xoay người bỏ chạy.
Nhưng đôi giày cao gót cản trở bước chân tôi.
Một giây sau, tôi bị hắn túm tóc, giật mạnh trở lại.
Gương mặt hung ác của hắn gần ngay trước mắt tôi.
"Tôi đã báo cảnh sát rồi!"
Hắn nhấc bổng tôi lên, đập mạnh xuống nền xi măng.
Sau đó, giơ chân đá thẳng vào bụng tôi.
Một cú.
Rồi một cú nữa.
Rồi lại một cú nữa.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyenHay.pro