Đế Hậu Trùng Sinh

Chương 18

Tuyệt Tình Khanh Chủ

2025-03-03 20:03:36



Đứa con trai của Thượng Quan Nhu, cuối cùng được ban tên là Miễn, nghe được những lời đồn đãi này cũng hỏi ta: “Mẫu hậu đang đợi cái gì vậy ạ? Mẫu phi mỗi lần đều đoán không ra.”



Ta nhìn thân hình nó dần cao lớn, và tính tình ngày càng hiểu chuyện, cười nói: “Đương nhiên là, đợi con lớn lên.”





Ba năm, năm năm hoặc là năm Miễn nhi ra đời được tám tuổi. Ta ho ra máu, phụ thân huynh trưởng của ta bị dần ghẻ lạnh, trong cung cũng xảy ra một chuyện kinh thiên động địa.



Vị Uyển tần được sủng ái nhất bị phát hiện có hỉ mạch. Nhưng suýt chút nữa đã mất mạng. Là vị Thục phi nương nương từng vô cùng phong quang kia làm, ả ta được sủng ái nhiều năm, vẫn luôn không có con.



Thậm chí tính khí càng ngày càng tệ, lâu dần ngay cả Tề Tấn cũng giảm bớt số lần đến chỗ ả ta. Tuy rằng địa vị không thể thay thế, nhưng đã sớm không còn là duy nhất.



Trước kia ả ta làm ầm ĩ những tính khí kia, Tề Tấn nhắm mắt làm ngơ cũng coi như xong chuyện. Nhưng bây giờ, tay của ả ta đã vươn đến tân sủng của hắn, còn suýt chút nữa hại c.h.ế.t long tử của hắn.



Mục Niệm Nhi cuối cùng nghênh đón cơn thịnh nộ. Bị giáng xuống làm tần, cấm túc lãnh cung, ả ta gần như phát điên, cố chấp chất vấn: “Vì sao vô dụng? Vì sao chàng không còn yêu ta nữa?! Vì sao vô dụng? Tử Việt, chàng vì sao đối xử với ta như vậy?! Vì sao lại như vậy!?”



Cung nhân chỉ cho rằng ả ta bị ma nhập. Tề Tấn không kiên nhẫn không muốn gặp lại ả ta nữa.



Thân là người thắng cuộc, cũng vào những ngày ta bệnh nặng nhất, Thượng Quan Như đắc ý dương dương bước vào cung hoàng hậu. Ả ta tới để thị uy, cũng là tới để giễu cợt ta thân là hoàng hậu bị thất sủng này.
Kiếm Lai
Tiên Hiệp, Kiếm Hiệp, Huyền Huyễn
Tiên Nghịch
Tiên Hiệp, Kiếm Hiệp
Vưu Vật - Nhi Hỉ
Ngôn Tình, Sủng



“Hoàng hậu hoàng hậu, nói gì mà thanh mai trúc mã, hóa ra cũng chỉ có thế, Bệ hạ căn bản không để ý đến sống c.h.ế.t của người, ngay cả liếc mắt nhìn một cái cũng không tới, quả thật ngay cả vị Di tần kia cũng không bằng.”



Ả ta từ trên cao nhìn xuống, không hề có quy củ đánh giá ta. Thượng Quan Nhu tức giận không chịu nổi, hiếm khi nổi nóng bảo ả ta cút đi. Ả ta lại càng thêm khinh thường:



“Thượng Quan Nhu, nhiều năm như vậy, ngươi vẫn cứ vô dụng như thế, nếu không phải bởi vì ngươi sinh hạ hoàng trưởng tử cho Bệ hạ, ngươi cho rằng ngươi còn có thể đứng đây nói chuyện sao?



“Mẫu thân c.h.ế.t yểu của ngươi vô dụng, đệ đệ ngươi cũng vô dụng, thêm cả một kẻ vô dụng như ngươi nữa, ngươi nói ngươi lấy cái gì đấu với ta?”



Thượng Quan Nhu tức đến phát run. Bị ta giữ chặt mu bàn tay, ngước mắt nhìn người đàn bà đang ở tư thế người thắng cuộc này:



“Uyển tần, dù cho ngươi có được thánh sủng đến đâu, ta là hoàng hậu, ngươi cũng nên biết tôn ti.



“Ở đời nên tha thứ thì nên tha thứ, sao biết được ngày sau ngươi sẽ không phải là ta hôm nay?”



[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn -

Xin chào. Tớ là Đồng Đồng. Đừng ăn cắp bản edit này đi đâu nhé!!!!

“Nực cười! Ta đương nhiên không phải là ngươi!” Ả ta vuốt ve bụng mình, cười nhạo thành tiếng. “Bệ hạ đã từng nói, đợi ta sinh hạ hoàng tử, sẽ phong con ta làm thái tử, ta làm hoàng quý phi!



“Nếu như ngươi c.h.ế.t bệnh, ta sẽ là hoàng hậu! Vốn dĩ còn có một Mục Niệm Nhi cho ta tranh giành một phen, đáng tiếc ả ta cũng bị ta đấu bại rồi, hậu cung này, nên do ta làm chủ mới đúng!



“Đến lúc đó –” Ả ta hung hăng liếc Thượng Quan Nhu một cái. “Ta ngược lại muốn xem thử, ai có thể tha cho ngươi một mạng!”

Thượng Quan Nhu sợ tới trắng bệch mặt mày, nhưng lát sau lại nắm chặt lấy cây kéo trong giỏ thêu, vội vàng muốn đuổi theo bóng lưng Thượng Quan Như. Ta gắt gao nắm chặt cổ tay nàng ta: “Ngươi muốn làm gì?!”



“Giết ả, g.i.ế.c ả!” Thượng Quan Nhu hoảng hốt nhìn ta, vành mắt đỏ hoe, tay đang run rẩy. “Ả sẽ muốn mạng của Miễn nhi, cũng sẽ muốn mạng của nương nương!”



Ta không thể không nhắc nhở nàng ta: “Ngươi nếu động vào ả, ngươi nhất định sẽ chết.”



“Không quan trọng! Ta c.h.ế.t không quan trọng! Nhưng Miễn nhi và nương nương không thể chết… không thể chết…” Nàng ta hạ quyết tâm.



Con thỏ nhút nhát cả đời, bị dồn ép quá cũng sinh ra tư thế liều mạng. Nhưng –



Ta vỗ vỗ mu bàn tay nàng ta, khẽ nói: “Chuyện này không cần ngươi phải ra tay đâu.”


Chiến Soái Bắt Nạt Vợ Tôi Nằm Mơ Đi!
Ngôn Tình, Đô Thị
Vợ Yêu Ở Trên: Mặc Thiếu Nhẹ Nhàng Hôn!
Ngôn Tình, Ngược, Sủng
Hệ Thống Đi Lạc Tu Tiên Kí
Tiên Hiệp, Xuyên Không, Huyền Huyễn, Dị Giới, Hệ Thống

27



Ngày Tề Tấn đi săn mùa thu, ta sai Lan Bội cầm một chiếc chìa khóa, ra ngoài đưa một món đồ.



Sau đó nghe nói, Di tần bị giam trong cung cấm túc phát điên rồi. Thượng Quan Như đang đắc ý xuân phong để khoe khoang, mỗi ngày đều ở cung điện bên cạnh ả ta ca múa hát xướng, tiếng cười đùa không ngớt.



Ả ta bị ép điên rồi, không biết từ đâu kiếm được một cây cung dài, leo lên tường thành, nhắm ngay Thượng Quan Như một mũi tên xuyên tim.



Lịch sử luôn kinh người đến vậy. Kiếp trước Tề Tấn vào lúc yêu say đắm nhất nhìn người mình yêu nhất mất mạng, kiếp này Tề Tấn vẫn như cũ. Dùng cùng một phương thức, chẳng qua đối tượng thay đổi mà thôi.



Kiếp này, người kéo cung đã biến thành người yêu nhất của hắn kiếp trước. Người mà hắn vì ả ta mà trở mặt thành thù giày vò lẫn nhau với ta.



Tề Tấn giận đến sôi máu. Tự mình hạ lệnh khiến Mục Niệm Nhi sống không bằng chết. Hắn không muốn ả ta chịu cực hình, mà sai người rót thuốc độc mãn tính từng chút từng chút một giày vò ả ta.







 

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyenHay.pro

Nhận xét của độc giả về truyện Đế Hậu Trùng Sinh

Số ký tự: 0