Đại Gian Thần

Chương 5

Đang cập nhật

2025-03-31 09:47:59

Bởi vì, chính Trương gia đã phụ bạc thánh ân, được voi đòi tiên, mãi mãi không biết đủ.

Ngày hai mươi ba tháng năm, một ngày hoàng đạo cát tường, dưới ánh mắt dõi theo đầy lo âu của cha, ta rạng rỡ bước chân vào Đông cung.

Thái tử đích thân ra nghênh đón, ta có thể mường tượng được vẻ mặt nghiến răng xé nát khăn tay của các quý nữ kinh thành. 

Còn ta, dưới lớp khăn voan đỏ, chỉ biết cười đến run rẩy cả người.

Đêm tân hôn nến đỏ, tự nhiên là một khúc nhạc ái ân nồng nàn, chẳng cần phải nói rõ.

Sáng ngày hôm sau, Viên Phong quả nhiên vô cùng chu đáo. 

Hắn đích thân vẽ mày cho ta, biết ta mới trải qua chuyện phòng the, càng thêm thương tiếc. 

Khi cùng nhau vấn an Thánh thượng và Hoàng hậu nương nương, hắn còn ân cần đỡ tay ta.

Thánh thượng ban cho ta chiếc mũ Đông Châu quý giá, không ngớt lời khen ngợi cha ta tận tâm lo liệu việc triều chính. 

Ngài còn ca ngợi mối quan hệ tốt đẹp giữa quân và thần của hai người, và ta nghiễm nhiên trở thành con dâu của ngài.

Ta quỳ xuống tạ ơn, lĩnh thưởng.

Bà mẫu nàng dâu vốn là khắc tinh của nhau. 

Hoàng hậu nương nương nhìn ta có vẻ không mấy vừa mắt, nhưng chỉ vài câu nói của Viên Phong đã khéo léo chuyển hướng suy nghĩ của bà.

Trong lúc gắp thức ăn, ta vô tình nhắc đến động thái của Nhị hoàng tử, ý muốn bày tỏ với Thánh thượng rằng đây là tiệc nhà, cả gia đình nên sum vầy.

Sự khác biệt trong suy nghĩ giữa nam và nữ liền thể hiện rõ. 

Thánh thượng tuổi đã cao, rất thích những cảnh tượng cha hiền con thảo như vậy. 

Ngài không những không trách cứ mà còn khen ngợi Thái tử hiếu thuận, yêu thương huynh đệ. 

Bởi vì, ta là Thái tử phi, là người thân cận cao quý nhất bên cạnh Thái tử.

Nữ tử xuất thân từ nhà võ tướng vẫn còn quá đỗi đơn thuần. 

Sự bất mãn của Hoàng hậu lộ rõ trên khuôn mặt, nhưng có Thánh thượng ở đó, bà ta căn bản không có quyền quyết định bất cứ điều gì.

Nhị hoàng tử rất nhanh đã đến.

Viên Phái có ngoại hình rất giống hoàng đế, ngũ quan lại mang nét nhu mì của Thục phi, chẳng trách cuộc tranh giành ngôi thái tử giữa hắn và Viên Phong luôn khiến hoàng đế khó xử.

Cả hai đều là những người con ưu tú, đều là m.á.u mủ ruột thịt cả.

Viên Phái cung kính hành lễ với ta và Viên Phong, ta đáp lễ qua loa.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn -

Bữa cơm hôm đó xem như khách chủ đều vui vẻ, ít nhất là hoàng đế rất hài lòng, còn dặn thái giám, ba ngày nữa ta hồi môn, tăng thêm ba phần quà cho ta.

Trên đường về, thái tử không ngớt lời khen ta thông minh, hiểu biết.

Cha ta đã ra tay rất nặng với phe Nhị hoàng tử, có lẽ hắn đã không còn coi Viên Phái ra gì.

Mấy ngày ở Đông cung trôi qua nhanh chóng, cha ta tặng hai nha hoàn biết tính toán được đào tạo từ Giang Nam làm của hồi môn.

Họ vừa điều tra đã biết phu quân ta có lẽ có người trong lòng.

Sổ sách ở thư phòng nhỏ của Đông cung ghi lại, chiếc trâm cài tóc Bát Bảo Anh Lạc vừa được đấu giá của Xảo Công Các, món quà mà cha ta từng muốn tặng ta nhân dịp cập kê, tiếc là đã bị người khác mua mất.

Ta nghĩ mình nên làm ầm ĩ một chút, mới đúng với cái hình tượng ngang ngược của mình.

Không biết Viên Phong thật sự coi chúng ta là một thể, hay đang giăng bẫy ta nữa. 

Dù sao thì cái thánh chỉ ba năm không nạp thiếp vẫn còn đó, nhưng nếu ta chủ động nói ra thì lại khác.

Ngày hồi môn, Viên Phong còn hăng hái hơn ta. 

Trên đường đi, hắn cứ lải nhải về thơ phú của cha ta, cứ như một fan cuồng chính hiệu.

Ta cười trêu hắn: "Điện hạ thuộc thơ của cha còn hơn cả thiếp nữa."

“Nhạc phụ đại nhân vì triều đình mà cúc cung tận tụy, thơ văn lại mang đậm phong cách của Đông Ly tiên sinh, khiến Cô vô cùng yêu thích."

Viên Phong nếu không phải là Thái tử, cũng là một trang công tử phong độ tuấn tú. 

Khi đọc truyện, ta rất ưa thích kiểu nhân vật như hắn.

"Vậy hôm nay điện hạ có thể cùng cha thiếp vui vẻ trò chuyện một phen rồi."

Ta tuyệt nhiên không nhắc đến chuyện ở thư phòng nhỏ. 

Viên Phong đã từng bóng gió với ta vài lần, nhưng ta đều làm như không nghe thấy.

Để phòng ngừa họa bè đảng nơi triều chính, hoàng đế đã ban chiếu chỉ nghiêm cấm các hoàng tử kết giao với triều thần. 

Ta đã gả cho hắn, thì dù ai cũng không thể ngăn cản mối quan hệ thông gia này.

Hôm nay, cha mặc một chiếc áo dài màu xanh lam bảo. 

Ta từng nghe cha kể, mẹ rất thích cha mặc màu này. 

Từ khi mẹ mất, cha không còn mặc lại nữa. 

Hôm nay, cha đặc biệt mặc vào, có lẽ vì muốn mẹ cũng được nhìn thấy cảnh con gái và hiền tế về nhà.

Fanpage chính thức: Tiểu Lạc Lạc Thích Ăn Dưa, fl Lạc nhé, iu các bạn ❤️

Cha đứng đợi ở cổng, không biết đã bao lâu rồi. 

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyenHay.pro

Nhận xét của độc giả về truyện Đại Gian Thần

Số ký tự: 0