Dạ Quỷ Gõ Cửa

Chương 2

Cửu Nguyệt Kim Quế

2025-03-24 14:45:37

Giọng mẹ tôi lạnh đi: "Nhà mình không bằng nhà thím mày, chắc chắn không thể nuôi nổi ba đứa. Mày mà nghĩ kỹ rồi, thì tự đi mà nói với bố mày."

"Nói thì nói!"

Tôi nghiến răng, lần đầu tiên phản kháng: "Bố đã hứa với bà nội rồi, đã hứa thì phải làm."

Dựa vào một luồng khí nóng trong lồng ngực, tôi tìm thấy bố đang phát thuốc lá.

Thấy tôi, ông hiếm khi nở một nụ cười với tôi: "Sao con lại ra đây? Có phải bà nội con..."

"Bà nội con mất rồi."

Nói bốn chữ này, giọng tôi không khỏi nghẹn ngào:

"Mẹ nói, hôm nay sẽ đem bà nội và ông nội đi hợp táng."

"Nhưng trước khi bà nội nhắm mắt, bố ơi, bố đã hứa rồi."

"Bố nói, bà không..."

Lời còn chưa nói hết, bố tôi đã vung tay tát tôi một cái thật mạnh.

3

"Mẹ kiếp! Tao thấy mày y hệt bà nội mày, học được tí chữ nghĩa là tưởng mình giỏi giang lắm."

Cái tát này của bố tôi rất mạnh.

Tai tôi ù đi trong giây lát.

Nhưng rất nhanh, tiếng chửi rủa của bố tôi như xuyên qua một lớp màng nào đó truyền vào tai tôi:

"Hai vợ chồng đã ở với nhau mấy chục năm rồi, mưa gió gì cũng đã trải qua, bà ta không muốn hợp táng với ông mày, thì còn muốn hợp táng với ai nữa."

"Tao thấy là mày làm hư bà nội mày thì có!"

"Đâu có cái đạo lý như thế! Sớm biết mày là cái thứ hư hỏng như thế này, thì ban đầu đã không nghe lời bà nội mày mà nuôi mày lớn lên."

"Không... không phải như vậy."

Tôi muốn phản bác.

Nhưng vừa mở miệng, đầu óc liền quay cuồng:

"Bố đã hứa với bà nội rồi, mẹ cũng đã hứa rồi, bà nội đã đưa hết..."

Lại một cái tát nữa.

Lần này là mẹ tôi.

Bà ta tát tôi ngã xuống đất còn chưa hả giận, cưỡi lên người tôi điên cuồng đánh đập:

"Tao sinh ra cái thứ đòi nợ đây mà."

"Từ nhỏ tính tình đã cổ quái, bây giờ bà mày c.h.ế.t rồi, mày còn muốn gây chuyện nữa à?"

"Mày muốn bà mày đến cuối đời cũng không được yên ổn đúng không!"

Tôi ôm đầu, co rúm lại thành một cục.

Âm thanh xung quanh lúc to lúc nhỏ.

Đợi đến khi tôi có ý thức trở lại, tôi đã quỳ trước giường bà nội rồi.

Bên ngoài căn phòng, là tiếng la hét chưa dứt của mẹ tôi.

Không phải nói tôi là đứa vô ơn, thì cũng là nói tôi là đứa con bất hiếu đòi nợ.

Bên cạnh xen lẫn những lời phụ họa của họ hàng:

"Để nó quỳ trước mặt bà nội nó mà tự kiểm điểm!"

"Trẻ con còn nhỏ, từ từ dạy dỗ là được."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn -

Kiểm điểm?

Tôi có thể kiểm điểm cái gì chứ?

Tôi ôm tay bà nội khóc nức nở.

Không phải vì bị đánh mà không có ai bảo vệ.

Mà là tôi biết, tôi không thể ngăn cản được những người lớn kia:

"Bà ơi, bà ơi!"

Sao bà lại tin một đám lang sói hổ báo trong nhà này chứ?

Sao bà lại tin vào cái chuyện tre già măng mọc chứ?

4

Vì chuyện này, lúc bà nội được đưa đi chôn cất, tôi bị khóa nhốt ở trong phòng.

Màn đêm đen kịt, tôi nhìn những người kia đưa bà nội đi.

Trong ánh đèn nhấp nháy, tôi thấy mắt bà nội mở to đến lạ thường.

Mắt bà nội, không phải đã nhắm rồi sao?

Lẽ ra tôi phải thấy sợ hãi.

Nhưng không hiểu sao, một niềm vui thầm kín dâng lên từ tận đáy lòng.

Tôi quỳ xuống, khẽ cầu nguyện với hướng bà nội được đưa đi:

"Bà ơi, nếu trên đời này thật sự có ma quỷ, con mong bà có thể trở về báo thù cho chính mình."

Mặt trăng treo cao trên bầu trời.

Bị một đám mây đen không biết từ đâu đến che khuất.

Trong lúc cầu nguyện, tôi chìm vào giấc ngủ say.

5

"Trời đánh thánh vật! Đứa nào bị chó tha ma bắt đến phá hoại gà nhà tao thế này!"

Trời vừa tờ mờ sáng, tôi đã bị tiếng chửi rủa của mẹ tôi đánh thức.

Đôi chân quỳ cả đêm tê dại đến mức không còn cảm giác.

Tôi chống tay xuống đất đứng dậy, đi đến trước cửa sổ.

Mẹ tôi đang cầm mấy con gà trên tay, giậm chân ngoài cửa:

"Nhà ai không trông chó cẩn thận, để nó phá hoại hết gà của tao!"

"Đáng bị thiên đao vạn quả mà! Người ta bận rộn thế này còn phải lo mấy chuyện xui xẻo này nữa chứ!"

Hôm nay là ngày cuối cùng của tang lễ, rất nhiều họ hàng trong nhà đã đến giúp đỡ từ sớm.

Thấy mẹ tôi giậm chân, mọi người đều xúm lại hỏi han:

"Gà này không phải vẫn còn tốt sao? Sao tự dưng lại thành ra thế này?"

"Tôi thấy là mua phải gà bệnh rồi!"

"Không phải tôi nói chứ, bà lão nhà chị là hỷ tang, có keo kiệt đến mấy, thì cũng không thể lúc này lại làm cái trò gà bệnh này chứ."

"Gà bệnh cái con khỉ!"

Mẹ tôi nổi nóng, giơ mấy con gà c.h.ế.t cứng đờ trên tay lên, mặt đỏ gay:

"Mọi người nhìn chân này, đều là gà ta loại một!"

"Mọi người nhìn hai cái lỗ trên cổ gà xem! Nhất định là bị chó nhà ai cắn."

Mẹ tôi vừa nói, vừa giơ mấy con gà trên tay ra cho mọi người xem.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyenHay.pro

Nhận xét của độc giả về truyện Dạ Quỷ Gõ Cửa

Số ký tự: 0