Chồng Ngu Hiếu Trọng Sinh

Tiểu tam xuất h...

Minh Nguyệt

2025-03-11 15:15:06

6

Người không mời mà đến này tên là Phan Hiểu Như

Nói đến cũng thật có duyên.

Cô ta học cùng lớp với em chồng tôi hồi cấp hai.

Lên đại học, cô ta lại là đàn em hai khóa dưới của tôi và chồng.

^^

Bây giờ, cô ta là nhân viên trong bộ phận của chồng tôi.

Suốt hơn nửa năm qua, cô ta không ngừng tỏ ra quan tâm chăm sóc trước mặt chồng tôi.

Trên WeChat, mỗi tin nhắn đều một câu "Anh ơi", hai câu "Anh à".

Cái tâm tư đó, tôi đã nhìn thấu từ lâu rồi.

 

"Cô đến đây làm gì?" Tôi không giấu nổi sự khó chịu.

"Chị Bán Hạ hình như không hoan nghênh em nhỉ? Em đã làm gì sai sao?" Phan Hiểu Như tỏ vẻ vô tội, đôi mắt rưng rưng như bị oan ức lắm.

Em chồng tôi nhiệt tình kéo tay cô ta, nhìn tôi đầy khiêu khích:

"Là em mời Tiểu Như đến! Cô ấy giúp đỡ em, em muốn mời cô ấy ăn tối!"

Mẹ chồng tay xách nách mang đầy túi thực phẩm, lạnh lùng liếc qua tôi một cái, rồi đi thẳng vào bếp, chẳng buồn nói một lời.

Ánh mắt em chồng dừng lại trên chiếc máy ảnh trong tay tôi, nhướn mày hỏi:

"Chị mới mua cái này hả? Đã bàn bạc với anh trai em chưa?"

Tôi khẽ nhếch môi:

"Chưa."

Phan Hiểu Như làm như vô tình buột miệng:

"Là dòng Hasselblad cổ điển nhỉ? Ít nhất cũng phải hơn trăm triệu đồng đấy."

Mắt em chồng tôi mở to:

"Một cái máy ảnh đắt như vậy mà chị không thèm nói với anh trai em một tiếng, cứ thế mua luôn à?"

Cứ như thể tôi tiêu tiền của cô ta vậy.

"Anh Lượng vất vả ở công ty lắm đấy, chị Bán Hạ à, chị ở nhà lâu rồi chắc không biết ngoài kia cạnh tranh khốc liệt thế nào đâu."

Phan Hiểu Như cố tình châm ngòi.

Tôi bình thản nghịch máy ảnh, chậm rãi đáp:

"Ừ, tôi vừa mới mắng anh ấy một trận xong. Không thèm nói với tôi một tiếng, cứ thế mua giường, mua điện thoại, mua cả máy ảnh cho tôi. Thật là làm tôi đau lòng c.h.ế.t mất."

Khoé môi Phan Hiểu Như giật giật, sắc mặt như nuốt phải quả chanh chua.

Em chồng tôi cũng không cam lòng mà trừng mắt nhìn tôi.

"Sa Sa, chúng ta vào bếp giúp mẹ đi!"

Phan Hiểu Như kéo tay Triệu Sa Sa, lướt qua tôi mà đi.

Bên trong bếp truyền ra tiếng cười nói vui vẻ của ba người, còn tôi, bỗng dưng hóa thành người ngoài cuộc.

 

Khi bữa cơm đã bày lên bàn, chồng tôi trở về.

"Anh Lượng, anh về rồi à?"

Phan Hiểu Như nhiệt tình chào hỏi, giọng ngọt ngào khác hẳn với lúc nói chuyện với tôi.

Ngay khoảnh khắc nhìn thấy cô ta, chồng tôi khẽ sững lại, biểu cảm có chút không tự nhiên.

Tôi lặng lẽ quan sát, thấy anh nhíu mày nhẹ, chỉ gật đầu hờ hững với cô ta một cái.

 

Tuần trước, nửa đêm, tôi vô tình nhìn thấy tin nhắn Phan Hiểu Như gửi cho anh.

"Anh Lượng, hôm nay chị dâu có cãi nhau với anh không? Anh vất vả quá, làm việc mệt nhọc cả ngày, về nhà còn phải nhìn sắc mặt chị ấy nữa..."

Lúc đó tôi không nhịn được, đưa tin nhắn ra trước mặt anh hỏi cho ra lẽ.

Anh ta còn mạnh miệng, nói chỉ là đồng nghiệp bình thường, ở công ty nói chuyện vài câu mà thôi.

Tối nay, tôi phải xem thử anh ta rốt cuộc có thái độ thế nào với cô ta.

 

Chồng tôi vừa ngồi xuống cạnh tôi, Phan Hiểu Như đã nhanh tay gắp một con tôm bỏ vào đĩa của anh.

Cô ta nũng nịu:

"Anh Lượng, anh thích ăn hải sản mà, đây là tôm tôi với Sa Sa cố ý mua cho anh đấy."

Tôi nhìn chằm chằm vào con tôm trắng nõn trong đĩa, không khỏi nhíu mày.

"Chị Bán Hạ, nào, thử món thịt kho tàu mà bác gái nấu đi, ngon tuyệt cú mèo luôn!"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn -

Phan Hiểu Như vừa nói, vừa gắp một miếng thịt kho tàu bỏ vào đĩa tôi.

Quả là tuyệt thật, cô ta hoàn toàn bày ra dáng vẻ của nữ chủ nhân trong nhà này.

Ai cho cô ta cái tư cách đó chứ?

Tôi lạnh nhạt nói:

"Tôi không ăn mỡ."

"Vậy à? Thế chị ăn tôm đi."

Cô ta lại gắp một con tôm đặt trước mặt tôi.

Tôi nhấc đũa lên, chắn ngang, chặn lại động tác của cô ta.

"Không cần, đừng quên cô là khách."

Tôi lạnh lùng nhìn cô ta, không chút khách khí.

Phan Hiểu Như sững lại, đôi mắt long lanh, đầy vẻ tội nghiệp hướng về chồng tôi cầu cứu.

"Anh Lượng, em chỉ muốn thân thiết với chị Bán Hạ hơn thôi..."

Tôi ngước lên nhìn chồng.

Anh vẫn chăm chú bóc tôm, hoàn toàn phớt lờ cô ta.

Anh đưa con tôm trắng nõn đến trước mặt tôi, dịu dàng nói:

"Bé cưng, ăn đi."

Tôi khẽ cười với anh, từ tốn nhai miếng tôm.

Bàn tay của Phan Hiểu Như đông cứng giữa không trung, lộ rõ vẻ lúng túng, ngại ngùng.

"Tiểu Như, để em ăn."

Em chồng tôi bước tới, nhanh tay nhận lấy con tôm từ đũa cô ta.

Vừa bóc vỏ tôm, cô ta vừa lẩm bẩm:

"Phô trương tình cảm quá, khéo lại sớm tan thôi."

"Lặp lại lần nữa xem?"

Chồng tôi quát lớn, bàn tay vỗ mạnh xuống bàn, cả chiếc bàn run lên bần bật.

Em chồng lập tức câm nín.

"Anh uống nhầm thuốc à?" Bà mẹ chồng bất mãn lên tiếng.

Chồng tôi không thèm quan tâm, chỉ lạnh lùng đưa mắt sắc bén quét qua Phan Hiểu Như và Triệu Sa Sa, tràn đầy sự chán ghét.

Hai người họ rốt cuộc cũng ngoan ngoãn im lặng.

Không biết tại sao, sau vài ly nước trái cây, một cơn buồn ngủ mãnh liệt ập tới.

Tôi đưa con gái vào phòng ngủ, nhưng chưa kịp dỗ con, chính tôi đã ngủ thiếp đi trước.

Nửa đêm tỉnh dậy, tôi không thấy chồng đâu.

Tôi vội vàng gọi vào điện thoại của anh, nhưng chỉ nghe thấy giọng tổng đài lạnh lùng:

“Số máy quý khách vừa gọi hiện đã tắt.”

Tim tôi trở nên bấn loạn.

Anh ấy chưa bao giờ tắt máy vào buổi tối cả!

Tôi vội vàng bật dậy, đi thẳng ra phòng khách.

Vừa bước ra, tôi lập tức nhìn thấy đôi giày của chồng đặt bên cạnh tủ giày.

Bên cạnh đó...

Một đôi giày cao gót màu đỏ chói lọi hiện lên trong tầm mắt tôi.

Phan Hiểu Như đã ở lại đây qua đêm!

Cơn tức giận bùng lên trong lòng.

Tôi càng nghĩ càng thấy có gì đó không đúng.

Từ căn phòng bên cạnh, thấp thoáng truyền đến những âm thanh lạ.

Tôi nín thở, tập trung lắng nghe.

Một loạt tiếng thở gấp gáp lọt vào tai tôi, theo sau đó là một giọng nói run rẩy:

"Anh Lượng..."

Trong khoảnh khắc ấy, m.á.u nóng dồn lên tận đỉnh đầu tôi.

Không kịp suy nghĩ gì nhiều, tôi lao đến, đập mạnh vào cánh cửa.

Cửa bật mở.

Cảnh tượng trước mắt khiến tôi c.h.ế.t lặng.

--------------------------------------------

(Cập nhật truyện mới mỗi ngày tại F.B HOA VÔ ƯU. Follow ngay để không bỏ lỡ!)

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyenHay.pro

Nhận xét của độc giả về truyện Chồng Ngu Hiếu Trọng Sinh

Số ký tự: 0