Chồng Cũ Của Tôi Không Phải Là Người

Chương 5

Tiểu Sưu

2025-03-10 20:03:12

Phó An Hoài bực bội nói:

“Diệp Thanh Ngữ vì muốn trả đũa tôi mà đã hôn một trong số anh em chúng ta.”

“Trong đám người này, tôi chỉ tin tưởng Đàm thiếu, cậu với cô ấy chắc chắn không thể nào.”

Đàm Ngộ thản nhiên đáp: “Tin tôi vậy à? Ngay cả tôi cũng không tin chính mình nữa.”

“Ừ, tôi chỉ muốn hỏi, dạo gần đây có yêu tinh nào đưa Thanh Ngữ đến khu trượt tuyết của cậu không?”

Đầu dây bên kia im lặng ba giây.

Tim tôi đột nhiên thắt lại.

Quả nhiên, giọng cười nhạt của Đàm Ngộ vang lên: “Là tôi.”

Nhưng Phó An Hoài hoàn toàn không tin: “Không thể nào, cậu đâu có hứng thú với Diệp Thanh Ngữ.”

Anh ta liếc tôi một cái, tiếp tục nói: “Cô ấy ngày nào cũng để mặt mộc, ngoài biết nấu vài món ăn thì năng lực làm việc cũng chỉ bình thường, không có sự khéo léo như vợ của những người anh em khác. Ngốc nghếch, chẳng có điểm nào thu hút được cậu cả.”

Trước đây chính anh ta nói thích tôi để mặt mộc, tôi mới quen với việc không trang điểm.

Cũng chính anh ta nói thích không khí gia đình bình dị, tôi mới học nấu ăn.

Anh ta còn từng nói: “Tôi kiếm được đủ rồi, em cứ an tâm làm Phó phu nhân là được.”

Giờ thì hay rồi, tất cả lại trở thành lý do để anh ta công kích tôi.

Đàm Ngộ bật cười khinh bỉ: “Ừ, đúng là hơi ngốc.” Sau đó dứt khoát cúp máy.

Phó An Hoài quay lại, mỉa mai tôi: “Thấy chưa, ngay cả Đàm Ngộ cũng chê em ngốc.”

Tôi không nói gì, chỉ lặng lẽ giấu điện thoại ra sau lưng.

Anh ta không biết, một phút trước tôi vừa nhắn cho Đàm Ngộ: “Anh mà dám nói lung tung nữa thì chia tay.”

Không ngờ anh ta lại nghe lời đến vậy, lập tức cúp máy.

Thậm chí còn nhắn lại hai tin.

“Ông chồng vô dụng của em, ngốc c.h.ế.t đi được.”

“Bé A Ngữ, từ sợi tóc đến đầu ngón chân của em đều là ưu điểm, hấp dẫn c.h.ế.t tôi rồi.”

Phó An Hoài kẹp một điếu thuốc giữa ngón tay.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn -

Hơi nghiêng đầu, phả ra một làn khói trắng.

Anh ta cố tình đấy, rõ ràng anh ta biết tôi ghét mùi thuốc lá.

“Hừ, người này cũng có chút bản lĩnh nhỉ, ngay cả Đàm Ngộ cũng bao che cho hắn, không chịu nói cho tôi biết là ai.”

Tôi trừng mắt, rõ ràng người ta đã nói rồi mà!

Nhưng Phó An Hoài vẫn cứ cố chấp giữ nguyên suy nghĩ của mình.

“Đến giờ vẫn không chịu khai ra hắn là ai sao?”

“Được thôi, Diệp Thanh Ngữ, đừng có không biết điều.”

Tôi chỉ tay vào tấm bảng trên tường.

“Phó An Hoài, bây giờ chính anh mới là người không biết điều đấy.”

“Đây là studio làm việc của nữ, anh không thấy trên bảng ghi rõ cấm đàn ông và chó hút thuốc sao?”

Mặt Phó An Hoài tối sầm.

Cách anh ta trả đũa tôi chính là biến tấu những trò hạ nhục tôi lên một cấp độ mới.

Ví dụ như tại bữa tiệc tối nay, anh ta mời theo cô trợ lý nhỏ, để cô ta mặc cùng mẫu váy với tôi.

Cô ta còn cố tình giơ cao chiếc túi giống hệt của tôi lên khoe.

Rõ ràng là muốn làm tôi mất mặt.

Vì dù đàn ông trong giới có chơi bời đến đâu, cũng ít ai dám ngang nhiên dẫn tiểu tam đến những sự kiện kiểu này.

Vài bà vợ đứng túm tụm bàn tán.

“Phó phu nhân nhát gan thật, con tiểu tam kia đã nhảy lên mặt thế kia rồi mà vẫn lặng thinh như con chim cút.”

“Đúng là mất mặt, ngay cả chồng mình cũng không quản nổi.”

“Nếu là tôi, chắc đã trốn vào góc nào đó mà khóc rồi.”

Họ không hiểu, tôi quản chồng làm gì chứ? Ngay cả bản thân mình tôi còn không quản nổi.

Hơn nữa, tôi thực ra đã trốn vào góc khóc rồi.

Khóc vì sướng.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyenHay.pro

Nhận xét của độc giả về truyện Chồng Cũ Của Tôi Không Phải Là Người

Số ký tự: 0