Chương 2
TẦN NINH
2025-03-19 14:18:06
Lý Vân chỉ biết kiếp trước vợ chồng tôi thành công, nhưng không biết tôi đã âm thầm trả giá bao nhiêu gian khổ.
Cái gã Tôn Thắng mắt cao hơn đầu kia, nếu không có tôi đứng sau bày mưu tính kế, anh ta chẳng bằng cục phân chó.
Kiếp này, cứ để Lý Vân chịu đựng hắn ta đi.
Tôi mong chờ được gả cho Cố Thiệu.
Ban ngày ngắm trai đẹp giúp mình kiếm tiền, ban đêm ôm trai đẹp ngủ, cuộc sống như tiên.
Tôi còn muốn biến Cố Thiệu thành triệu phú, cho Lý Vân tức chết!
Sau khi đính hôn, tôi gặp Cố Thiệu rất nhiều lần.
Mẹ tôi rất giỏi nấu ăn.
Mỗi lần bà làm món gì ngon, đều bảo tôi mang cho bố con Cố Thiệu một ít.
Cố Thiệu tính tình lạnh nhạt, không thích giao tiếp với người khác.
Nhưng không cản trở được tôi lén nhìn anh.
Thời tiết đầu xuân, không khí hơi se lạnh.
Cố Thiệu cởi trần, thêm than vào lò rèn.
Anh dáng người cao gầy, vai rộng eo thon.
Những giọt mồ hôi lấm tấm trên làn da màu đồng hun, lấp lánh dưới ánh lửa.
Theo động tác thêm than, những giọt mồ hôi trên lưng chảy theo đường rãnh xương sống, chìm vào trong chiếc quần dài ngang hông.
Anh quen kẹp một điếu thuốc trên tai.
Thêm than xong, lấy điếu thuốc trên tai xuống, châm lửa bằng than trong lò.
Trên tay dính đầy tro than đen, tôi không thấy bẩn, ngược lại cảm thấy vô cùng gần gũi.
Từng cử động của người đàn ông trẻ tuổi, gân xanh trên cánh tay nổi lên, rắn chắc mạnh mẽ.
Cao hơn mét tám, toàn thân toát lên vẻ gợi cảm căng tràn sức sống, mang theo một nét đẹp hoang dã.
Hình như cảm thấy có người nhìn trộm, Cố Thiệu quay người lại.
Tôi che giấu vẻ bạo dạn vừa rồi, chủ động chào hỏi:
"Anh Thiệu, em mang sủi cảo đến cho hai người đây!"
Đường nét khuôn mặt lạnh lùng của anh có chút d.a.o động, đột nhiên ý thức được không ổn, vội vàng cầm áo mặc vào.
Lần nữa quay người lại, anh nhận hộp cơm nói "Cảm ơn", rồi ngồi phịch xuống ghế đẩu bắt đầu ăn.
Người đàn ông "thô kệch" này là người đàn ông tương lai của tôi, tôi nhất định phải đối xử tốt với anh.
Tôi muốn cho chị họ phải hối hận vì lựa chọn của chị ta kiếp này.
2.
Đêm tân hôn.
Cố Thiệu ôm chăn đệm ra phòng ngoài ngủ cùng bố chồng.
Rất nhanh, trong phòng ngoài truyền đến tiếng cãi vã của hai bố con.
"Con với Trần Cẩm không quen biết, sao có thể ngủ chung một giường? Con không quen!"
"Thằng ranh con, mày oán hận tao ép mày cưới vợ, đúng không?"
Giọng bố chồng truyền đến.
"Thầy bói nói số mày cứng, khắc lục thân, Trần Cẩm là mầm non thi đại học, nếu không phải người ta chăm sóc mẹ mà bỏ thi, thì đến lượt mày sao? Mày phải đối xử tốt với người ta!"
Giọng Cố Thiệu buồn bực, lộ vẻ ấm ức.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn -
"Ghét con khắc bố, sao bố còn giữ con bên cạnh? Con muốn đi công ty xây dựng làm việc, là bố ép con ở lại bên cạnh. Nếu bố có mệnh hệ gì, đừng nói là do con khắc!"
"Nghịch tử, dám nguyền rủa bố mày? Mày muốn làm loạn à!"
Xin chào. Tớ là Đồng Đồng. Đừng ăn cắp bản edit này đi đâu nhé!!!!
Bố chồng giận dữ, cầm đồ đánh lên người Cố Thiệu.
Cố Thiệu phát ra một tiếng rên khẽ.
Cái gã ngốc này, cũng không biết tránh trả.
Nghe tiếng bốp bốp, tim tôi cũng đau theo!
Tuyệt đối không thể để Cố Thiệu có chuyện gì, anh là trụ cột trong nhà, bị thương nặng, còn phải để tôi hầu hạ anh.
Không kịp nghĩ nhiều, tôi chân trần chạy ra phòng ngoài, nhào lên người Cố Thiệu.
Bốp một tiếng.
Chiếc đòn gánh trong tay bố chồng đập vào lưng tôi.
Cố Thiệu ôm tôi về phòng tân hôn.
Trong mắt anh không giấu được vẻ lo lắng, không ngừng hỏi tôi thế nào.
Tôi cười an ủi anh.
"Anh bị đánh bốn năm cái, còn nhảy nhót lung tung, em chỉ bị một cái, sao có thể có chuyện gì?"
"Anh là đàn ông con trai, da dày thịt béo. Còn em là cô gái yếu đuối, mỏng manh, sao có thể so sánh?"
Anh đưa cho tôi một viên thuốc giảm đau.
"Uống đi, đêm nay đỡ đau."
Tôi nhướng mày trêu chọc nhìn anh.
"Ban đêm em đau chỗ nào chứ?"
Anh vội vàng giải thích, "Anh sợ chỗ bị bố đánh của em đau!"
Tôi nắm lấy bàn tay thô ráp của anh, cười hỏi:
"Sao anh phải giải thích?"
Tai anh đỏ lên, xoa mạnh đầu tôi.
"Con gái con lứa, đừng có nghĩ lung tung!"
Bàn tay thô ráp xoa thuốc mỡ lên lưng tôi.
Tôi hít hà, xuýt xoa.
Anh khẩn trương, "Đau à?"
Tôi vừa cười vừa né.
"Tay anh có gai, giống như lưỡi chó l.i.ế.m em vậy, vừa đau vừa ngứa."
Giọng Cố Thiệu dịu dàng xuống.
"Da em non thế này, anh còn không dám chạm mạnh, sợ làm em vỡ mất!"
Nói xong, động tác cũng nhẹ nhàng hơn.
Tôi quay đầu nhìn anh.
"Vậy anh cứ không chạm vào em à?"
Có lẽ nụ cười lấp lánh trong mắt tôi làm anh lóa mắt, anh nheo mắt dừng lại một chút.
"Trẻ con, nói năng linh tinh gì vậy?"
Cái gã Tôn Thắng mắt cao hơn đầu kia, nếu không có tôi đứng sau bày mưu tính kế, anh ta chẳng bằng cục phân chó.
Kiếp này, cứ để Lý Vân chịu đựng hắn ta đi.
Tôi mong chờ được gả cho Cố Thiệu.
Ban ngày ngắm trai đẹp giúp mình kiếm tiền, ban đêm ôm trai đẹp ngủ, cuộc sống như tiên.
Tôi còn muốn biến Cố Thiệu thành triệu phú, cho Lý Vân tức chết!
Sau khi đính hôn, tôi gặp Cố Thiệu rất nhiều lần.
Mẹ tôi rất giỏi nấu ăn.
Mỗi lần bà làm món gì ngon, đều bảo tôi mang cho bố con Cố Thiệu một ít.
Cố Thiệu tính tình lạnh nhạt, không thích giao tiếp với người khác.
Nhưng không cản trở được tôi lén nhìn anh.
Thời tiết đầu xuân, không khí hơi se lạnh.
Cố Thiệu cởi trần, thêm than vào lò rèn.
Anh dáng người cao gầy, vai rộng eo thon.
Những giọt mồ hôi lấm tấm trên làn da màu đồng hun, lấp lánh dưới ánh lửa.
Theo động tác thêm than, những giọt mồ hôi trên lưng chảy theo đường rãnh xương sống, chìm vào trong chiếc quần dài ngang hông.
Anh quen kẹp một điếu thuốc trên tai.
Thêm than xong, lấy điếu thuốc trên tai xuống, châm lửa bằng than trong lò.
Trên tay dính đầy tro than đen, tôi không thấy bẩn, ngược lại cảm thấy vô cùng gần gũi.
Từng cử động của người đàn ông trẻ tuổi, gân xanh trên cánh tay nổi lên, rắn chắc mạnh mẽ.
Cao hơn mét tám, toàn thân toát lên vẻ gợi cảm căng tràn sức sống, mang theo một nét đẹp hoang dã.
Hình như cảm thấy có người nhìn trộm, Cố Thiệu quay người lại.
Tôi che giấu vẻ bạo dạn vừa rồi, chủ động chào hỏi:
"Anh Thiệu, em mang sủi cảo đến cho hai người đây!"
Đường nét khuôn mặt lạnh lùng của anh có chút d.a.o động, đột nhiên ý thức được không ổn, vội vàng cầm áo mặc vào.
Lần nữa quay người lại, anh nhận hộp cơm nói "Cảm ơn", rồi ngồi phịch xuống ghế đẩu bắt đầu ăn.
Người đàn ông "thô kệch" này là người đàn ông tương lai của tôi, tôi nhất định phải đối xử tốt với anh.
Tôi muốn cho chị họ phải hối hận vì lựa chọn của chị ta kiếp này.
2.
Đêm tân hôn.
Cố Thiệu ôm chăn đệm ra phòng ngoài ngủ cùng bố chồng.
Rất nhanh, trong phòng ngoài truyền đến tiếng cãi vã của hai bố con.
"Con với Trần Cẩm không quen biết, sao có thể ngủ chung một giường? Con không quen!"
"Thằng ranh con, mày oán hận tao ép mày cưới vợ, đúng không?"
Giọng bố chồng truyền đến.
"Thầy bói nói số mày cứng, khắc lục thân, Trần Cẩm là mầm non thi đại học, nếu không phải người ta chăm sóc mẹ mà bỏ thi, thì đến lượt mày sao? Mày phải đối xử tốt với người ta!"
Giọng Cố Thiệu buồn bực, lộ vẻ ấm ức.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn -
"Ghét con khắc bố, sao bố còn giữ con bên cạnh? Con muốn đi công ty xây dựng làm việc, là bố ép con ở lại bên cạnh. Nếu bố có mệnh hệ gì, đừng nói là do con khắc!"
"Nghịch tử, dám nguyền rủa bố mày? Mày muốn làm loạn à!"
Xin chào. Tớ là Đồng Đồng. Đừng ăn cắp bản edit này đi đâu nhé!!!!
Bố chồng giận dữ, cầm đồ đánh lên người Cố Thiệu.
Cố Thiệu phát ra một tiếng rên khẽ.
Cái gã ngốc này, cũng không biết tránh trả.
Nghe tiếng bốp bốp, tim tôi cũng đau theo!
Tuyệt đối không thể để Cố Thiệu có chuyện gì, anh là trụ cột trong nhà, bị thương nặng, còn phải để tôi hầu hạ anh.
Không kịp nghĩ nhiều, tôi chân trần chạy ra phòng ngoài, nhào lên người Cố Thiệu.
Bốp một tiếng.
Chiếc đòn gánh trong tay bố chồng đập vào lưng tôi.
Cố Thiệu ôm tôi về phòng tân hôn.
Trong mắt anh không giấu được vẻ lo lắng, không ngừng hỏi tôi thế nào.
Tôi cười an ủi anh.
"Anh bị đánh bốn năm cái, còn nhảy nhót lung tung, em chỉ bị một cái, sao có thể có chuyện gì?"
"Anh là đàn ông con trai, da dày thịt béo. Còn em là cô gái yếu đuối, mỏng manh, sao có thể so sánh?"
Anh đưa cho tôi một viên thuốc giảm đau.
"Uống đi, đêm nay đỡ đau."
Tôi nhướng mày trêu chọc nhìn anh.
"Ban đêm em đau chỗ nào chứ?"
Anh vội vàng giải thích, "Anh sợ chỗ bị bố đánh của em đau!"
Tôi nắm lấy bàn tay thô ráp của anh, cười hỏi:
"Sao anh phải giải thích?"
Tai anh đỏ lên, xoa mạnh đầu tôi.
"Con gái con lứa, đừng có nghĩ lung tung!"
Bàn tay thô ráp xoa thuốc mỡ lên lưng tôi.
Tôi hít hà, xuýt xoa.
Anh khẩn trương, "Đau à?"
Tôi vừa cười vừa né.
"Tay anh có gai, giống như lưỡi chó l.i.ế.m em vậy, vừa đau vừa ngứa."
Giọng Cố Thiệu dịu dàng xuống.
"Da em non thế này, anh còn không dám chạm mạnh, sợ làm em vỡ mất!"
Nói xong, động tác cũng nhẹ nhàng hơn.
Tôi quay đầu nhìn anh.
"Vậy anh cứ không chạm vào em à?"
Có lẽ nụ cười lấp lánh trong mắt tôi làm anh lóa mắt, anh nheo mắt dừng lại một chút.
"Trẻ con, nói năng linh tinh gì vậy?"
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyenHay.pro