Cha Mỹ Nhân Của Ta Hắc Hoá Rồi!!!

Chương 110:

Tiểu Tân Trà

2025-03-17 08:21:30

Cái nóng gay gắt của mùa hè dần dần rút khỏi mặt đất, chẳng bao lâu nữa sẽ đến Lập Thu, cơn gió đầu mùa đã thổi đến Quán Trung.

Khương Phất Ngọc và Lâm Tố bận rộn gần như suốt cả mùa hè, cùng nhau cải tổ triều đình cả trong lẫn ngoài, khiến nơi đây trở nên hoàn toàn mới mẻ.

Khi cung điện mở cửa lại sau thời gian đóng kín, các quan lại mới bừng tỉnh, chợt nhận ra quyền lực trong tay Khương Phất Ngọc đã trở nên vững chắc hơn bao giờ hết.

Khương Phất Ngọc trước đó rõ ràng đã nói sẽ không động đến gia tộc Lý, nhưng sau đó lại “quân bất yếm trá”, bất ngờ tước bỏ hết các vị trí trọng yếu mà gia tộc này nắm giữ, thay thế bằng người của nàng hoặc những quan viên trung thành với quân chủ.

Người nhà họ Lý để giữ mạng đành giả vờ không biết, không dám nhảy nhót trước mặt Khương Phất Ngọc nữa.

Hơn nữa, Khương Phất Ngọc còn mượn cớ dẹp loạn các gián điệp để kiếm cớ, xử lý những quan viên có thành kiến với nàng.

Sau một đợt thanh lọc lớn, nhiều vị trí trong triều bị bỏ trống, người thì được thăng chức, kẻ thì được bổ nhiệm, cơ cấu triều đình đã có sự biến động lớn.

Dưới sự chỉ đạo của nữ đế, còn có một đợt thăng giáng ngầm, phần lớn các quan viên lớn tuổi đều được bố trí vào những chức vị nghe có vẻ cao nhưng thực chất vô nghĩa, không khác gì về hưu.

Những lão thần tự hào đã qua ba triều đại, ngoài kinh nghiệm ra thì chẳng có tài năng gì, nhiệt huyết muốn cống hiến cho nước nhà từ thời trai trẻ cũng đã cạn kiệt từ lâu.

Người già, uy vọng quá cao đối với đế vương luôn là trở ngại. Nếu phải đối đầu thực sự, Khương Phất Ngọc cũng chưa chắc có thể đấu trực diện với họ.

Khương Phất Ngọc nhân cơ hội này để đẩy họ vào những vị trí khuất mắt.

Lại Bộ, Hộ Bộ cùng các cơ quan trọng yếu khác, đại đa số quan chức đều được thay thế bằng những gương mặt trẻ tuổi, đều hừng hực khí thế muốn trở thành trụ cột của đất nước trong tương lai. Khi lên triều, Khương Phất Ngọc ngồi trên ngai vàng nhìn xuống, nhận ra tinh thần và khí thế của triều đình đã khác trước rất nhiều.

Thậm chí, trong cuộc cải tổ triều đình lần này, một số nữ quan có năng lực cũng được tiến cử, nhận chức vụ chính thức, chấm dứt việc họ chỉ được xử lý công việc trong nội cung.

Mọi người đều hiểu rằng, Nam Trần sắp đổi thay.

Nhưng ở thời đại này, bình đẳng nam nữ là điều khó như lên trời.

Khương Phất Ngọc lên ngôi nhờ thiên thời địa lợi nhân hòa, nếu tiên đế là người bình thường, hoặc để lại hoàng tử, hoặc bản thân nàng kém tài đi một chút, quan lại trong triều cũng sẽ không đồng ý để nàng đăng cơ.

Ngay cả khi họ chấp nhận một nữ đế, Khương Phất Ngọc vẫn sẽ bị kiểm soát ở mọi nơi, dù nàng có muốn thúc đẩy bình đẳng nam nữ, thì việc thay đổi hệ thống cũ cũng là điều gần như không thể.

Vì bao đời nay, những người nắm quyền cai trị đều là nam giới, họ ngồi ở vị trí cao, lâu dần đã quen với quyền lợi được xã hội ban cho, không ai muốn nhường phần cho phụ nữ, dù đó có là mẹ, chị em gái, vợ hay con gái của họ.

Họ có thể thừa nhận tài năng của phụ nữ, nhưng chỉ giới hạn trong việc quản lý gia đình, thêu thùa, cầm kỳ thi họa. Một khi liên quan đến học hành, thi cử, triều chính – những lĩnh vực giống với sự nghiệp của nam giới – họ sẽ không muốn để phụ nữ chen chân, chia sẻ lợi ích.

Nếu phụ nữ giỏi hơn họ, họ sẽ mất mặt, sẽ bị chê là “không bằng phụ nữ.”

Vậy nên, họ không cho phụ nữ cơ hội tham gia triều chính.

Người thì nói thẳng thừng: “Phụ nữ không tài mới là có đức,” người thì nói một cách ngọt ngào rằng: “Phụ nữ vốn yếu đuối, nếu vào triều sẽ bị đàn ông ăn tươi nuốt sống, những đóa hoa nên được bảo vệ trong nội cung.”

Họ yên tâm coi phụ nữ như thú cưng, để phụ nữ gắn kết cuộc đời mình với nam giới, từ nhỏ đã dạy dỗ rằng thước đo hạnh phúc của một người phụ nữ là có một người cha tốt, người chồng tốt, sinh con trai giỏi giang. Chỉ khi có nam giới thành đạt, họ mới được hưởng vinh quang, qua đó xóa bỏ mọi con đường khác để họ đạt được thành tựu, để cả đời phụ nữ phụ thuộc vào nam giới, trợ giúp gia tộc để thỏa mãn lòng tự cao của họ.

Cải cách, không phải ngày một ngày hai mà thành.

Người trong triều đình đều là nam giới, một mình nữ đế không thể lay chuyển ngọn núi này.

Vậy thì đành phải mài dũa dần dần, từ từ mà tiến.

Sau khi lên ngôi, Khương Phất Ngọc lập ra Nữ Quan Sở, cho phép các con gái danh gia vọng tộc vào cung làm việc, đảm nhận các chức vụ như Thị ngự, Ký cư quan, làm người gần gũi với thiên tử, giúp nữ đế xử lý công văn.

Triều thần tuy phản đối nhưng cũng phải cắn răng chấp nhận, không ai kịch liệt chống lại.

Dù gì, trong bố cục ban đầu của nữ đế, các nữ quan cũng không thể thực sự bước vào triều chính, bàn luận chính sự, họ vẫn chưa thể san sẻ quyền lực với đám quan lại, để tranh giành quyền lợi, chỉ là nội cung thôi mà.

Không ai biết rằng, bàn cờ đã bắt đầu được bày.

Từ xưa đến nay, những người cải cách đều phải có ý chí không khuất phục, cần có sự nhẫn nại kinh người, lại cần khả năng nhìn thời cuộc một cách chuẩn xác.

Nhiều năm qua, các nữ quan xử lý vô số văn bản, đã dần quen với chính sự, hiểu rõ quy trình hoạt động của triều đình.

Người thông minh hơn còn nắm rõ những mâu thuẫn giữa các phe phái trong triều đình, hiểu được chút mánh khóe tính toán của đám quan lại, sẵn sàng trở thành một quan viên chính thức.

Còn nữ đế, cũng đang âm thầm chờ đợi cơ hội.

Các quan thần hoảng loạn vì thay đổi chức vụ, nữ đế củng cố quyền lực, các quan viên được bổ nhiệm chưa kịp đứng vững, nữ đế dứt khoát đưa các nữ quan vào triều đình.

Từ nay về sau, phụ nữ bắt đầu thực sự tham gia chính sự, cùng nam giới, đồng lòng vì quốc gia.

...

Hôm rời khỏi Cảnh Nghi Cung, Từ Phương Phi đặc biệt đến gặp Khương Dao để từ biệt.

Nàng sắp nhậm chức tại Hộ Bộ, đảm nhiệm vị trí Độ Chi Ty.

Vị trí này là một khởi đầu rất tốt, hơn nữa Từ Phương Phi tuổi còn trẻ, sau này chắc chắn sẽ có nhiều cơ hội thăng tiến.

Nàng thực sự rất được Khương Phất Ngọc coi trọng.

💓💓💓Các bạn đang đọc bản dịch của team @Thế Giới Tiểu Thuyết/@Em Hà Kể Chuyện. Cảm ơn các bạn đã ủng hộ team 💓💓💓. Các bộ truyện đều đã full trên kênh 2 Youtube của kênh, mời mọi người vào YT để xem tất cả các bộ truyện của kênh ạ. Ngoài ra team còn có 2 kênh tiktok tương ứng, các bạn vào với team cho xôm nhé 💓💓💓
💑Nếu các bạn thích bộ truyện này, cho team xin một chút tương tác (like, comment, theo dõi team) nhé ạ. Cảm ơn các bạn nhiềuuuuu💑

Nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn của Khương Dao, nàng hơi ngậm ngùi nói: “Rời cung rồi, sau này sẽ không còn được thường xuyên gặp Điện hạ nữa.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com -

“Không sao đâu, Từ tỷ tỷ,” Khương Dao đưa cho nàng một chén trà mật hoa quế, “Sau này có thời gian, nhớ thường xuyên đến cung của ta, ta sẽ mời tỷ tỷ uống trà! Nếu có ai ức h.i.ế.p tỷ tỷ, tỷ cứ đến kể với ta, ta sẽ cùng tỷ mắng người đó.”

Con đường làm quan gian truân, không thể so với cảnh nhàn hạ ở Cảnh Nghi Cung.

Từ giờ nàng sẽ phải đối mặt với giông tố bão bùng.

Từ Phương Phi là một trong những nữ quan đầu tiên bước vào triều đình, chắc chắn phải đi trên con đường chưa ai mở lối, đầy rẫy gai góc và tối tăm.

Nàng sẽ không thể tránh khỏi việc bị chỉ trích, công kích, thậm chí… có thể bị ám hại.

Nhưng Từ Phương Phi vốn không nghĩ nhiều đến vậy, tính cách nàng vui vẻ, vô tư, luôn tươi cười, việc đến đâu hay đến đó, chuyện tương lai thì để tương lai tính.

Nàng và Khương Dao cũng coi như nửa bạn bè, vui vẻ nhận chén trà Khương Dao đưa cho, nhấp một ngụm, phát hiện ra trà có vị ngọt, ngạc nhiên nói: “Điện hạ vẫn thích uống trà ngọt sao?”

Thấy Khương Dao quay đầu lại, nàng vội giải thích: “Ta không có ý gì đâu, chỉ là Điện hạ luôn được lang quân và bệ hạ chăm lo chu đáo, gần đây còn nghe nói lang quân bảo cung nhân mang mật ong tốt nhất đến cho Điện hạ. Người làm cha mẹ, dù con cái bao nhiêu tuổi cũng luôn xem chúng là trẻ nhỏ, chỉ là… trà ngọt này vốn là cho trẻ con uống, Điện hạ lớn rồi, cũng nên tập uống trà khác thôi.”

Khương Dao nhấm nháp trà, từ tốn đáp: “Ai bảo lớn rồi là không uống trà ngọt được, mật ong tốt cho sức khỏe, mẹ ta cũng có thể pha uống mà.”

Kiếp này, Lâm Tố và Khương Phất Ngọc chiều chuộng cô hết mức, nuôi cô càng ngày càng giống một đứa trẻ.

Cha cô còn nói rằng: “Tốt lắm, trẻ con phải có dáng vẻ của trẻ con!”

Trưởng thành sẽ đến bất ngờ, bạn không bao giờ có thể đoán được ngày mai sẽ xảy ra chuyện gì.

Trước khi trở thành người lớn, tốt nhất là cứ thoải mái tận hưởng tuổi thơ, tận hưởng cuộc sống vô ưu dưới cánh của cha mẹ. Khi bánh xe số phận quay đến thời khắc thích hợp, rồi hãy bước tiếp.

Cô thích uống trà ngọt, có trà ngọt thì cứ uống, đến khi nào không thích nữa, hoặc không thể uống được nữa, lúc đó hãy đổi trà cũng chưa muộn.

Khương Dao giơ tay lên, muốn chạm vào bụi bay trong không khí, rồi lại xòe tay trước mặt Từ Phương Phi, “Từ tỷ tỷ, tỷ lo ta uống ngọt nhiều sẽ sâu răng sao?”

“Yên tâm đi, ta ngày nào cũng súc miệng ít nhất năm lần, tuyệt đối không sâu răng đâu!”

Từ Phương Phi đặt chén trà xuống, “Biết rồi, tiểu công chúa, ngài thích uống thì cứ uống.”

“Tỷ cũng uống nhiều vào, sau này chắc tỷ sẽ phải uống trà đậm rồi.”

Làm việc trong triều đình, thức khuya là chuyện thường. Khương Dao đã hình dung cảnh Từ Phương Phi thức trắng đêm, phải uống trà đậm để giữ bản thân tỉnh táo.

Từ Phương Phi cười, “Vậy thì ta sẽ uống thêm vài chén nữa!”

Sau khi Từ Phương Phi chính thức ra làm quan, nữ quan tiền triều của Cảnh Nghi Cung lại được thay mới. Người đến lần này là một nữ quan tên Vân Tư Tuệ, phu nhân của Ngự sử trung thừa, một người phụ nữ đoan trang khoảng hơn ba mươi tuổi.

Tính cách nàng trầm ổn, mọi cử chỉ đều đúng mực, xử lý văn thư của Khương Phất Ngọc rất gọn gàng, chỉ có điều so với Từ Phương Phi, vị nữ quan này có phần hơi nhàm chán.

Gần đây mỗi khi đến Cảnh Nghi Cung, Khương Dao phát hiện ra một hiện tượng kỳ lạ — Khương Phất Ngọc thường xuyên nhìn chăm chú vào bóng dáng bận rộn của Vân Tư Tuệ, ánh mắt có chút mơ màng.

Khương Dao nhìn theo ánh mắt đó một lát, chợt nhận ra rằng bóng dáng của Vân Tư Tuệ dường như có nét gì đó giống với Bạch Ân.

Cả hai đều điềm tĩnh, ít nói cười.

Nếu Bạch Ân còn sống và không phản bội Khương Phất Ngọc, có lẽ nàng cũng sẽ nằm trong số các nữ quan được đưa ra khỏi cung lần này.

Bạch Ân từng hại Khương Dao, nhưng Khương Dao chưa bao giờ nói xấu hay oán trách nàng ấy trước mặt Khương Phất Ngọc, cả với Tương Dương Vương cũng vậy, vì Khương Phất Ngọc từng thực sự có tình cảm với họ.

Họ đã c.h.ế.t rồi, dù Khương Dao có nguyền rủa họ đến đâu, họ cũng không thể nghe thấy, cuối cùng người bị tổn thương chỉ là trái tim người mẹ của cô.

Nhưng Vân Tư Tuệ mãi mãi không phải là Bạch Ân.

Chỉ sau vài ngày làm việc ở Cảnh Nghi Cung, Khương Dao đã phát hiện ra rằng — thật ra Vân Tư Tuệ là một người rất cá tính, bề ngoài nhìn có vẻ giống Bạch Ân, nhưng thực chất hoàn toàn khác hẳn.

Một câu tóm gọn, đó là: diễn.

Nàng ấy chỉ nghiêm túc khi làm việc, nhưng khi tan làm và cởi bỏ quan bào, cả con người nàng trở nên hoàn toàn khác, nụ cười hiện rõ trên môi, hoàn toàn không giống với vẻ mặt khi ở Cảnh Nghi Cung.

Nàng ấy không phải là không thích cười, chỉ là không muốn cười khi ở trong cung.

Có lần Khương Dao tình cờ gặp Vân Tư Tuệ vào ngày nghỉ, nàng đang cưỡi ngựa nhanh chóng chạy ra khỏi cung, phi như bay về nhà.

Nhìn thấy Khương Dao, nàng hơi ngại ngùng xuống ngựa, chào hỏi bằng vẻ mặt nghiêm nghị thường thấy: “Điện hạ bình an.”

Khương Dao: … Quả là một bậc thầy trong việc quản lý cảm xúc, hoàn toàn tách biệt công việc và cuộc sống.

Nhưng từ góc độ của một người lãnh đạo, Khương Dao thấy kiểu nhân viên này không thuận mắt chút nào.

Vì vậy, cô hỏi thẳng nàng: “Vân đại nhân dường như rất yêu gia đình, tại sao lại vào cung làm nữ quan?”

Câu hỏi thực chất là: “Nếu không thích công việc ở đây, sao ngài còn làm?”

Vân Tư Tuệ chân thành đáp: “Gia cảnh thần nghèo khó, cần bổng lộc triều đình để nuôi sống cả gia đình.”

Dịch nghĩa là: “Nếu không vì gia đình khó khăn, tiền nhà chưa trả, tiền xe chưa đóng, ngân hàng liên tục đòi nợ, giá cả leo thang, ai mà còn làm công việc này chứ?”

Khương Dao: “… Thôi được rồi, ngài đi đi.”

Một người từng đi làm công sẽ không làm người đi làm công khác phải khó xử.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyenHay.pro

Nhận xét của độc giả về truyện Cha Mỹ Nhân Của Ta Hắc Hoá Rồi!!!

Số ký tự: 0