Bạn Cùng Phòng Của Tôi Có Chút Kỳ Quái

Chương 8

Phong Phong

2025-03-19 22:15:41

Tôi là người cuối cùng lên giường nghỉ ngơi, sau khi tắt đèn, tôi cầm lấy bình giữ nhiệt trên bàn cùng lên giường.

Mở nắp bình giữ nhiệt ra, lúc uống nước, tôi cố ý đổ nước lên chăn.

“Haiz, chăn tôi ướt rồi.” Tôi kéo rèm giường ra, xin Chu Kỳ giúp đỡ: “Chu Kỳ, đêm nay tôi có thể ngủ cùng cậu không?”

Trong những người cùng phòng, anh ấy là đứng đắn nhất, cũng an toàn nhất.

Chu Kỳ ngồi dậy do dự một lát, sau đó anh ấy tự giác nằm dịch vào bên trong: “Cậu lại đây đi.”

Tôi mang tâm tình cảm ơn, vừa lăn vừa bò chui vào ổ chăn của Chu Kỳ.

Bên gối anh ấy có một con búp bê gấu nhỏ, mỗi đêm đều phải ôm đi ngủ. Để dành chỗ cho tôi, tối nay anh ấy đặt con búp bê ở đầu bên kia chân.

Ga trải giường cùng chăn mền đều tràn ngập mùi vị của Chu Kỳ, là một loại mùi hương rất nhạt, giống như nước hoa bằng gỗ.

Ngửi mùi cơ thể Chu Kỳ, tôi yên tâm nhắm mắt lại.

Nửa đêm, tôi cảm thấy có ai đó chạm vào mình. Là Chu Kỳ đang giúp tôi đắp chăn.

Anh ấy không biết tôi đã tỉnh, sau khi giúp tôi đắp chăn xong, tay anh ấy dứt khoát đặt ở bụng tôi, thân mật ôm tôi đi vào giấc ngủ.

Hai người nằm thẳng có chút chật chội, tôi xoay người nằm nghiêng, nhường cho Chu Kỳ một chút không gian.

Bỗng nhiên, thân thể ấm áp của anh ấy ôm chặt tôi từ phía sau.

Hô hấp truyền đến đều đều trầm ổn, hơi thở nóng rực phả lên cổ tôi, khiến tôi rất khó chịu.

Dù sao Chu Kỳ cũng tốt bụng cho tôi ngủ nhờ, làm búp bê người cho anh ấy ôm một tí cũng không sao.

Ngay khi cơn buồn ngủ ập đến, tôi đang bình yên đi vào giấc ngủ thì có thứ gì đó chạm vào xương cụt của tôi.

“...”

Chúng tôi đều có tiết lúc tám giờ sáng, đồng hồ báo thức đặt là bảy giờ rưỡi.

Thu Vũ Miên Miên

Nghe tiếng chuông báo thức trên bàn vang lên, tôi xuống giường tắt nó đi.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn -

Chu Kỳ ngồi dậy dụi mắt, nói với tôi: “Chào buổi sáng, Thẩm Thư. Cậu ăn sáng không? Tôi ở cùng tòa nhà với cậu, lát nữa cùng đi đi.”

“À, được.” Tuy rằng tôi trả lời nhưng vẫn cố né tránh ánh mắt anh ấy.

Sao để nói chuyện này ra khỏi miệng chứ. Vật kia của anh ấy chạm vào tôi cả đêm, cánh tay còn ôm eo tôi.

Tôi sợ đánh thức anh ấy nên vẫn không lên tiếng, làm hại tôi mất ngủ cả đêm.

Tôi ra ban công phơi cái chăn bị ướt. Rõ ràng thời tiết ban ngày rất tốt, ánh mặt trời chói chang. Nhưng khi tôi kết thúc tiết học buổi tối, trở về phòng ngủ cất chăn, tôi phát hiện diện tích chăn bị ướt còn lớn hơn ban đầu.

Mái nhà cũng không ngừng rỉ nước, kỳ quái thật.

Tối nay thì sao? Lại chen chúc với Chu Kỳ thêm một đêm nữa à? Như vậy có phải làm phiền anh ấy nhiều quá rồi không?

Chu Kỳ trước sau như một người hiền lành, không từ chối lời cầu xin chung giường gối lần thứ hai của tôi.

Điều đáng mừng chính là đêm nay tôi ngủ rất ngon, không hề xảy ra chuyện xấu hổ như đêm hôm qua.

Nhưng mà hai ngày tiếp theo, chăn của tôi vẫn ướt, vốn dĩ không dùng được

Tôi nghi ngờ có người chơi tôi.

Chắc chắn là Hà Phi! Chỉ có anh mới làm ra loại hành động nhàm chán như vậy!

Sáng thứ năm, tôi bỏ học. Thầy giáo có việc không tới lớp được nên để cho chúng tôi tự học, vì thế tôi trốn học cùng những người khác.

Nghĩ hôm nay có hẹn với Lâm Hàn, tôi về phòng ngủ một chuyến, tiện thể sạc điện thoại một lát.

Cửa ký túc xá không đóng chặt nên tôi nhẹ nhàng đẩy một cái đã mở ra.

Ngay sau đó tôi nhìn thấy Chu Kỳ đang đứng ở ban công bên kia, tay phải anh ấy cầm ly nước rửa mặt.

Tay vừa nhấc lên, anh ấy hết hết nước trong ly lên chăn của tôi.

“Chu Kỳ.” Vẻ mặt tôi kinh ngạc nói: “Cậu đang làm gì vậy?”

 

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyenHay.pro

Nhận xét của độc giả về truyện Bạn Cùng Phòng Của Tôi Có Chút Kỳ Quái

Số ký tự: 0