A Sương

Chương 5

Zhihu

2025-03-21 20:31:59

Tối hôm đó, ta bị bắt quả tang đang trộm bánh mã thầy.

Hoàng hậu biết chuyện thì nổi giận đùng đùng, mắng ta không biết giữ gìn sức khỏe.

Vừa mới bị nóng trong người, lại còn ăn đồ ngọt ngấy như thế này.

Ta bị giam lỏng một tháng. Trước khi bị giam, ta liền nhờ ma ma truyền chỉ nhắn nhủ với Hoàng hậu nương nương.

"Liệu có thể sai Tiểu Bội và Tiểu Dĩnh đến giúp nô tỳ xử lý công việc lặt vặt của Nội vụ phủ và Thượng cung cục trong tháng này được không ạ?"

Hoàng hậu nương nương vui vẻ chấp thuận.

Hôm sau, Tiểu Dĩnh và Tiểu Bội ngậm ngùi nhận nhiệm vụ.

Ngày ta được thả tự do, một chuyện lớn đã xảy ra.

Hoàng đế bất ngờ sắc phong một cung nữ làm Thục đáp ứng.

Nghe đâu, trong lúc cung nữ này làm việc ở Ngự hoa viên, tình cờ gặp gỡ hoàng đế, vị vua trung niên liền hứng khởi ngâm thơ: "Yểu điệu thục nữ, quân tử hảo cầu."

Thục đáp ứng sở hữu thân hình thon thả, uyển chuyển như cành liễu, được đặc cách ở cung Như Ý.

Nàng ta liên tục được triệu đến thị tẩm trong một thời gian dài.

Hôm nay, cung Như Ý sai người đến triệu ta.

Ta vô cùng ngạc nhiên, vội chỉnh trang y phục rồi đến cung Như Ý.

Fanpage chính thức: Tiểu Lạc Lạc Thích Ăn Dưa, fl Lạc nhé, iu các bạn ❤️

Vừa bước vào điện, ta liền liếc nhìn vị Thục đáp ứng trong truyền thuyết, quả là eo thon liễu yếu, mềm mại như không xương.

Đúng là tuyệt sắc giai nhân, ví như tiên nữ giáng trần cũng chẳng ngoa.

"Sương Thượng cung xin đừng khách sáo, người chính là đại ân nhân của thiếp, nếu không nhờ lời dạy bảo của người hôm ấy, thiếp đã không có ngày hôm nay."

Ta dụi mắt, nhìn kỹ lại, ôi chao! Đây chẳng phải là nàng cung nữ mập mạp lén ăn bánh hôm nọ sao?

Mới có một tháng không gặp mà nàng ta đã ốm đến mức này rồi ư?

Thục đáp ứng đã chuẩn bị cho ta một bàn đầy ắp bánh ngọt tinh xảo từ phòng bếp nhỏ.

Lúc này, ta đang chén sạch sành sanh đống bánh trên bàn, khiến Thục đáp ứng ngây người ra nhìn.

"Từ cái ngày Sương Thượng cung cắt giảm khẩu phần ăn của cung nữ, thần thiếp vẫn chưa thấu hiểu, mãi đến khi được phong làm đáp ứng mới ngỡ ngàng nhận ra.”

“Giờ đây, Hoàng hậu và Quý phi đang tranh đấu kịch liệt, Sương Thượng cung đã cao tay nhìn xa trông rộng, lo liệu chu toàn, sớm bồi dưỡng thế lực riêng cho mình, thật là cao minh!” 

“Thần thiếp tự biết, nếu ngày ấy không có Sương Thượng cung gánh tội thay, có lẽ thần thiếp đã sớm mất mạng. Khi đó thần thiếp chưa đủ sức báo đáp ân tình, giờ đây xin nguyện dùng sức mọn này, góp một phần nhỏ bé giúp Sương Thượng cung!"

Ta mải mê ăn uống, chẳng để tâm nàng ta nói gì, chỉ biết gật đầu lia lịa.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn -

"Vậy Sương Thượng cung có dự định gì cho bước đi tiếp theo?"

Ta: Hả?

Nàng ta vừa nói cái gì cơ? Ta có nghe thấy gì đâu? Thôi thì cứ nói bừa vậy.

"Trong hậu cung này, sủng ái dĩ nhiên quan trọng, nhưng lấy sắc hầu người thì tình cảm khó bền lâu, lấy đức cảm hóa người, mới mong dài lâu được."

Chẳng biết nói vậy có ổn không, ta chột dạ sờ mũi, may mà ta là khán giả "cuồng nhiệt" của Chân Hoàn truyện.

Thục đáp ứng gật gù tỏ vẻ đã hiểu.

Khi rời khỏi tẩm cung của nàng, ta ngoái đầu nhìn lại, Thục đáp ứng đang tự tay thu dọn chén đũa vừa rồi. 

Ta chợt nhớ về những ngày thơ ấu, mỗi khi ăn xong, mẹ đều tự tay dọn dẹp.

"Thục đáp ứng, chắc chắn người sẽ là một người mẹ tốt."

Lời nói của ta để lại cho Thục đáp ứng một khoảng lặng suy tư trong tẩm cung.

Xuân sang năm thứ ba.

Thục đáp ứng, à không, giờ phải gọi là Thục tần mới đúng.

Nàng ấy mang thai rồi, cả kinh thành hân hoan.

Hoàng đế tuổi cao có con, vui mừng khôn tả. 

Đây là tin vui thứ hai sau hai năm, kể từ khi Hoàng hậu hạ sinh công chúa, lại có thêm một phi tần mang long thai.

Ba năm qua, biết bao nhiêu chuyện đã xảy ra.

Điều buồn lòng là cuộc chiến giữa Hoàng hậu và Quý phi đã đến hồi gay cấn.

Họ vẫn luôn so kè nhau từng chút một, hết người này gọi ta đến cung thăm hỏi, người kia lại vội vã triệu ta sang.

Điều an ủi là giờ đây mọi việc lớn nhỏ của Thượng cung cục và Nội vụ phủ đều đã được giao phó cho Tiểu Dĩnh và Tiểu Bội.

Hai nàng ấy cứ tờ mờ sáng là đã có mặt ở chỗ ta để giải quyết công việc trong cung, đến khi trời tối mịt mới rã rời trở về tẩm cung.

Thực ra, hai người làm chung công việc của một người, chỉ cần nửa ngày là xong xuôi đâu vào đấy rồi.

Nhưng hai nàng ấy nhất quyết phải kiểm tra lại công việc của nhau cho thật kỹ càng. 

Tinh thần trách nhiệm cao độ của họ khiến ta, vị Thượng cung đứng đầu, cảm thấy vô cùng hổ thẹn.

Ta đã an nhàn quá lâu rồi.

Mỗi ngày, ta chỉ việc đến chỗ Hoàng hậu uống trà, hoặc sang chỗ Quý phi vẽ lông mày, thi thoảng thì ghé qua chỗ Thục tần nhấm nháp bánh ngọt.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyenHay.pro

Nhận xét của độc giả về truyện A Sương

Số ký tự: 0