A Sương

Chương 1

Zhihu

2025-03-21 20:31:59

Ngày đầu tiên xuyên không, ta đang quét sân, thì đụng ngay nghi trượng của hoàng hậu. 

Ta sững người, không kịp quỳ xuống.

Trời ơi, ta ngốc quá, vừa bắt đầu đã gặp nguy hiểm rồi! 

"Nô tỳ to gan, thấy hoàng hậu sao dám không quỳ!"

Ma ma bên cạnh hoàng hậu quát lớn, định tiến lên tát ta.

Ta sợ đến mức đứng im như trời trồng, không dám hé răng. 

Ta còn đang bối rối, không biết nên quỳ xuống rồi xin tội, hay xin tội rồi quỳ. 

"Dừng tay!" 

Ngay lúc bàn tay của ma ma sắp giáng xuống, hoàng hậu lên tiếng ngăn lại. 

Nàng ta ra lệnh cho thái giám hạ thấp kiệu, rồi ôm bụng bầu tiến lại gần ta.

"Chắc chắn là có uẩn khúc gì đây." Hoàng hậu liếc nhìn ta, ra hiệu cho cung nữ thân cận tiến lên xem xét tình hình.

"Bẩm nương nương, đường đá phía trước có kẻ đổ dầu trơn! Dù có quét dọn cũng rất dễ trượt, rõ ràng có kẻ muốn hãm hại long thai của nương nương!"

Cung nữ thân cận hốt hoảng bẩm báo, đám cung nhân tái mét mặt mày, quỳ rạp xuống đất. 

Ta cũng run rẩy quỳ theo.

"Mau điều tra cho ta! Dù có lật tung cả hoàng cung cũng phải tìm ra kẻ ác độc này!" 

Hoàng hậu giận dữ gầm lên, nhưng khi quay sang nhìn ta, ánh mắt nàng lại dịu dàng hơn hẳn: "Trong cung lại có một cung nữ gan dạ như ngươi, tên gì?"

"Bẩm hoàng hậu, nô tỳ tên A Sương." Ta cúi thấp đầu đáp.

"Truyền ý chỉ của ta, phong A Sương làm quản sự nhất đẳng của Thượng cung cục, toàn quyền xử lý mọi việc."

Ngày đầu tiên xuyên không, ta đã trở thành quản sự của Thượng cung cục, thật sự là không hiểu ra sao, kỳ diệu khôn tả.

Hiện tại, ta đang ngồi trong phòng của cung nữ cao cấp, đốt nến tính toán chi tiêu y phục mùa hè của các nương nương trong cung.

Mọi người ơi, ai hiểu được không, ngày đầu tiên xuyên không đã được biên chế, chẳng phải như vậy sẽ c.h.ế.t nhanh hơn sao?

Hoàng hậu quả nhiên là đáng sợ, quản sự cung nữ, một nghề dễ dàng bị đổ vỏ nhất, d.a.o cùn cắt thịt, từ từ mà chết.

Sáng sớm ngày thứ hai, ta mang theo hai quầng thâm mắt to đùng, đi đưa y phục cho các phi tần.

Ta chạy ngược chạy xuôi cả buổi sáng, đói đến hoa mắt chóng mặt, suýt chút nữa thì ngã quỵ.

Cuối cùng cũng đã chuyển xong đồ đến cung điện cuối cùng - cung Phượng Nghi của Hoàng hậu nương nương.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn -

Hoàng hậu nương nương mỉm cười hiền hòa vuốt ve tấm vải trong tay, quay sang nói với ta: "A Sương, hôm qua ngươi có công, ta còn chưa kịp ban thưởng. Hôm nay có dịp gặp mặt, ngươi có muốn gì không, cứ nói với ta."

Ta đã để ý đến đĩa bánh quế hoa trên bàn của Hoàng hậu từ lâu, liền vui mừng quỳ xuống: "Hoàng hậu nương nương, nô tỳ có một thỉnh cầu mạo muội."

Nghe vậy, sắc mặt Hoàng hậu liền thay đổi, đôi mắt phượng híp lại.

"Xin người cho phép nô tỳ nếm thử đĩa bánh quế hoa trên bàn kia."

Ta được Hoàng hậu đặc cách cho ngồi trong điện riêng, vừa uống trà lạnh vừa ăn bánh quế hoa.

Fanpage chính thức: Tiểu Lạc Lạc Thích Ăn Dưa, fl Lạc nhé, iu các bạn ❤️

"Khụ khụ!" Ăn vội quá, ta bị nghẹn.

Vội vàng uống một ngụm trà lạnh, nhưng sao trà này lại đắng ngắt, vị lạ quá vậy?

Chưa kịp hiểu chuyện gì, bụng ta đau quặn thắt, rồi ta ngất lịm đi.

Khi tỉnh lại, ta thấy mình đang nằm trên giường trong một gian phòng nhỏ bên cạnh tẩm cung của Hoàng hậu.

Hoàng hậu ngồi bên cạnh, trên mặt lộ rõ vẻ thương xót.

Ta kinh hãi, vội vã muốn ngồi dậy hành lễ.

Xong đời rồi, xong đời rồi, lần trước gặp Hoàng hậu không quỳ, lần này trực tiếp ngất xỉu trong tẩm cung của người ta, ta chắc chắn tiêu rồi!

"Không cần, ta ban cho ngươi miễn lễ." Hoàng hậu lên tiếng, ngăn động tác muốn đứng dậy của ta.

"Đã khiến ngươi chịu uất ức rồi, A Sương."

Nhìn vẻ mặt quan tâm của Hoàng hậu, ta càng hoang mang.

"A Sương cô nương trí dũng song toàn, không tiếc hy sinh bản thân để bảo vệ Hoàng hậu nương nương, nương nương đã phong cô làm Đề điều Thượng cung, nắm quyền toàn bộ Thượng cung cục rồi!" 

Cung nữ thân cận của Hoàng hậu nương nương cất lời chúc mừng.

Cái gì? 

Ta hoàn toàn đơ người, ngủ một giấc dậy lại được thăng chức?

"A Sương, ngươi cũng đừng trách ta, ta sớm đã biết đĩa bánh quế hoa trên bàn có vấn đề. Nếu ngươi không chủ động ăn, ta cũng sẽ dùng nó để thử lòng ngươi.” “Trong hậu cung này có quá nhiều kẻ gian xảo muốn lấy lòng tin của ta, ta không thể không cẩn trọng.” 

“Ngày đó ngươi xuất hiện cũng rất kỳ lạ, ta nghi ngờ ngươi cũng có mục đích riêng. Qua chuyện này ta đã hoàn toàn yên tâm. Ngươi yên tâm, dù cả đời này ngươi không thể có thai, ta sẽ bù đắp cho ngươi.”

Nghe Hoàng hậu nói vậy, ta càng thêm hoang mang. 

Hoang mang thì hoang mang, nhưng lời khen vẫn phải nói, hơn nữa chuyện con cái, kiếp trước ta đã không muốn, kiếp này cần gì chứ?

"Bẩm Hoàng hậu nương nương, nô tỳ thực sự không biết gì cả. Vẫn là Hoàng hậu nương nương túc trí đa mưu, nô tỳ không thể sánh bằng."

Hoàng hậu hài lòng gật đầu: "Ngày đầu gặp mặt, ta đã biết ngươi không phải người tầm thường. Dù ngươi thông minh lanh lợi, ta vẫn phải dặn dò ngươi một câu. Chuyện hôm nay, không được tiết lộ cho người ngoài."

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyenHay.pro

Nhận xét của độc giả về truyện A Sương

Số ký tự: 0