Yêu Hơn Cả Trái Tim

Chương 14

Lâm Quyện

2025-03-10 08:31:32

Trực giác em gái không sai.

 

Bởi vì Lam Điều đã sắp không chịu đựng nổi nữa.

 

Khi tôi nhận được tin này, anh ấy đã phải cấp c/ứu lần thứ hai.

 

Tối hôm đó, tôi ngồi trên sân thượng, hút th/u ố c cả đêm.

 

Nửa tiếng trước khi bình minh, bầu trời hiện lên một màu xanh mờ ảo.

 

 

Tôi đột nhiên nhớ đến Lam Điều đêm ấy, nhớ đôi mắt ướt át của anh ấy và câu nói bay bổng trong gió-

 

"Lam Điều thích em."

 

Sau đó, tôi gọi điện cho mẹ của Lam Điều.

 

Bên kia gần như lập tức bắt máy.

 

Tôi nói:

 

"Bà Lam, số tiê`n ba trăm triệu hồi trước, còn tính không?"

 

Nội dung giao dịch giữa tôi và mẹ Lam Điều thực ra rất đơn giản.

 

Tôi sẽ hiến trái tim của mình đổi lại em gái ra nước ngoài điê`u t r/ị, mọi chi phí sẽ do nhà họ Lam chi trả.

 

Một trái tim c/ứu được hai người, thương vụ này thật sự rất có giá trị.

 

Nhà họ Lam nhanh chóng sắp xếp kiểm tra.

 

Báo cáo về sự tương thích giữa tôi và Lam Điều cho thấy chúng tôi có độ tương thích rất cao.

 

Giống như chúng tôi là những người thân m/á u mủ ru/ộ t t/h/ị t.

 

Mà chúng tôi đã từng là người yêu.

 

Trong tương lai, trái tim tôi sẽ đ/ập trong lồng ng/ự c của anh ấy, mà anh ấy sẽ tiếp tục sự sống của tôi.

 

Chúng tôi sẽ không bao giờ rời xa nhau.

 

Tôi vô cùng hài lòng với điều đó.

 

Đêm trước ngày hẹn, là một ngày trời quang.

 

Tôi lại leo lên sân thượng, ngồi suốt cả đêm.

 

Người ta thường nghĩ gì trước khi ch*t?

 

Thực ra cũng không có suy nghĩ lung tung gì, tôi chỉ muốn nhìn khoảnh khắc trước bình minh thêm một lần.

 

Khoảnh khắc Lam Điều.

 

Và khi trời đất đến với khoảnh khắc ngắn ngủi đó.

 

Trong lòng tôi chỉ còn lại tên anh ấy.

 

Lam Điều.

 

Lam Điều.

 

Cơn gió buổi sáng nhẹ nhàng lướt qua, như rất nhiều đêm trước, ngón tay Lam Điều nhẹ nhàng lướt qua gò má tôi.

 

Tôi đứng dậy từ mép sân thượng.

 

Mặt trời mọc lên, ánh sáng vàng nhạt tràn ngập bầu trời, màn trời xanh đang càng ngày càng rời xa tôi.

 

Hy vọng sau này anh ấy luôn hạnh phúc, đừng luôn nghĩ về tôi.

 

Lam Điều, tạm biệt.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn -

 

Nhiều năm sau, tôi hỏi Lam Điều, nếu hôm đó tôi thật sự nhảy xuống, anh ấy có nhảy theo không?

 

Anh ấy đã trả lời tôi như thế nào?

 

Anh ấy cười tít mắt, làm một cử chỉ quốc tế, rồi tặng tôi năm chữ đ/á nh giá-

 

"Siêu cấp đại n/g/ố c nghếch."

 

So với đ/á nh giá anh ấy từng gửi cho Hạ Dương Quang nhiều hơn ba chữ.

 

Coi như tôi thắng.

 

Mà vào ngày đó, trong khoảnh khắc đó, thế giới sai lầm đã nhận được sự c/ứu rỗi đầy thiện ý, một lần nữa trở lại đúng quỹ đạo.

 

Khi tôi bước ra, một giọng nói lớn vang lên phá vỡ tất cả-

 

"Này-

 

"Chàng trai-"

 

Một ông lão mặc áo ba lỗ đứng dưới lầu, cầm micro hô to với tôi.

 

"Cậu định n h/ảy l ầ/u à-

 

"Đừng - nhảy - đấy -"

 

Giọng nói đầy uy lực, qua loa phóng thanh vang lên, dội lại mạnh mẽ vang vọng trong tòa nhà.

 

Thế giới tĩnh lặng bỗng chốc bùng n/ổ.

 

……

 

Sau đó, dưới lầu đông nghịt người, không ít là những ông bà đang tập thể dục buổi sáng, cùng với lính c/ứu hỏa.

 

Mà Hạ Dương Quang lại là người đầu tiên lao đến hiện trường, còn dẫn theo Từ Tiểu Hồng.

 

 

Em gái ở dưới hò hét khản cả giọng, c/ầu x/in tôi đừng nhảy.

 

Lính c/ứu hỏa đứng trước lan can sân thượng, không ngừng khuyên bảo thanh niên đừng nghĩ quẩn.

 

Ông lão cầm loa phóng thanh cứ hô to với tôi, hãy quý trọng sự sống, đừng hành động bốc đồng.

 

Toàn thế giới như một nồi nước đang sôi, xôn xao hỗn độn.

 

Giữa cảnh hỗn lo/ạn này, Hạ Vũ Quang xông lên sân thượng.

 

Hắn cầm điện thoại, bên trong có cuộc gọi video.

 

Người ở đầu bên kia video chính là Lam Điều.

 

Tiếng gào thét của Lam Điều xuyên qua loa ngoài vang lên, anh ấy tức gi/ậ n m/ắ ng tôi:

 

"Từ Thanh, em đúng là đại đồ n/g/ố c-

 

"Em dám nhảy xuống, anh sẽ lập tức nhảy xuống, nhìn rõ chưa, anh cũng đang ở sân thượng-

 

"Anh c/on m/ẹ nó làm q u/ỷ cũng không buông tha cho em-"

 

 

Hạ Vũ Quang cầm điện thoại cũng gấp, gấp gáp ra hiệu cho tôi, hô lớn c/ầu x/in tôi đừng hành động bốc đồng.

 

Lam Điều vẫn chưa m/ắ ng xong, thậm chí anh ấy còn m/ắ ng cả Hạ Vũ Quang bảo hắn chỉnh lại điện thoại cho đúng.

 

Lam Điều không ngừng m/ắ ng tôi, đến cuối cùng giọng cũng đã thay đổi, anh ấy khóc nói:

 

"Từ Thanh, anh c/ầu x/in em, đừng nhảy.

 

"Quay về đi cùng tôi đoạn đường cuối cùng."

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyenHay.pro

Nhận xét của độc giả về truyện Yêu Hơn Cả Trái Tim

Số ký tự: 0