Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Giàu Nuôi Nhãi Con

Chương 53

Mộc Mộc Chi

2025-03-15 14:47:52

Mấy người đồng loạt gật đầu, mỗi người gắp một cái bánh bí đỏ lên ăn từng miếng nhỏ, cắn một miếng giòn rụm, cắn thêm một miếng lại là hương thơm ngọt mềm dẻo, mấy nhóc con ăn ngon cực kỳ.

"Nương! Bánh này ngon quá! Còn ngon hơn cả bánh ngọt mà nương và cha mua cho Đoàn Đoàn lần trước!"

"Ngon thì ăn nhiều một chút!"

Tần Tĩnh Trì ăn một cái cũng cảm thấy không tệ, Giang Oản Oản cho đường không nhiều, hắn ăn cũng không cảm thấy ngán, ăn xong một cái, liền gắp thêm một cái đưa đến bên miệng Giang Oản Oản: "Nàng cũng ăn đi."

Giang Oản Oản nhìn hắn một cái, nheo mắt cười, cắn một miếng lớn: "Ngon!"

Tuy răng của Tần phụ Tần mẫu không tốt lắm nhưng ăn bánh bí đỏ cũng không tốn sức, đều rất thích.

Giang Oản Oản chiên năm sáu nồi mới chiên xong, lúc này bánh nàng chiên trước đó đều đã bắt đầu nguội, mấy người ăn một miếng lại muốn ăn thêm một miếng nữa.

 Giang Oản Oản thấy bọn họ ăn nhiều, vội nói: "Mọi người ăn ít một chút, bánh này không dễ tiêu hóa lắm, lát nữa còn phải ăn cơm, hôm nay ta mua rất nhiều thịt bò!"

Mọi người thèm thuồng thịt bò nhưng lại không nỡ buông bánh bí đỏ thơm ngọt trong tay.

Giang Oản Oản bất đắc dĩ nói: "Thích ăn thì sau này ta sẽ làm tiếp, cái này làm rất đơn giản."

Sau đó lại nói với Cẩu Đản và Nhị Oa: "Hai con cũng ăn ít một chút, lát nữa ăn cơm xong ở nhà thẩm thẩm, thẩm thẩm cho mỗi đứa mang một ít về ăn.”

Mắt hai nhóc con sáng long lanh, vội vàng gật đầu: "Cảm ơn thẩm thẩm!"

 "Cảm ơn thẩm thẩm! Thẩm thẩm thật tốt!"

Đoàn Đoàn quá thích bánh bí đỏ, nghe lời nương nó, vẫn không nỡ buông bánh bí đỏ trong tay, liền kéo tay Giang Oản Oản bắt đầu làm nũng: "Nương, Đoàn Đoàn ăn thêm một cái, chỉ một cái thôi được không?" Nói xong, cậu bé mở to đôi mắt tròn xoe, giơ bàn tay nhỏ ra làm động tác số một, thân hình nhỏ còn lắc lắc.

Giang Oản Oản nào chịu nổi sự đáng yêu của bảo bối nhà mình, vội vàng đồng ý: "Được… Được rồi, nhưng mọi người ăn thêm một cái nữa thôi, đừng ăn nữa."

Đợi bọn họ mỗi người ăn thêm một cái, Giang Oản Oản lấy thêm mấy cái bánh bí đỏ ra cho Đoàn Đoàn đỡ thèm. Suy nghĩ một lúc, nàng chia đều số bánh bí đỏ còn lại thành ba phần, hai phần cho Cẩu Đản và Nhị Oa mang về, một phần định cho nhóc con hàng xóm.

"A đệ, đệ mang phần bánh bí đỏ này sang nhà Lý Tam ca bên cạnh đi, chắc Tiểu Bảo nhà hắn cũng thích ăn."

Tần Tĩnh Nghiễn ăn xong bánh bí đỏ cũng không có việc gì làm, liền nhận lấy việc này: "Được, đệ đi đưa ngay."

Tần Tĩnh Trì quay về phòng làm gỗ, còn Tần phụ Tần mẫu lại đi xem các sư phụ xây nhà, hai người nghĩ đến ngôi nhà sắp được xây xong nên lúc nào cũng muốn qua đó nhìn.

Ba nhóc con chơi trong phòng chán liền đều đi theo sau Giang Oản Oản, Giang Oản Oản bất đắc dĩ, chỉ đành sắp xếp bọn họ ngồi ở góc nhỏ trong phòng bếp: "Vậy các con ngoan ngoãn ngồi đây chơi đi."

Giang Oản Oản sắp xếp xong cho bọn họ, mới đi đến bên bếp lò muốn xem thịt bò hầm thế nào rồi, mở nắp nồi một mùi thơm phả vào mặt, mắt ba nhóc con sáng lên khi ngửi thấy mùi thơm. Giang Oản Oản dùng đũa chọc thịt bò, thấy có thể dễ dàng xuyên qua liền gắp thịt bò ra để sang một bên, khi nghe thấy tiếng ba nhóc con nuốt nước miếng phía sau, mắt Giang Oản Oản mang ý cười, mềm lòng lấy một miếng thịt bò cắt thành lát dày, sau đó dùng đĩa nhỏ đựng cho vào tay Đoàn Đoàn: "Các con nếm thử trước đi, ba con mèo tham ăn!"

Đoàn Đoàn mừng rỡ nhìn thịt bò kho trong bát, cái mũi nhỏ động đậy ngửi không ngừng bên cạnh bát, Giang Oản Oản bật cười, thật giống như một con ch.ó con!

Đoàn Đoàn gắp một miếng thịt bò lớn cho vào miệng Nhị Oa, lại gắp cho Cẩu Đản một miếng lớn, sau đó mới tự mình gắp một miếng cho vào miệng, ba tiểu tử vừa ăn một miếng liền ríu rít khen ngợi: "Ngon quá! Đoàn Đoàn thích quá! Thịt mềm mềm, lại còn thơm thơm! Có phải không?"

"Thật ngon! Thẩm thẩm là thẩm thẩm lợi hại nhất trên thế gian, thịt này ngon quá!"

"Thơm quá! Đoàn Đoàn, đây là thịt bò sao? Chẳng trách lại thơm ngon như vậy!"

Đoàn Đoàn đắc ý cười: "Bởi vì nương đệ làm ngon! Nương đệ là lợi hại nhất!"

Hai người nghe lời cậu bé, đều gật đầu lia lịa: "Lợi hại!"

Đoàn Đoàn hài lòng gật đầu, sau đó lại huynh một miếng đệ một miếng hưởng thụ mỹ vị. Giang Oản Oản nghe bọn họ khen ngợi, cười đau cả bụng, tiểu bảo bối dù sao cũng thật đáng yêu.

Nàng đổ hết nước trong nồi vào một cái chum sành lớn, cũng không để ý đến bọn họ nữa, bắt đầu làm việc khác.

Còn lại sáu bảy cân thịt bò, Giang Oản Oản định làm một món thịt bò hầm rượu nho.

Thịt bò rửa sạch cắt miếng, cho thêm rượu nho mà nàng vừa ủ, thêm chút muối và hoa tiêu xoa bóp ướp.

Khoai tây và cà rốt cắt thành miếng vuông ngâm nước, lại chuẩn bị thêm chút hành gừng tỏi.

Cho thịt bò đã ướp vào nồi, thêm nước, gừng hành, bát giác và lá thơm hầm khoảng mười lăm phút.

Thịt bò hầm xong, cho dầu vào nồi, cho gừng và tỏi vào xào thơm, đổ khoai tây và cà rốt vào đảo qua vài lần, thêm lượng nước vừa đủ hầm một lát, sau đó mở nắp nồi cho thịt bò vào đảo qua vài lần, thêm lượng rượu nho vừa đủ hầm nhỏ lửa.

Thật ra, nếu có cà chua và hành tây thì sẽ tốt hơn, Giang Oản Oản nhìn ra ngoài cửa sổ nhà bếp một lúc, đột nhiên nghĩ đến việc rào lại mảnh đất bên ngoài nhà bếp để trồng một ít rau, dù sao thì nhà bếp ở đây, ngay cả khi mùa đông đến, chỉ cần nấu ăn là sẽ không lạnh.

Nhưng chưa thử qua cũng không biết có được hay không: "Thôi, để lúc nào rảnh rỗi rồi làm!"

Một lúc sau, thịt bò cũng đã hầm gần xong, Giang Oản Oản mở nắp nồi, cho thêm muối và nước tương vào để nêm nếm, cuối cùng rắc một nắm hành lá và rau mùi, sau đó đậy nắp nồi lại hầm thêm một lúc. Không lâu sau mùi thơm của hành và rau mùi đã ngấm vào thịt bò, mở nồi ra và bày ra đĩa.

Thịt bò hầm rượu nho đã xong, sau khi thái thịt bò luộc ra đĩa, Giang Oản Oản lại lấy một cái bát nhỏ, cho ớt bột, tỏi băm, hành lá, rau mùi, giấm và một ít đường trắng vào, khuấy đều rồi rưới nước sốt lên thịt bò luộc.

Ngửi thấy mùi thơm của thịt bò luộc, Giang Oản Oản không nhịn được liền ăn một miếng, thịt mềm, thơm mùi luộc, đồng thời còn có mùi tỏi nồng và vị chua cay, chỉ một miếng đã khiến người ta thèm thuồng.

Giang Oản Oản cố nhịn cơn thèm, gọi mấy đứa nhỏ ra phòng khách, còn mình thì bưng thức ăn lên bàn.

Tần Tĩnh Nghiễn ngửi thấy mùi thơm nồng, đi theo mùi hương vào trong.

Giang Oản Oản nhìn thấy cậu, nàng nói: "Nhanh đi gọi cha nương ăn cơm, giờ này rồi, các sư phụ đã về hết rồi chứ?"

Tần Tĩnh Nghiễn gật đầu: "Đã về từ lâu rồi, còn cha và nương ở đó xem một lúc lâu, cha nương đang ở phía sau, chắc sắp đến rồi, đệ đi gọi ca ca."

Giang Oản Oản gật đầu: "Đi đi."

Đoàn Đoàn vây quanh bàn, cằm tựa vào bàn, không ngừng nhìn chằm chằm vào thịt bò hầm rượu nho, món đó cậu bé chưa được ăn bao giờ, từ lúc mới ra khỏi nồi đã thèm thuồng rồi.

Giang Oản Oản bế cậu bé lên ghế ngồi, lại bế Nhị Oa lên, Cẩu Đản lớn hơn một chút, tự mình ngồi lên.

Giang Oản Oản múc cơm, từng phần từng phần đặt trước mặt bọn họ, lúc này Tần Tĩnh Trì và Tần Tĩnh Nghiễn đi vào, Tần phụ Tần mẫu đi theo sau bọn họ.

"Mọi người mau ngồi xuống đi, thịt bò hôm nay rất tươi, ta mua rất nhiều, hôm nay làm toàn món thịt bò, mọi người ăn nhiều một chút!"

Tần Tĩnh Trì bưng bát lên, gắp một miếng thịt bò hầm rượu nho bỏ vào miệng, thịt bò thấm đượm mùi thơm của rượu nho, cắn một miếng, thịt bò mềm, mọng nước, thoang thoảng mùi rượu nho hòa quyện trong nước sốt ngọt ngào lan tỏa trên đầu lưỡi.

Tần Tĩnh Trì ăn trong miệng, trong mắt toàn là kinh ngạc, hắn hưng phấn hỏi: "Sao thịt bò này lại có mùi rượu thơm nồng như vậy?"

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyenHay.pro

Nhận xét của độc giả về truyện Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Giàu Nuôi Nhãi Con

Số ký tự: 0