Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Giàu Nuôi Nhãi Con

Chương 116

Mộc Mộc Chi

2025-03-15 14:47:52

“Haha... Vâng ạ!” Tiểu tử vô cùng vui vẻ, híp mắt nở nụ cười rất tươi, hiếm khi còn để lộ ra cả hàm răng trắng đều.

Sau khi dỗ tiểu tử ngủ, Giang Oản Oản nhìn Tần Tĩnh Trì rồi nói: “Tĩnh Trì, ngày mai chúng ta vào trong huyện, chàng tranh thủ đi tìm thợ cả Diêu xây nhà cho chúng ta, hỏi ông ấy xem cái lò sưởi âm tường này có thể làm được không.”

“Ừm, được.”

Sau đó, Giang Oản Oản nói thêm: “Thiếp định hai ngày nay sẽ để Lâm Giang và Lâm Lộ làm, sau khi hai đệ ấy học được cách làm, chúng ta sẽ có thời gian để trang trí nhà mới, sớm ngày đón cha nương tới ở cùng. Nếu không ban ngày cha nương ở đây, buổi tối lại còn phải đi về, như vậy quá phiền phức.”

“Hơn nữa, khách tới nhà chúng ta cũng không thể ở lại qua đêm, vì vậy phải mau chóng hoàn thiện.”

Tần Tĩnh Trì rất chăm chú nghe nàng nói chuyện, thỉnh thoảng sẽ đáp lại.

 Trong lúc nói chuyện, Giang Oản Oản nghĩ tới Lý Tam Nương, nàng hỏi: “Nguyên chủ... Cha nương và nguyên chủ từng xảy ra chuyện gì vậy? Không biết vì sao trong ký ức của thiếp không có một chút nào liên quan tới hai người họ.”

Giang Oản Oản nghĩ tới dáng vẻ tràn đầy yêu thương của Lý Tam Nương, hiếm khi nàng cảm nhận được sự thân thiết và ràng buộc do cha nương ruột mang lại, mặc dù Tần phụ Tần mẫu đổi xử với nàng rất tốt nhưng trong lòng nàng biết, cảm giác mà Lý Tam Nương mang đến cho mình không giống với hai người họ.

Nàng nghĩ, có lẽ đôi phu thê bọn họ rất thương nguyên chủ, chỉ là nguyên chủ lại không vừa ý, nhờ vả kẻ xấu mà vẫn không chịu sửa đổi.

Nàng khẽ thời dài, dù sao bây giờ nàng đã tới đây rồi, cha nương của nàng ta đương nhiên chính là cha nương của nàng, sau này nàng sẽ là người hiếu thảo với hai người họ.

Tẫn Tĩnh Trì thấy nàng hỏi vấn đề này, hắn cẩn thận kể lại cho nàng biết tất cả mọi chuyện trước kia.

 Giang Oản Oản nghe xong, nàng nhẹ nhàng gật đầu, quả thực không khác suy đoán của nàng cho lắm.

Nếu đã như vậy, chắc chắn cha nàng ta phải rất thất vọng về nữ nhi là nguyên chủ, vì vậy mới có thể không qua lại với Tần Tĩnh Trì, cũng không cho Lý Tam Nương sang thăm bọn họ.

Bây giờ trong lòng Giang Oản Oản đã hiểu rõ, nàng thở phào nhẹ nhõm và định qua khoảng thời gian bận rộn này, nàng sẽ đi thăm hai người bọn họ.

Ngày hôm sau, Tần Tĩnh Trì đưa Giang Oản Oản đến tiệm, khi thấy hai người Lâm Lộ và Lâm Giang đã tới thì mới đi tìm Diêu Khôn, nhà ông ấy ở ngay trong huyện nên cũng không cần đi xa.

Những ngày này, Diêu Khôn không có việc gì nên vẫn luôn ở nhà, khi thấy Tần Tĩnh Trì tới tìm mình để giúp làm lò sưởi âm tường thì ông ấy cũng có việc để làm.

Ông ấy cầm bản vẽ mà Tần Tĩnh Trì đưa, xem xét kỹ càng.

Sau một hồi nghiên cứu, ông ấy nói: “Các ngươi định xây thứ này ở phòng nào, nếu đặt ở mặt tường phía bên trái từ cửa đi vào thì sẽ dễ hơn, ống khói có thể kéo lên cao, dọc theo cửa sổ nhỏ trong phòng để ra ngoài, đúng lúc cái cửa sổ kia lại ở đằng sau căn nhà nên sẽ không ảnh hưởng đến mỹ quan.”

Diêu Khôn hiểu rất rõ những thứ liên quan đến căn nhà mới của bọn họ, dù sao cũng là do ông ấy xây, hơn nữa căn nhà đẹp như thế, đương nhiên ông ấy sẽ nhớ rõ.

Từ cửa dẫn vào phòng khách, từ cửa chính đi vào, rẽ trái đúng lúc có một căn phòng nhỏ. Vốn dĩ mấy người Giang Oản Oản định dùng nó để chứa những thứ đồ linh tinh, bây giờ cho đường ống vào đó sẽ không ảnh hưởng bất cứ cái gì, cũng chẳng gây trở ngại.

Nghe thấy ông ấy nói vậy, Tần Tĩnh Trì biết có thể xây được, cuối cùng hắn cũng yên tâm: “Thợ cả Diêu ngài cảm thấy nên xây như nào thì sẽ ổn, nương tử của ta nói chỉ cần không phá hỏng mỹ quan và bố cục toàn căn nhà là được.”

Diêu Khôn cười gật đầu: “Vậy thì được, mặc dù thứ này được thiết kế rất cẩn thận nhưng sẽ không mất quá nhiều thời gian, qua mấy ngày nữa, ta sẽ dần vài người tới làm.”

Tần Tĩnh Trì cười gật đầu: “Vậy được, khi nào ngài đến sửa cũng được, cha nương ta luôn ở nhà, nhưng mà chúng ta cần làm nhanh bởi vì chúng ta cũng đang vội chuyển vào.

Diêu Khôn liên tục gật đầu: “Ngươi yên tâm, ngày mai ta sẽ lập tức đi làm.”

Giải quyết xong chuyện lò sưởi âm tường, Tần Tĩnh Trì lại đi tìm Lý Đại Sơn và nhờ ông ấy giúp sửa lại tầng hai của tiệm lẩu.

Lý Đại Sơn đi theo hắn vào trong cửa tiệm xem thử độ cao của nóc nhà.

Khi nghe thấy yêu cầu của Tần Tĩnh Trì, Lý Đại Sơn suy nghĩ một hồi rồi quyết định sẽ làm một cái vách tường gỗ vừa dày vừa cao, như vậy sẽ rất tốt với một vài vị khách thích sự riêng tư.

Phần còn lại định làm phòng ngủ cho nhân viên thì sẽ được làm hẳn một bức tường gỗ dày, chỉ chừa lại đủ để lắp cánh cửa, như vậy đã ngăn tầng hai thành hai phần.

Lý Đại Sơn nói đại khái suy nghĩ của ông ấy cho Tần Tĩnh Trì biết, Tần Tĩnh Trì rất hài lòng: “Vậy còn phải làm phiền sư phụ rồi ạ.”

Lý Đại Sơn vỗ vai hắn, ông ấy nhìn hắn rồi nói: “Sư đồ ta cần gì phải nói đến chuyện phiền phức hai không, đợi khi nào hai con khai trương, sư phụ nhất định sẽ tới.”

Tần Tĩnh Trì cười nói: “Phải vậy rồi ạ, khi ấy sư phụ phải tới đó.”

Lại nghĩ tới bây giờ đã tới buổi trưa, Tần Tĩnh Trì lập tức nói: “Sư phụ, sư phụ tới cửa tiệm hải sản của chúng con ăn cơm đi ạ, lần trước người ăn cơm ở nhà con, không phải cũng cảm thấy tôm cua rất ngon đấy ạ.”

Thấy ông ấy muốn từ chối, Tần Tĩnh Trì còn nói tthêm:”Hơn nữa, cửa tiệm hải sản của chúng con đã mở cửa lâu như thế mà người còn chưa từng tới ăn thử.”

Lý Đại Sơn không thể lay chuyển được hắn thì cũng chỉ đành gật đầu, nhưng mà quả thực ông ấy cũng thèm món đó. Cách đây không lâu, khi ông ấy tới căn nhà mới của bọn họ để đưa số đồ dùng cuối cùng thì đã bị đôi phu thê Tần Tĩnh Trì giữ lại trong nhà để ăn cơm, đúng vào ngày hôm đó Giang Oản Oản nấu tôm cua, hương vị đó thật sự khiến ông ấy phải nhớ nhung rất lâu.

Khi Lý Đại Sơn và Tần Tĩnh Trì đi sang cửa tiệm, trong đó đã ngồi chật kín người, tất cả mọi người đều đang ăn tôm hùm đất cay thơm ngào ngạt hoặc là thịt cua hầm.

Lý Đại Sơn ngửi được mùi thơm lừng ở trong tiệm, bụng của ông ấy lập tức trở nên cồn cào.

Thấy không còn chỗ ngồi, Tần Tĩnh Trì đã sắp xếp cho Lý Đại Sơn ngồi vào trong quầy mà Đoàn Đoàn thường hay ngồi.

Mặc dù cái bàn ở trong quầy không quá to, nhưng cũng đủ để Lý Đại Sơn ăn cơm ở đây.

“Sư phụ, người cứ ngồi ở đây đi ạ, để con đi nói với Oản Oản một tiếng, sẽ làm xong ngay thôi.”

Tần Tĩnh Trì vén rèm vải lên, khi hắn đi vào bếp, Giang Oản Oản đang đứng bên cạnh nhìn hai huynh đệ Lâm Lộ và Lâm Giang nấu đồ ăn, ba người bọn họ một người canh nồi trên bếp, một người làm tôm hùm đất cay, còn một người làm thịt cua hầm.

Giang Oản Oản thấy hắn đi vào, đôi mắt lập tức sáng lên, nàng vội vàng đi tới rồi nói: “Sao rồi, có thể là lò sưởi âm tường được không?”

Tần Tĩnh Trì cười gật đầu: “Được, thợ cả Diêu nói có thể đặt lò sưởi âm tường ở mặt tường bên trái từ cửa đi vào, đến lúc đó đường ống sẽ được kéo lên trên, đúng lúc có thể dọc theo cái cửa sổ ở trong căn phòng nhỏ.”

Giang Oản Oản nghe thấy vậy, nàng ngạc nhiên gật đầu: “Vậy thì tốt, dù sao cái phòng nhỏ kia cũng không có tác dụng gì quá lớn.”

“À! Đúng rồi, ta đã tới tìm sư phụ để giúp làm vách ngăn cho tầng hai của tiệm lẩu.”

“Ta có bảo sư phụ tới đây ăn chút gì đó, nàng cứ làm cho ông ấy một phần thịt cua hầm đi, lần trước ăn tôm thấy ông ấy lười bóc vỏ nên đừng làm.”

Giang Oản Oản bất lực gật đầu: “Chàng không nói sớm đi, thiếp làm ngay đây.”

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyenHay.pro

Nhận xét của độc giả về truyện Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Giàu Nuôi Nhãi Con

Số ký tự: 0