Tướng Quân Gia Có Tiểu Ma Vương
Chương 4
Team Trà Đào Cam Sả S7
2025-03-28 14:21:34
Nàng đi đến chính điện, thắp hương, khấn vái. Trong lòng nàng không cầu xin điều gì cho bản thân, chỉ cầu mong gia đình bình an, đất nước thái bình.
Khi đang chuẩn bị rời đi, Chung Nhạc Ninh vô tình chạm mặt một nam nhân tuấn tú, khôi ngô. Hắn ta mặc một bộ trường bào màu tím, đầu đội ngọc quan, toát lên vẻ cao quý, phi phàm. Bên cạnh hắn là một nhóm người hầu, tất cả đều cung kính, khiêm nhường.
Chung Nhạc Ninh nhận ra, đây chính là nam chính của câu chuyện – Thái tử Lý Hạo Thiên.
Trong nguyên tác, nguyên chủ vừa nhìn thấy Lý Hạo Thiên đã si mê, không rời mắt được. Nhưng Chung Nhạc Ninh lại không hề có chút rung động nào. Đối với nàng, hắn chỉ là một người xa lạ, không hơn không kém.
Lý Hạo Thiên cũng nhìn Chung Nhạc Ninh, ánh mắt có chút tò mò. Hắn đã từng nghe nói đến Chung Nhạc Ninh, con gái của Đại tướng quân, nổi tiếng là kiêu ngạo, khó gần. Nhưng cô gái trước mặt hắn lại hoàn toàn khác. Nàng trầm tĩnh, lạnh lùng, ánh mắt sắc bén, toát lên một khí chất đặc biệt, khiến hắn không thể rời mắt.
“Chung tiểu thư, nghe danh đã lâu.” Lý Hạo Thiên mỉm cười lịch sự, chủ động lên tiếng chào hỏi.
“Thái tử điện hạ quá khen.” Chung Nhạc Ninh đáp lại lạnh nhạt, không hề có ý lấy lòng.
Lý Hạo Thiên hơi ngạc nhiên. Hắn đã quen với việc được các tiểu thư khuê các vây quanh, tâng bốc. Nhưng Chung Nhạc Ninh lại đối xử với hắn như một người bình thường, điều này khiến hắn càng thêm hứng thú.
“Chung tiểu thư, hôm nay cũng đến chùa dâng hương sao?” Lý Hạo Thiên hỏi.
“Vâng.” Chung Nhạc Ninh đáp ngắn gọn.
“Vậy thật trùng hợp. Ta cũng vậy.” Lý Hạo Thiên cười nói. “Không biết Chung tiểu thư có rảnh rỗi không? Ta muốn mời tiểu thư đi dạo trong vườn chùa.”
Chung Nhạc Ninh lắc đầu. “Đa tạ điện hạ, nhưng con còn có việc phải làm.”
Nói xong, nàng xoay người rời đi, không hề lưu luyến.
Lý Hạo Thiên nhìn theo bóng lưng nàng, ánh mắt có chút thất vọng. Hắn không ngờ, mình lại bị một nữ nhân từ chối thẳng thừng như vậy. Điều này càng khiến hắn muốn chinh phục nàng hơn.
“Điện hạ, Chung tiểu thư thật kiêu ngạo.” Một vị công tử đi cùng Lý Hạo Thiên nói.
“Kiêu ngạo? Ta lại thấy nàng rất thú vị.” Lý Hạo Thiên mỉm cười, ánh mắt lóe lên tia sáng.
Chung Nhạc Ninh trở lại chỗ phụ thân mình, kể lại chuyện vừa gặp Lý Hạo Thiên.
“Ninh nhi, con làm tốt lắm.” Chung Thiên Hào gật đầu hài lòng. Ông không muốn con gái mình dây dưa với Thái tử. Dù sao, hoàng gia là nơi thị phi, cuộc sống trong cung không hề đơn giản như người ta tưởng.
“Cha, con chỉ làm theo ý mình thôi.” Chung Nhạc Ninh nói. Nàng không quan tâm Lý Hạo Thiên nghĩ gì về mình. Nàng chỉ muốn sống cuộc sống của riêng mình, không bị bất kỳ ai ràng buộc.
Khi đang chuẩn bị rời đi, Chung Nhạc Ninh vô tình chạm mặt một nam nhân tuấn tú, khôi ngô. Hắn ta mặc một bộ trường bào màu tím, đầu đội ngọc quan, toát lên vẻ cao quý, phi phàm. Bên cạnh hắn là một nhóm người hầu, tất cả đều cung kính, khiêm nhường.
Chung Nhạc Ninh nhận ra, đây chính là nam chính của câu chuyện – Thái tử Lý Hạo Thiên.
Trong nguyên tác, nguyên chủ vừa nhìn thấy Lý Hạo Thiên đã si mê, không rời mắt được. Nhưng Chung Nhạc Ninh lại không hề có chút rung động nào. Đối với nàng, hắn chỉ là một người xa lạ, không hơn không kém.
Lý Hạo Thiên cũng nhìn Chung Nhạc Ninh, ánh mắt có chút tò mò. Hắn đã từng nghe nói đến Chung Nhạc Ninh, con gái của Đại tướng quân, nổi tiếng là kiêu ngạo, khó gần. Nhưng cô gái trước mặt hắn lại hoàn toàn khác. Nàng trầm tĩnh, lạnh lùng, ánh mắt sắc bén, toát lên một khí chất đặc biệt, khiến hắn không thể rời mắt.
“Chung tiểu thư, nghe danh đã lâu.” Lý Hạo Thiên mỉm cười lịch sự, chủ động lên tiếng chào hỏi.
“Thái tử điện hạ quá khen.” Chung Nhạc Ninh đáp lại lạnh nhạt, không hề có ý lấy lòng.
Lý Hạo Thiên hơi ngạc nhiên. Hắn đã quen với việc được các tiểu thư khuê các vây quanh, tâng bốc. Nhưng Chung Nhạc Ninh lại đối xử với hắn như một người bình thường, điều này khiến hắn càng thêm hứng thú.
“Chung tiểu thư, hôm nay cũng đến chùa dâng hương sao?” Lý Hạo Thiên hỏi.
“Vâng.” Chung Nhạc Ninh đáp ngắn gọn.
“Vậy thật trùng hợp. Ta cũng vậy.” Lý Hạo Thiên cười nói. “Không biết Chung tiểu thư có rảnh rỗi không? Ta muốn mời tiểu thư đi dạo trong vườn chùa.”
Chung Nhạc Ninh lắc đầu. “Đa tạ điện hạ, nhưng con còn có việc phải làm.”
Nói xong, nàng xoay người rời đi, không hề lưu luyến.
Lý Hạo Thiên nhìn theo bóng lưng nàng, ánh mắt có chút thất vọng. Hắn không ngờ, mình lại bị một nữ nhân từ chối thẳng thừng như vậy. Điều này càng khiến hắn muốn chinh phục nàng hơn.
“Điện hạ, Chung tiểu thư thật kiêu ngạo.” Một vị công tử đi cùng Lý Hạo Thiên nói.
“Kiêu ngạo? Ta lại thấy nàng rất thú vị.” Lý Hạo Thiên mỉm cười, ánh mắt lóe lên tia sáng.
Chung Nhạc Ninh trở lại chỗ phụ thân mình, kể lại chuyện vừa gặp Lý Hạo Thiên.
“Ninh nhi, con làm tốt lắm.” Chung Thiên Hào gật đầu hài lòng. Ông không muốn con gái mình dây dưa với Thái tử. Dù sao, hoàng gia là nơi thị phi, cuộc sống trong cung không hề đơn giản như người ta tưởng.
“Cha, con chỉ làm theo ý mình thôi.” Chung Nhạc Ninh nói. Nàng không quan tâm Lý Hạo Thiên nghĩ gì về mình. Nàng chỉ muốn sống cuộc sống của riêng mình, không bị bất kỳ ai ràng buộc.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyenHay.pro