Tuế Tuế Khanh Khanh

Chương 8

Tửu Nhưỡng Đào Chi

2025-03-15 20:30:28

Đúng như lời hắn nói, ta bình yên thuận lợi ở Tuyên Vương phủ được ba năm.

Mùa đông, năm Thiên Nguyên thứ năm mươi chín.

Tuyết lớn bao phủ toàn bộ Kinh thành, khắp nơi đều là một mảnh trắng xóa.

Vài cột băng đóng trên mái hiên, tuyết trắng trên ngói lưu ly phản chiếu tạo ra những tia sáng nhảy nhót.

Trong phòng đốt lò sưởi, trải thảm nhung dày, không lạnh như bên ngoài.

Ta đứng dậy từ trong chăn nhung, tóc đen bóng rối tung xõa trên vai.

Ta cúi đầu, hơi thất thần.

Một bàn tay tái nhợt ôm eo ta, không nặng không nhẹ mà vuốt ve

Thẩm Thanh Thức vùi đầu vào gáy ta, con ngươi hơi híp lại, mang theo vẻ lười biếng chưa tỉnh ngủ.

“Sao nàng không ngủ nhiều chút.”

Ta hơi run lên, mím môi nói: “Gặp ác mộng.”

Nam nhân khẽ hôn cổ ta, dịu dàng mờ ám, sau đó vừa cắn lấy đai áo màu đỏ san hô, chầm chậm kéo xuống.

Vừa chậm rãi hỏi: “Mơ thấy cái gì?”

“Mơ thấy ba năm trước trong phòng ăn, ngươi muốn bóp c.h.ế.t ta.”

Động tác cắn dây áo của Thẩm Thanh Thức dừng lại, chợt ngẩng đầu cười nói: “Sáng nay nàng muốn ăn gì, sủi cảo tôm, hay là cháo hạnh nhân?”

Lảng sang chuyện khác, hừ.

Mặt ta không chút thay đổi đánh cái tay bên hông.

Ta đứng dậy mặc y phục, mở cửa sổ, nhìn tuyết lớn bay nhanh bên ngoài, giống như vô số ngôi sao rơi xuống.

Đây là lần thứ ba ta nhìn thấy tuyết trong thế giới này.

Miêu tả ba năm này như thế nào đây?

Thu Vũ Miên Miên

Tốt hơn dự liệu.

Thẩm Thanh Thức trở thành phu quân gương mẫu của Kinh Thành.

Mỗi ngày vẽ lông mày trang điểm cho ta, cùng ta mua y phục và trang sức, không nạp thiếp, cũng không đi trăng hoa.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn -

Từng có một nữ tử to gan bám dính, Thẩm Thanh Thức vô cùng có nam đức mà từ chối, cũng nói với nữ tử kia: “Đời này ta có một thê tử là đủ rồi.”

Làm người khác tỵ ghen c.h.ế.t đi được.

Các cô nương vô cùng hâm mộ.

Ngay cả dân chúng bình thường trong Kinh Thành cũng rất ít nam nhân chung thủy với thê tử.

Chứ đừng nói là thế tử cao quý như Thẩm Thanh Thức.

Lại nhìn nam nhân nhà mình, không có tướng mạo của Thẩm thế tử, cũng không có gia thế tiền quyền của Thẩm thế tử, nhưng bản lĩnh trêu hoa ghẹo nguyệt lại lớn hơn Thẩm thế tử.

Các nữ nhân càng nghĩ càng cảm thấy khó chịu, nhìn người bên gối lại tức giận không có chỗ phát tiết.

Dẫn đến trong Kinh Thành có một quãng thời gian mà các nam nhân có gia đình đều nơm nớp lo sợ, sợ chọc phu nhân nhà mình mất hứng.

Nếu như ta là người đứng xem, có lẽ cũng sẽ cảm thấy thế tử Tuyên Vương và phu nhân phu thê tình thâm.

Nhưng ta là người trong cục.

Thẳng thắn mà nói, có lúc ta sẽ rơi vào sự dịu dàng của Thẩm Thanh Thức, cảm thấy ta và hắn là một cặp đôi thần tiên yêu nhau.

Nhưng chỉ có lúc thôi.

Ta biết rõ thân phận của mình.

Chưa nói Thẩm Thanh Thức là nam chính, dựa theo thiết lập, hắn nên thích nữ chính Lạc Vô Ưu.

Cho dù bỏ những thứ này, thì tình yêu của Thẩm Thanh Thức cũng quá mức khó hiểu.

Chân trước định đẩy ta vào chỗ chết, chân sau lại vô cùng yêu ta.

Ta không tin ngủ một giấc là yêu được liền.

Trong nguyên tác, sau khi hắn ngủ cùng Lạc Vô Ưu thì cũng chưa có tình cảm, sau này bị sự hiền lành hoạt bát, kiên cường ưu tú của nàng hấp dẫn, nên mới dần dần yêu.

Còn ta có gì?

Ta không hiền lành cũng không ưu tú, ngoại trừ khuôn mặt khuynh quốc khuynh thành, hoa nhường nguyệt thẹn, chúng sinh điên đảo thì không còn gì nữa.

Đối với loại sinh vật yandere này, ta không thể không dùng ác ý lớn nhất để suy đoán.

Ta cho rằng hắn đang kiếm chuyện thì đúng hơn, chỉ là lần này thời gian hơi lâu hơn một chút thôi.

 

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyenHay.pro

Nhận xét của độc giả về truyện Tuế Tuế Khanh Khanh

Số ký tự: 0