Trọn Đời Ước Nguyện Cùng Em - Chanh Mặc Mạt

Chương 10

Chanh Mặc Mạt

2025-03-26 15:17:25

Chươmg 10Cố Gia Ý chưa bao giờ dám nghĩ rằng một ngày nào đó Nhậm Tô sẽ trở thành đối tượng xem mắt của mình, càng trùng hợp hơn là cả Nhậm Kiều Sơ và Tần Uẩn Chi đều muốn tác hợp cho họ thành đôi, mà đối tương ghép đôi cho cô lại là cùng một người, hơn nữa người đó còn là Nhậm Tô.Bên này Nhậm Tô vừa mở cửa ra nhìn thấy Cố Gia Ý đang ngồi ăn uống vui vẻ, trong lòng có chút ngạc nhiên nhưng cũng nhanh chóng hiểu rõ mọi chuyện. Lúc trước khi cô út của anh nói muốn giới thiệu bạn gái cho anh, người anh nghĩ ngay đến không phải là cô gái Cố Gia Ý này sao? Chỉ là lúc đó Nhậm Tô không nghĩ trên đời lại có chuyện trùng hợp như thế, hiện tại xem ra thì anh và cô đúng là cũng có chút duyên phận. Nhưng dù sao thì cũng đã bước vào xã hội được nhiều năm như vậy lại còn lớn hơn Cố Gia Ý tận tám tuổi nên Nhậm Tô nhanh chóng lấy lại sự bình tĩnh rồi dùng vẻ mặt điềm đạm, lịch sự như mọi lần nhìn về phía cô. Nhưng trái ngược với anh, Cố Gia Ý bên này hình như bị dọa sợ rồi?Nhậm Tô hơi nhếch khóe miệng lên rồi bước nhanh về phía Cố Gia Ý, cầm lấy tách trà hoa cúc đưa cho cô, giọng nói ấm áp quan tâm hỏi han cô. Sau đó, ánh mắt có chút dò hỏi nhìn về phía cô út, quả nhiên đáp lại anh chính là ánh mắt có chút mưu tính của Tần Uẩn Chi. Ha, anh biết tính nết lanh lợi, lắm trò của Nhậm Kiều Sơ học được từ ai rồi.“Ồ, hình như lúc con rời đi quên lấy chìa khóa xe đó!” Tần Uẩn Chi ngây thơ vô tội trả lời, vừa nãy bà còn có chút ngạc nhiên nhưng hiện tại lại rất hài lòng, chỉ cảm thấy quyết định của mình là vô cùng đúng đắn, bà nở nụ cười với ý vị sâu xa, “Nhưng hai đứa hình như là quen nhau từ trước rồi thì phải?”Uống xong tách trà Nhậm Tô đưa cho, Cố Gia Ý còn chưa kịp hiểu chuyện gì xảy ra thì lại nghe thấy Tần Uẩn Chi nói tiếp: “Nếu đã vậy thì công việc của con chắc cũng không gấp lắm đâu nhỉ Nhậm Tô? Xem ra đã tới lúc cô út lui về hậu trường rồi đây.”“Dì Tần, cháu…” Sao mọi chuyện lại thành ra thế này rồi, ai đó giải thích cho cô tình huống hiện tại là sao với?“Gia Ý, không cần lo lắng, đồ ăn hôm nay đều là do đích thân dì Tần xuống bếp đó nha, cháu sẽ không phụ lòng tình yêu của dì với cháu đâu đúng không? Nhớ phải ăn nhiều một chút đó.” Tần Uẩn Chi chớp chớp mắt nhìn Cố Gia Ý đang chần chừ muốn nói gì đó, tiếp tục nói: “Còn nữa, tuy rằng cháu trai dì rất biết cách chăm sóc người khác nhưng nếu thằng nhóc dám bắt nạt cháu thì cứ nói với dì, dì Tần nhất định sẽ trút giận giúp cháu!”Cố Gia Ý khóc không ra nước mắt, chỉ có thể trơ mắt nhìn Tần Uẩn Chi rời đi. Sau đó cô lại nhìn sang Nhậm Tô đang vô cùng bình tĩnh ngồi xuống đối diện với mình, anh cầm lên bộ đũa mới tinh chưa mở rồi gắp miếng thịt lên, vừa ăn vừa nói: “Cô của tôi hiếm khi nào xuống bếp lắm, xem ra hôm nay nhờ phúc của em mà tôi có lộc ăn rồi.”Anh trai ơi, anh đây là có ý gì thế? Làm ơn cứ giữ nguyên dáng vẻ xa cách và thái độ chống đối buổi xem mắt này được không?Cố Gia Ý vô cùng bối rối, mặc dù trước mặt đều là đồ ăn yêu thích của cô nhưng giờ phút này cô không còn chút tâm trạng ăn uống nào nữa cả. Cuối cùng không nhịn được nữa cô đành phải kiếm đề tài nói chuyện: “Dì Tần là cô của anh với Nhậm Kiều Sơ phải không? Nhưng sao một người họ Tần, một người họ Nhậm thế?”Không phải em gái của cha thì phải có họ giống mình sao? Nếu có cái họ giống nhau nhắc nhở thì cô ít nhiều cũng đã không hoảng thế rồi, nếu sớm biết người mình cần gặp là Nhậm Tô thì lúc đầu cô cũng đã không đồng ý yêu cầu của dì Tần.Nhậm Tô hiểu rõ suy nghĩ của cô gái trước mặt mình, cô cũng giống như anh lúc đầu, khi đó biết cô mình có chủ ý mai mối, trong lòng anh cũng rất kháng cự, chỉ là nhìn thấy Cố Gia Ý có dáng vẻ “chán nản mất hết ý chí” như vậy, trong lòng anh đột nhiên vừa muốn cười vừa muốn khóc. Chẳng lẽ anh tệ đến thế sao? Tệ đến mức cô không thể chịu đựng được khi phát hiện ra đối tượng xem mắt là anh à?Nhậm Tô buông đũa xuống, có chút bất đắc dĩ nói: “Cô tôi theo họ của bà nội nên chúng tôi khác họ.”Đây là lần đầu tiên Cố Gia Ý ngồi cùng với Nhậm Tô ở khoảng cách gần như vậy mà không có bất kỳ ai xung quanh, cũng là lần đầu tiên cô nhìn anh kĩ đến vậy. Hiện tại đã hiểu rõ mối quan hệ của Nhậm Tô, Nhậm Kiều Sơ và Tần Uẩn Chi nên cuối cùng Cố Gia Ý cũng đã biết Nhậm Tô và Nhậm Kiều Sơ sở hữu đôi mắt đẹp là giống ai.Trước đây Cố Gia Ý từng nghe dì Tần kể lại có cháu trai là kiến trúc sư, có lẽ là vì quanh năm ngồi trong văn phòng nên làn da của Nhậm Tô trắng nõn, không giống với nước da màu đồng hay màu lúa mì vẫn thường được miêu tả trong tiểu thuyết. Đôi mắt anh đen láy, trong veo, lặng lẽ quan sát cô nhưng không có chút ý gì là xúc phạm, vẫn là dáng vẻ điềm đạm lịch sự như cũ, vẫn giữ khoảng cách không xa không gần…Cố Gia Ý bất chợt đỏ mặt. Meo meo, Cố Gia Ý, sao mày lại để sắc đẹp mê hoặc chứ?Trong lúc nhất thời, cô không biết nên nói gì, cũng không muốn cứ bị đôi mắt cô nhìn không thấu đó nhìn chằm chằm vào mình thế nên cô lặng lẽ cầm đũa lên, tiếp tục nếm thử mỹ vị trên bàn.Cố Gia Ý nghĩ, thật ra cô cũng đã từng có cơ hội để biết được mối quan hệ của Nhậm Kiều Sơ và Tần Uẩn Chi, nếu lúc cô đăng bài muốn quà tặng trong vòng bạn bè Tần Uẩn Chi không gửi tin nhắn thoại qua WeChat mà cũng chọn cách bình luận giống Nhậm Kiều Sơ thì chắc chắn hai người họ sẽ nhìn thấy bình luận của nhau. Cháu gái và cô út chắc chắn là bạn tốt trên WeChat, nếu trong vòng bạn bè xuất hiện một người bạn chung thì có lẽ sẽ rất bất ngờ phải không?Đáng tiếc, có lẽ là do duyên phận nên bọn họ không gặp nhau ở vòng bạn bè, thế nên cô mới trở tay không kịp như vậy. Nhưng mà, thế này có tính là định mệnh sắp đặt không?Nghĩ vậy, Cố Gia Ý lắc đầu khẽ cười, ông trời đúng thật là biết trêu đùa tình cảm.“Sao thế?” Nghe được tiếng cười khẽ của cô gái trước mặt, Nhậm Tô dừng đũa lại, cười hỏi.Cố Gia Ý luôn tin rằng Nhậm Tô là một người tử tế, giống như hiện tại, dù anh cũng là người bị sắp đặt trong cuộc hẹn này nhưng vẫn nở nụ cười ấm áp lịch sự như cũ, giống như một thân sĩ thật sự. Thế nhưng, nụ cười xa cách đó cũng nói cho cô biết một sự thật rằng, anh không hề thích buổi xem mắt này.Đừng hỏi vì sao Cố Gia Ý lại nhìn ra vẻ xa cách thờ ơ trong nụ cười lịch sự của anh, cô không biết câu trả lời, thế nhưng dù là hai năm trước hay là hiện tại, cô cũng đều đã từng nhìn thấy nụ cười dịu dàng chiều chuộng của anh đối với một người là như thế nào…và đó chắc chắn không phải là nụ cười giống như hiện tại, lịch sự nhưng xa cách. Đây cũng là lý do mà Cố Gia Ý luôn tin rằng Nhậm Tô nhất định là một người bạn trai tốt và chắc chắn cũng sẽ là một người chồng, người cha tốt. Anh là kiểu người sẽ chỉ gần gũi với người thân và bạn bè thân thiết, ngoài những người đó ra anh sẽ luôn giữ khoảng cách thích hợp, không xa không gần, sẽ không khiến người ta khó chịu nhưng cũng sẽ không khiến bất kỳ ai sinh ra ảo tưởng tình cảm.Điều này khiến cô rất yên tâm, đồng thời cũng không khỏi hâm mộ người con gái sau này có thể ở bên người đàn ông như Nhậm Tô. Cố Gia Ý nghĩ, đó có lẽ sẽ là một người phụ nữ rất ưu tú giống anh, một người có thể sánh bước cùng anh và đương nhiên không phải là một người bình thường, không có chí tiến thủ như cô.Đây là bài học đắt giá nhất mà Cố Gia Ý học được từ Vệ Thanh Lãng. Đối với một người xuất sắc như anh ta, giữa sự học và tình yêu, anh ta chưa bao giờ do dự mà chọn vế đầu, từ bỏ tình yêu với một đứa học dốt như cô. Thế nên hiện tại, khi có may mắn gặp gỡ một người còn ưu tú hơn cả Vệ Thanh Lãng, mỗi một lần Cố Gia Ý rung động, quá khứ đau thương kia sẽ lại nhắc nhở cô không lặp lại nó một lần nào nữa.Khi đã nghĩ thông suốt mọi chuyện, Cố Gia Ý không còn tâm trạng thấp thỏm lúc nhìn thấy đôi mắt sâu thẳm kia nữa, ngược lại càng bình tĩnh hơn, “Tôi chỉ đang nghĩ, người như anh mà còn bị ép đi xem mắt, chắc là khó xử lắm.”“Thật ra cũng không có gì gọi là khó xử, chỉ là chuyện tình cảm vẫn nên tùy duyên thì tốt hơn. Độc thân lâu như vậy rồi, rất nhiều lúc tôi cảm thấy có một người ở bên cũng không có gì là xấu cả.” Nhậm Tô nhìn khuôn mặt hồng hào tràn đầy hơi thở thanh xuân của cô gái trước mặt, đột nhiên trong lòng thầm cảm thán bản thân hình như già rồi, “Có lẽ một ngày nào đó ông trời sẽ thương xót mà chuyển phát nhanh tặng tôi một cô gái nhỏ cũng chưa biết chừng.”Cố Gia Ý ngây người, cô cứ nghĩ câu từ có ý trêu chọc và đùa giỡn như vậy sẽ không bao giờ phát ra từ miệng Nhậm Tô. Thế nhưng giờ phút này, lúc anh dùng giọng điệu nói ra lời đùa giỡn như thế, cô lại không nhịn được mà mỉm cười, “Sẽ là chuyển phát nhanh SF Express hay STO đây? Có free ship không ha?”Hai người cùng bật cười, sự xấu hổ và bối rối lúc ban đầu gần như không còn nữa.Dùng bữa xong, Nhậm Tô có ý đưa Cố Gia Ý về nhưng bị cô từ chối, cô muốn một mình xách túi lên tàu điện ngầm về nhà. Cả hai đều ăn ý không hỏi số điện thoại của nhau, cũng không lưu lại WeChat. Cô hiểu rõ, cuộc hẹn hôm này cũng chỉ là do dì Tần đột nhiên muốn làm bà mai thôi, ngay từ ban đầu cô và Nhậm Tô đều không cam tâm tình nguyện, cho dù sau đó bọn họ không còn ngại ngùng nữa nhưng cô hiểu rõ đó chỉ là do phép lịch sự của Nhậm Tô mà thôi.Có tiếc không? Thật lòng thì không có, ngay từ đầu Cố Gia Ý đã xác định rõ ràng rằng Nhậm Tô là bạn trai “nhà người ta”, cô vô cùng hâm mộ, nhưng anh nhất định không thuộc về cô, không phải chỉ vì cô không rung động mà càng quan trọng hơn là cô không muốn giẫm lên vết xe đổ giống Vệ Thanh Lãng một lần nào nữa. Nếu đã biết không thuộc về mình thì tội gì phải tiếc nuối chờ đợi?Vừa về đến nhà, Cố Gia Ý nhận được tin nhắn WeChat từ Nhậm Kiều Sơ, nội dung trong đó không cần đọc cô cũng đoán được một phần.Nhậm Kiều Sơ: Nghi Gia, nghe nói hôm nay cô với anh tôi đi xem mắt hả?Nghi Gia: Ừm.Nhậm Kiều Sơ: Mọi chuyện như nào rồi? Anh trai tôi rất tốt đó, biết cách kiếm tiền, biết cách quan tâm người khác nữa, tuyệt đối là một sự lựa chọn hoàn hảo cho vị trí bạn trai tốt, một người chồng tốt.Nghi Gia: …Nhậm Kiều Sơ: Thật đó, cô đừng nghĩ tôi gạt cô, trong tiểu thuyết nói sao ta, anh tôi giữ thân như ngọc nhiều năm như vậy là vì chờ cô xuất hiện đó. Tôi lén nói cho cô biết, gia đình tôi cũng không ít lần sắp xếp buổi xem mắt cho anh tôi đâu, nhưng ổng lần nào cũng chống đối hết.Nghi Gia: Vậy chắc là anh cô cũng rất chống đối việc xem mắt với tôi đúng không?Nhậm Kiều Sơ: Ai nha, tôi không phải có ý đó. Xùy xùy, tôi cũng không biết mình đang nói gì nữa!Nghi Gia: Haha…Nghi Gia: Anh trai cô nhất định sẽ tìm được cô gái thuộc về mình sớm thôi.Nhậm Kiều Sơ: /Mặt khóc/ Người đó là cô không được sao?Nhậm Kiều Sơ: Hai người thật sự là định mệnh đó, nếu bỏ lỡ duyên phận này ông trời cũng sẽ cảm thấy không công bằng. Cô xem, cả tôi và cô út nhà tôi đều cùng giới thiệu một người cho cô, sao lại có chuyện trùng hợp đến thế được chứ? Vấn đề ở đây là tôi với cô của tôi đều không biết chúng ta quen nhau, đây chính là duyên phận trời ban đó!Nghi Gia: Bảo bối, cứ thuận theo tự nhiên đi.Nhậm Kiều Sơ: /khóc lớn/Khoảng thời gian sau đó, Cố Gia Ý tiếp tục giống như trước đây, chỉ quanh quẩn ở nhà hoặc là tòa soạn, cô không gặp lại Nhậm Tô hay Nhậm Kiều Sơ, chuyện xem mắt với Nhậm Tô cũng dần bị cô quên mất. Chỉ khi rảnh rỗi một chút, cô mới vờ nghĩ ngợi rằng được xem mắt với Nhậm Tô cũng coi như chiếm được món hời rồi!Xem đi Cố Gia Ý, mày đúng là tự luyến, nhát gan còn ra vẻ gì nữa chứ! 

 

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyenHay.pro

Nhận xét của độc giả về truyện Trọn Đời Ước Nguyện Cùng Em - Chanh Mặc Mạt

Số ký tự: 0