Chương 6
Mạn Vô
2025-03-26 14:16:57
Thị vệ tìm được đường xuống mật thất, Tần Cửu Xuyên đi vào triều là để giương đông kích tây.
Tiếng chó sủa cùng tiếng bước chân thị vệ càng ngày càng gần, sắc mặt Thái hậu cùng Quế ma ma đại biến.
Lão tăng quét rác tự biết kế hoạch đã bại lộ.
Ánh mắt của hắn nhìn qua ta cùng Thái hậu một lát, sau đó dùng d.a.o găm khống chế Thái hậu: "Thái hậu nương nương, nếu muốn sống thì nghe theo ta!"
Thái hậu chưa từng bị ai kề d.a.o vào cổ, bà ta tất nhiên không dám liều mạng với hắn, vội vàng đáp: "Được, ngươi đừng có làm bị thương ai gia."
Cửa mật thất bị đá văng, cấm quân Hoàng gia đem Thái hậu, Quế ma ma, lão tăng quét rác bao vây quanh.
Tần Cửu Xuyên đi tới, hắn vừa trông thấy ta, lập tức đi tới ôm lấy ta: "Người đâu, giúp Nhiễm tần mở xích sắt!"
Trong mắt của hắn chỉ có an nguy của ta, dù Thái hậu đang bị lão tăng quét rác khống chế, hắn cũng không thèm nhìn lấy một cái.
Thái hậu lên tiếng nói: "Xuyên nhi, mau cứu mẫu hậu!"
Lão tăng quét rác lên tiếng nói: "Hoàng thượng, nếu ngài muốn giữ mạng sống của Thái hậu, thì mau chuẩn bị cho ta một con ngựa nhanh nhất, chờ khi ta an toàn, tự nhiên sẽ thả Thái hậu."
Tần Cửu Xuyên lên tiếng nói: "Người đâu, cho hắn một con ngựa nhanh nhất."
"Vâng." Thị vệ lĩnh mệnh, ra ngoài chuẩn bị ngựa.
Tần Cửu Xuyên ôm ta ra khỏi mật thất.
Sau khi từ mật thất ra ngoài, ta biết được sư trụ trì đã uống thuốc độc tự sát.
Có lẽ ông ta là sợ Hoàng thượng hỏi tội, cho nên lấy cái c.h.ế.t tạ tội trước.
Thị vệ dắt tới con ngựa nhanh nhất giao cho lão tăng quét rác, lão tăng quét rác khống chế Thái hậu leo lên ngựa, giục ngựa rời đi.
Thái hậu tuổi đã cao, lão tăng quét rác lại cưỡi ngựa rất nhanh, dọa cho Thái hậu mất hết thần sắc.
Tần Cửu Xuyên mang ta về hoàng cung, cũng hạ lệnh mang Quế ma ma về thẩm vấn.
Trên mặt ta có vài vết thương nhỏ, Tần Cửu Xuyên liền lệnh cho ngự y đem cho ta loại cao dược trị sẹo tốt nhất.
Ngự y nói, vết sẹo trên mặt ta, không quá nửa tháng liền sẽ khôi phục như lúc ban đầu.
Sau khi lão tăng quét rác mang Thái hậu đi, Tần Cửu Xuyên liền phái thị vệ đi theo từ xa.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn -
Nhưng xem ra hắn cũng không phải quá quan tâm đến chuyện sống c.h.ế.t của Thái hậu.
Ta muốn thăm dò quan hệ giữa hắn và Thái hậu, điều này đối với kế hoạch báo thù của ta cũng xem là mấu chốt.
Đêm đó, ta hiếu kì hỏi: "Bệ hạ, ngài không lo lắng cho an nguy của Thái hậu sao?"
Tần Cửu Xuyên trầm mặc, chốc lát sau, hắn nhìn ta thẳng thắn nói: "Vân Nhiễm, kỳ thật trẫm vẫn luôn hoài nghi Thái hậu không phải là mẹ ruột của trẫm, trong cung cũng từng có tin đồn, nhưng Thái hậu một mực chắc chắn trẫm là do bà ấy sinh ra, ngay cả phụ hoàng ta lúc còn sống, cũng chính miệng nói bà là mẹ ruột của ta."
Ta hỏi lại: "Cho nên, người nhốt Quế ma ma vào thiên lao, chính là muốn từ trong miệng bà ta hỏi ra được thứ gì đó?"
Fanpage chính thức: Tiểu Lạc Lạc Thích Ăn Dưa, fl Lạc nhé, iu các bạn ❤️
Tần Cửu Xuyên gật đầu: "Đúng vậy. Bà ta đi theo Thái hậu nhiều năm, nên rất trung thành, ta vẫn chưa hỏi ra được tin tức mấu chốt nào."
Ta đối với Tần Cửu Xuyên nói: "Bệ hạ, để cho thiếp tới gặp bà ta."
Tần Cửu Xuyên đáp: "Được."
Trong thiên lao, ta lấy một túi thơm ra, đi gần về phía Quế ma ma.
Trên người bà ta tràn đầy m.á.u tươi, mười ngón tay bị kẹp chặt m.á.u thịt be bét.
Nhưng cho dù là trong bộ dạng này, bà ta cũng không nói ra một câu gây bất lợi cho Thái hậu.
Ta mở túi thơm ra, đem hương liệu bên trong trực tiếp nhét vào trong miệng bà ta, dùng nước ép bà ta uống xuống.
Ánh mắt của bà ta trở nên mơ hồ, ta hỏi: "Quế ma ma, Tần Cửu Xuyên có phải là do Thái hậu sinh ra không?"
Quế ma ma vô ý thức lắc đầu: "Không phải, mẹ đẻ của hắn đã sớm chết rồi."
Đáy mắt Tần Cửu Xuyên hiện lên sát ý, hắn đến gần hỏi: "Quế ma ma, mẹ ruột của trẫm là c.h.ế.t thế nào?"
Sự tình xa xưa, Quế ma ma suy nghĩ kỹ một hồi mới đáp: "Ngươi muốn nói là Vân Nương à...Nói ra rất dài dòng."
Tần Cửu Xuyên ra lệnh: "Đem tất cả những gì ngươi biết, nói rõ hết ra cho ta."
Quế ma ma chậm rãi nói: "Năm đó tiên đế trong lúc vi hành đã sủng hạnh Vân Nương, Vân Nương mang thai ngươi, lại không muốn theo tiên đế hồi cung. Nàng nói nàng không muốn bị trói buộc trong hoàng cung, tiên đế cũng không miễn cưỡng nàng.”
"Nương nương biết sự tồn tại của Vân Nương, sợ Vân Nương sinh hạ dòng dõi sẽ uy h.i.ế.p đến vị trí hoàng hậu, cho nên phái sát thủ đi g.i.ế.c Vân Nương.”
"Vân Nương trên đường chạy trốn, chờ đến lúc sát thủ tìm thấy được Vân Nương, nàng ta đã sinh ra ngươi.”
"Khi đó nương nương bị ngự y chẩn đoán được không thể mang thai, thế là nương nương thay đổi chủ ý, g.i.ế.c Vân Nương, đưa ngươi tạm thời đặt ở trong một gia đình nông dân nọ nuôi dưỡng, lan đồn câu chuyện Vân Nương ngoài ý muốn rơi sông bỏ mạng.”
"Phụ hoàng ngươi tìm tới ngươi, đưa ngươi hồi cung phong làm Thái tử, nương nương thuận thế đưa ngươi tới dưới gối nàng nuôi dưỡng, cũng hứa hẹn sẽ đối đãi với ngươi như con ruột, phụ hoàng ngươi liền đáp ứng nương nương, tuyên bố với bên ngoài ngươi là do nương nương sinh ra."
Tiếng chó sủa cùng tiếng bước chân thị vệ càng ngày càng gần, sắc mặt Thái hậu cùng Quế ma ma đại biến.
Lão tăng quét rác tự biết kế hoạch đã bại lộ.
Ánh mắt của hắn nhìn qua ta cùng Thái hậu một lát, sau đó dùng d.a.o găm khống chế Thái hậu: "Thái hậu nương nương, nếu muốn sống thì nghe theo ta!"
Thái hậu chưa từng bị ai kề d.a.o vào cổ, bà ta tất nhiên không dám liều mạng với hắn, vội vàng đáp: "Được, ngươi đừng có làm bị thương ai gia."
Cửa mật thất bị đá văng, cấm quân Hoàng gia đem Thái hậu, Quế ma ma, lão tăng quét rác bao vây quanh.
Tần Cửu Xuyên đi tới, hắn vừa trông thấy ta, lập tức đi tới ôm lấy ta: "Người đâu, giúp Nhiễm tần mở xích sắt!"
Trong mắt của hắn chỉ có an nguy của ta, dù Thái hậu đang bị lão tăng quét rác khống chế, hắn cũng không thèm nhìn lấy một cái.
Thái hậu lên tiếng nói: "Xuyên nhi, mau cứu mẫu hậu!"
Lão tăng quét rác lên tiếng nói: "Hoàng thượng, nếu ngài muốn giữ mạng sống của Thái hậu, thì mau chuẩn bị cho ta một con ngựa nhanh nhất, chờ khi ta an toàn, tự nhiên sẽ thả Thái hậu."
Tần Cửu Xuyên lên tiếng nói: "Người đâu, cho hắn một con ngựa nhanh nhất."
"Vâng." Thị vệ lĩnh mệnh, ra ngoài chuẩn bị ngựa.
Tần Cửu Xuyên ôm ta ra khỏi mật thất.
Sau khi từ mật thất ra ngoài, ta biết được sư trụ trì đã uống thuốc độc tự sát.
Có lẽ ông ta là sợ Hoàng thượng hỏi tội, cho nên lấy cái c.h.ế.t tạ tội trước.
Thị vệ dắt tới con ngựa nhanh nhất giao cho lão tăng quét rác, lão tăng quét rác khống chế Thái hậu leo lên ngựa, giục ngựa rời đi.
Thái hậu tuổi đã cao, lão tăng quét rác lại cưỡi ngựa rất nhanh, dọa cho Thái hậu mất hết thần sắc.
Tần Cửu Xuyên mang ta về hoàng cung, cũng hạ lệnh mang Quế ma ma về thẩm vấn.
Trên mặt ta có vài vết thương nhỏ, Tần Cửu Xuyên liền lệnh cho ngự y đem cho ta loại cao dược trị sẹo tốt nhất.
Ngự y nói, vết sẹo trên mặt ta, không quá nửa tháng liền sẽ khôi phục như lúc ban đầu.
Sau khi lão tăng quét rác mang Thái hậu đi, Tần Cửu Xuyên liền phái thị vệ đi theo từ xa.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn -
Nhưng xem ra hắn cũng không phải quá quan tâm đến chuyện sống c.h.ế.t của Thái hậu.
Ta muốn thăm dò quan hệ giữa hắn và Thái hậu, điều này đối với kế hoạch báo thù của ta cũng xem là mấu chốt.
Đêm đó, ta hiếu kì hỏi: "Bệ hạ, ngài không lo lắng cho an nguy của Thái hậu sao?"
Tần Cửu Xuyên trầm mặc, chốc lát sau, hắn nhìn ta thẳng thắn nói: "Vân Nhiễm, kỳ thật trẫm vẫn luôn hoài nghi Thái hậu không phải là mẹ ruột của trẫm, trong cung cũng từng có tin đồn, nhưng Thái hậu một mực chắc chắn trẫm là do bà ấy sinh ra, ngay cả phụ hoàng ta lúc còn sống, cũng chính miệng nói bà là mẹ ruột của ta."
Ta hỏi lại: "Cho nên, người nhốt Quế ma ma vào thiên lao, chính là muốn từ trong miệng bà ta hỏi ra được thứ gì đó?"
Fanpage chính thức: Tiểu Lạc Lạc Thích Ăn Dưa, fl Lạc nhé, iu các bạn ❤️
Tần Cửu Xuyên gật đầu: "Đúng vậy. Bà ta đi theo Thái hậu nhiều năm, nên rất trung thành, ta vẫn chưa hỏi ra được tin tức mấu chốt nào."
Ta đối với Tần Cửu Xuyên nói: "Bệ hạ, để cho thiếp tới gặp bà ta."
Tần Cửu Xuyên đáp: "Được."
Trong thiên lao, ta lấy một túi thơm ra, đi gần về phía Quế ma ma.
Trên người bà ta tràn đầy m.á.u tươi, mười ngón tay bị kẹp chặt m.á.u thịt be bét.
Nhưng cho dù là trong bộ dạng này, bà ta cũng không nói ra một câu gây bất lợi cho Thái hậu.
Ta mở túi thơm ra, đem hương liệu bên trong trực tiếp nhét vào trong miệng bà ta, dùng nước ép bà ta uống xuống.
Ánh mắt của bà ta trở nên mơ hồ, ta hỏi: "Quế ma ma, Tần Cửu Xuyên có phải là do Thái hậu sinh ra không?"
Quế ma ma vô ý thức lắc đầu: "Không phải, mẹ đẻ của hắn đã sớm chết rồi."
Đáy mắt Tần Cửu Xuyên hiện lên sát ý, hắn đến gần hỏi: "Quế ma ma, mẹ ruột của trẫm là c.h.ế.t thế nào?"
Sự tình xa xưa, Quế ma ma suy nghĩ kỹ một hồi mới đáp: "Ngươi muốn nói là Vân Nương à...Nói ra rất dài dòng."
Tần Cửu Xuyên ra lệnh: "Đem tất cả những gì ngươi biết, nói rõ hết ra cho ta."
Quế ma ma chậm rãi nói: "Năm đó tiên đế trong lúc vi hành đã sủng hạnh Vân Nương, Vân Nương mang thai ngươi, lại không muốn theo tiên đế hồi cung. Nàng nói nàng không muốn bị trói buộc trong hoàng cung, tiên đế cũng không miễn cưỡng nàng.”
"Nương nương biết sự tồn tại của Vân Nương, sợ Vân Nương sinh hạ dòng dõi sẽ uy h.i.ế.p đến vị trí hoàng hậu, cho nên phái sát thủ đi g.i.ế.c Vân Nương.”
"Vân Nương trên đường chạy trốn, chờ đến lúc sát thủ tìm thấy được Vân Nương, nàng ta đã sinh ra ngươi.”
"Khi đó nương nương bị ngự y chẩn đoán được không thể mang thai, thế là nương nương thay đổi chủ ý, g.i.ế.c Vân Nương, đưa ngươi tạm thời đặt ở trong một gia đình nông dân nọ nuôi dưỡng, lan đồn câu chuyện Vân Nương ngoài ý muốn rơi sông bỏ mạng.”
"Phụ hoàng ngươi tìm tới ngươi, đưa ngươi hồi cung phong làm Thái tử, nương nương thuận thế đưa ngươi tới dưới gối nàng nuôi dưỡng, cũng hứa hẹn sẽ đối đãi với ngươi như con ruột, phụ hoàng ngươi liền đáp ứng nương nương, tuyên bố với bên ngoài ngươi là do nương nương sinh ra."
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyenHay.pro