Tôi Xuyên Không Cùng Cả Công Ty
Chương 14
Zhihu
2025-03-22 21:15:50
14.
"Đây hình như là bản phác thảo cốt truyện mới mà trước đó tôi bảo tổ mỹ thuật vẽ." Đại lão lập trình giải thích với chúng tôi.
Ngay giây tiếp theo, Quốc sư đã nhanh chóng rút lại đống giấy từ tay chúng tôi, biểu cảm của ngài ấy trở nên có phần lạnh lùng.
Còn chưa kịp để chúng tôi nói gì, từ xa bỗng vang lên tiếng hô hoán của Ngự lâm quân.
"Bắt thích khách—"
"Thưa nương nương, vi thần xin cáo lui trước." Quốc sư hơi cúi đầu với chúng tôi: "Người cũng không muốn gây thêm rắc rối, đúng không?"
Quả thật, một phi tần mà ở riêng với Quốc sư thì không ổn chút nào, chúng tôi gật đầu đồng ý.
Trước khi rời đi, Quốc sư nhìn chúng tôi thật sâu.
"Nương nương, gần đây trong cung không được yên bình, nếu không có việc gì quan trọng, tốt nhất đừng tùy tiện đi lại."
Sau khi Quốc sư rời đi, đồng nghiệp bên mảng mỹ thuật nhìn về hướng Ngự lâm quân vừa xuất hiện.
"Họ đến từ hướng đông nam, nơi đó là tẩm cung của Hoàng đế."
Theo mạch truyện, thích khách có thể tự do qua lại trong hoàng cung này chắc chắn không ai khác ngoài Quốc sư.
Những bản phác thảo này hẳn là thứ ngài ấy đã đánh cắp từ tẩm cung của Hoàng đế.
"Nếu những bản phác thảo này thuộc về nam chính, vậy cũng giải thích được tại sao trước đây anh ta lại mê mẩn phong cách vẽ anime đến vậy."
Chỉ là...
Tại sao những bản phác thảo này lại xuất hiện ở đây?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn -
"Trước đó vì chúng ta vẫn đang xây dựng tuyến cốt truyện ẩn, tổ mỹ thuật chưa thể hoàn thành nhanh chóng, nên tất cả đều dùng bản phác thảo." Trưởng nhóm thiết kế giải thích: "Có lẽ vì bản phác thảo không tương thích với sản phẩm hoàn chỉnh, nên chúng được thể hiện dưới dạng giấy vẽ."
Thật may mắn là mọi người không dùng bản phác thảo để dựng mô hình.
"Vậy bây giờ là, các nhân vật trong game vì cốt truyện chưa hoàn thiện mà tất cả đều trở nên hỗn loạn, đúng không?"
"Đúng là như vậy." Đồng nghiệp bên lập trình trầm ngâm nói: "Nếu Hoàng đế và Quốc sư đã xem qua những bản phác thảo đó, họ nhất định sẽ biết được hướng đi tương lai. Những chương trình trí tuệ nhân tạo này sẽ tính toán lại và thay đổi, từ đó tạo ra một tuyến cốt truyện mà chúng ta không thể lường trước."
Đến lúc đó, sống hay c.h.ế.t thật sự không còn nằm trong tầm kiểm soát của chúng ta.
"À... ừm..." Đồng nghiệp bên mảng nội dung đột nhiên xen vào, giọng nói yếu ớt: "Thật ra tôi vừa nhớ ra, có vài thiết lập bổ sung ở phần sau mà tôi chưa kịp nói với mọi người."
"Là gì cơ?"
"Chính là, tuyến cốt truyện ẩn hiện tại là một kết cục hoàn toàn đen tối. Hoàng hậu sẽ bị Quý phi tố cáo và xử tử, sau đó thuộc hạ của Hoàng hậu phát điên và g.i.ế.c cả gia đình Quý phi. Cuối cùng, Hoàng đế không tốn chút sức lực nào mà loại bỏ được hai thế lực lớn nắm quyền—Nhưng!"
Ở đoạn cuối của tuyến cốt truyện ẩn, nữ chính sẽ nhận được di vật của Hoàng hậu, một bức huyết thư.
Bức thư này do phu nhân của tướng quân viết, trong đó yêu cầu Hoàng hậu bảo vệ nữ chính.
Lúc này, nữ chính cũng sẽ biết được rằng, phủ tướng quân có một miếng hổ phù, chỉ có huyết mạch của tướng quân mới có thể sử dụng nó.
Tiên Hoàng vì miếng hổ phù này đã ra lệnh tru di cả nhà nữ chính. Mẹ của nữ chính, để bảo vệ cô, đã cho cô uống thuốc làm mất trí nhớ, hy vọng cô có thể sống một cuộc đời bình thường.
Còn Hoàng hậu và Quốc sư vốn là thuộc hạ của cha nữ chính. Hoàng hậu, dưới sự giúp đỡ của Quốc sư, che giấu thân phận để nhập cung, mục đích cũng là để báo thù.
Nam chính sau khi biết chuyện này cũng muốn có được hổ phù, nhưng vì sự bảo vệ của Hoàng hậu, nữ chính và nam chính không thể thẳng thắn với nhau, anh ta cũng không thể từ miệng nữ chính biết được tung tích của hổ phù.
Đến tận kết cục của câu chuyện, nam chính g.i.ế.c c.h.ế.t Hoàng hậu và Quốc sư, từ đó không còn ai có thể bảo vệ nữ chính nữa.
"Đây hình như là bản phác thảo cốt truyện mới mà trước đó tôi bảo tổ mỹ thuật vẽ." Đại lão lập trình giải thích với chúng tôi.
Ngay giây tiếp theo, Quốc sư đã nhanh chóng rút lại đống giấy từ tay chúng tôi, biểu cảm của ngài ấy trở nên có phần lạnh lùng.
Còn chưa kịp để chúng tôi nói gì, từ xa bỗng vang lên tiếng hô hoán của Ngự lâm quân.
"Bắt thích khách—"
"Thưa nương nương, vi thần xin cáo lui trước." Quốc sư hơi cúi đầu với chúng tôi: "Người cũng không muốn gây thêm rắc rối, đúng không?"
Quả thật, một phi tần mà ở riêng với Quốc sư thì không ổn chút nào, chúng tôi gật đầu đồng ý.
Trước khi rời đi, Quốc sư nhìn chúng tôi thật sâu.
"Nương nương, gần đây trong cung không được yên bình, nếu không có việc gì quan trọng, tốt nhất đừng tùy tiện đi lại."
Sau khi Quốc sư rời đi, đồng nghiệp bên mảng mỹ thuật nhìn về hướng Ngự lâm quân vừa xuất hiện.
"Họ đến từ hướng đông nam, nơi đó là tẩm cung của Hoàng đế."
Theo mạch truyện, thích khách có thể tự do qua lại trong hoàng cung này chắc chắn không ai khác ngoài Quốc sư.
Những bản phác thảo này hẳn là thứ ngài ấy đã đánh cắp từ tẩm cung của Hoàng đế.
"Nếu những bản phác thảo này thuộc về nam chính, vậy cũng giải thích được tại sao trước đây anh ta lại mê mẩn phong cách vẽ anime đến vậy."
Chỉ là...
Tại sao những bản phác thảo này lại xuất hiện ở đây?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn -
"Trước đó vì chúng ta vẫn đang xây dựng tuyến cốt truyện ẩn, tổ mỹ thuật chưa thể hoàn thành nhanh chóng, nên tất cả đều dùng bản phác thảo." Trưởng nhóm thiết kế giải thích: "Có lẽ vì bản phác thảo không tương thích với sản phẩm hoàn chỉnh, nên chúng được thể hiện dưới dạng giấy vẽ."
Thật may mắn là mọi người không dùng bản phác thảo để dựng mô hình.
"Vậy bây giờ là, các nhân vật trong game vì cốt truyện chưa hoàn thiện mà tất cả đều trở nên hỗn loạn, đúng không?"
"Đúng là như vậy." Đồng nghiệp bên lập trình trầm ngâm nói: "Nếu Hoàng đế và Quốc sư đã xem qua những bản phác thảo đó, họ nhất định sẽ biết được hướng đi tương lai. Những chương trình trí tuệ nhân tạo này sẽ tính toán lại và thay đổi, từ đó tạo ra một tuyến cốt truyện mà chúng ta không thể lường trước."
Đến lúc đó, sống hay c.h.ế.t thật sự không còn nằm trong tầm kiểm soát của chúng ta.
"À... ừm..." Đồng nghiệp bên mảng nội dung đột nhiên xen vào, giọng nói yếu ớt: "Thật ra tôi vừa nhớ ra, có vài thiết lập bổ sung ở phần sau mà tôi chưa kịp nói với mọi người."
"Là gì cơ?"
"Chính là, tuyến cốt truyện ẩn hiện tại là một kết cục hoàn toàn đen tối. Hoàng hậu sẽ bị Quý phi tố cáo và xử tử, sau đó thuộc hạ của Hoàng hậu phát điên và g.i.ế.c cả gia đình Quý phi. Cuối cùng, Hoàng đế không tốn chút sức lực nào mà loại bỏ được hai thế lực lớn nắm quyền—Nhưng!"
Ở đoạn cuối của tuyến cốt truyện ẩn, nữ chính sẽ nhận được di vật của Hoàng hậu, một bức huyết thư.
Bức thư này do phu nhân của tướng quân viết, trong đó yêu cầu Hoàng hậu bảo vệ nữ chính.
Lúc này, nữ chính cũng sẽ biết được rằng, phủ tướng quân có một miếng hổ phù, chỉ có huyết mạch của tướng quân mới có thể sử dụng nó.
Tiên Hoàng vì miếng hổ phù này đã ra lệnh tru di cả nhà nữ chính. Mẹ của nữ chính, để bảo vệ cô, đã cho cô uống thuốc làm mất trí nhớ, hy vọng cô có thể sống một cuộc đời bình thường.
Còn Hoàng hậu và Quốc sư vốn là thuộc hạ của cha nữ chính. Hoàng hậu, dưới sự giúp đỡ của Quốc sư, che giấu thân phận để nhập cung, mục đích cũng là để báo thù.
Nam chính sau khi biết chuyện này cũng muốn có được hổ phù, nhưng vì sự bảo vệ của Hoàng hậu, nữ chính và nam chính không thể thẳng thắn với nhau, anh ta cũng không thể từ miệng nữ chính biết được tung tích của hổ phù.
Đến tận kết cục của câu chuyện, nam chính g.i.ế.c c.h.ế.t Hoàng hậu và Quốc sư, từ đó không còn ai có thể bảo vệ nữ chính nữa.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyenHay.pro