Tôi Mang Theo Đám Nhãi Con Ở Nhà Trẻ Đi Cầu Sinh
Chương 65
Hàm Chi Sĩ
2025-03-25 21:42:08
Nhưng mà hiện tại.
Cô không thể hiểu được vì sao lại bị kéo vào trong tận thế này, căn bản vì nơi đây không có thứ gọi là hệ thống tận thế!
Thích Mê chậc lưỡi.
Hai bên đang giằng co, cô đột nhiên không kịp phòng ngừa nhìn thoáng qua thấy một mảng đỏ sậm.
Đèn xe chiếu đường trắng bệch rọi lên, hình như là một dòng m.á.u chảy lên từ dưới nền đất, chảy tự do trên đường xi măng, tựa như đang viết chữ, chẳng bao lâu đã ngưng tụ thành từng ký tự hình vuông thông dụng.
[Thủ tục mà tài xế xe du lịch phải biết:
Thân ái kính gửi tài xế, vì sự an toàn của chính ngài, vui lòng tuân thủ các quy tắc sau khi lái xe trên đường.
Nếu không, hãy tự gánh lấy hậu quả.]
Bốn chữ tự gánh lấy hậu quả càng thêm đỏ và thô, giống như sợ cô không nhìn thấy.
Thích Mê đứng ở đuôi xe, tầm nhìn có hạn, lại bị nữ quỷ này bắt lấy tay, chỉ có thể nhón chân nhìn quy tắc phía dưới.
[Quy tắc thứ nhất , chiếc xe này có an toàn ở mức độ nhất định, hãy giữ bình tĩnh, không được phát ra bất kỳ tiếng kêu sợ hãi hay tiếng hét nào. Lộ trình và phương hướng đều đã được định sẵn, ngài chỉ cần chạy về phía trước, khi tới trạm dừng chân, vui lòng nhẹ nhàng và dừng lại chờ đợi hành khách lên xuống. Trong lúc này, các hành khách cũng sẽ tự giác nghiêm khắc tuân thủ quy tắc im lặng, nếu có hành khách tới dò hỏi địa điểm với ngài, hãy làm lơ, tuyệt đối không được nói chuyện.]
[Đặc biệt là khi cô ấy cười với ngài.]
Trong lòng Thích Mê căng thẳng, hơi hơi ghé mắt.
Nữ quỷ vẫn duy trì biểu cảm kéo khoé miệng lên, hàm răng đỏ tươi không ngừng nghiến kèn kẹt.
“Cô gái, kèn kẹt…… Chiếc xe này rốt cuộc có thể đến đường Tường Sơn Bắc không?”
Thích Mê nhìn lướt qua bàn tay ngày càng nắm chặt của nữ quỷ, giả vờ như không nghe thấy, móc điện thoại di động ra bật sáng màn hình.
Làm bộ cô chỉ đứng ở chỗ này chơi điện thoại.
Góc trên bên phải vẫn là ‘không tín hiệu’, lượng pin 51%
Sau khi mở khoá màn hình, cô liền tùy ý vào một cái ứng dụng .
Khi mở ra màn hình trống rỗng chỉ có hàng chữ không tín hiệu, cô lại thoát ra, sau đó tiếp tục vào một cái ứng dụng khác.
Trong khi giả vờ xem điện thoại, khóe mắt cô vẫn luôn liếc nhìn hàng chữ nhắc nhở ở trên mặt đường.
Vẫn chưa biến mất.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com -
Thích Mê không để ý tiếp tục tập trung vào điện thoại, lại qua mười mấy giây, hàng chữ đó vẫn chưa có biến mất, Cô phỏng đoán thủ tục tài xế lần này có thể là căn cứ vào hành vi tiến hành thực tế của cô để nhắc nhở, hẳn là muốn hoàn thành tình huống quy tắc thứ nhất, mới có thể có nhắc nhở mới tiếp theo.
Như vậy vấn đề chính là, làm như thế nào mới có thể làm lơ và thoát khỏi khống chế của nữ quỷ?
Nữ quỷ đã bắt đầu đứng lên, ghé đầu nhìn vào màn hình điện thoại của cô!
“Cô gái tài xế, kèn ket…… Sao cô không trả lời câu hỏi của tôi? Kèn kẹt…… Cô đang xem cái gì thế?” Nữ quỷ cúi đầu, mái tóc dài rủ lên trên tay Thích Mê, lạnh lẽo, vừa ngứa lại vừa rát.
Thích Mê chịu đựng không nhúc nhích, trong lúc vô tình click mở album.
Tùy tiện nhấp vài cái, cô cảm nhận được động tác của nữ quỷ đột nhiên cứng lại, ngay sau đó liền chậm rãi dời đầu đi.
Nhân cơ hội này, Thích Mê giả vờ gọi điện cho người khác, đưa điện thoại di động đặt ở bên tai, ừ ừ à à cho có lệ, bước nhanh đi tới ngồi xuống vị trí ghế lái của tài xế.
Rũ mắt nhìn lướt qua màn hình, sửng sốt.
Cư nhiên là bức tranh vẽ bùa của Vu Kiều Kiều.
Thích Mê im lặng hai giây, nhướng mày: “?”
Chẳng lẽ đây là một lá bùa sao?
Nguyệt
Lúc trước vì để lưu lại những bức hoạ đầu tiên của bọn nhỏ ở tận thế làm kỷ niệm, cô đã chụp lại từng bức tranh vẽ của chúng, không nghĩ tới hiện tại nó lại còn có tác dụng.
Cô bất đắc dĩ cười cười lắc đầu, cất điện thoại vào.
Sau khi thắt kỹ dây an toàn, cô ngước mắt quét qua quan sát kính chiếu hậu một chút, quả nhiên nhìn thấy từng hàng ‘người’ quỷ dị đang ngồi.
Mặt không cảm xúc, cả người bao trùm hơi thở âm trầm.
Cô hít sâu một hơi, hạ phanh tay xuống, nhẹ nhàng buông tay côn, chậm rãi nhấn ga khởi động.
Mới khởi hành xe đi được hai mét, đèn xe chiếu lên đường xi măng lại xuất hiện nhắc nhở mới.
[Quy tắc thứ hai, khi đang lái xe, ngài có khả năng sẽ bắt gặp rất nhiều động vật nhỏ chạy vụt ra giữa đường, nhất định không được hoảng sợ. Nếu phía trước ngài nhìn thấy chó, yêu cầu né tránh khẩn cấp, không được bóp còi làm nó rời đi; nếu thấy mèo, yêu cầu đạp chân ga và nhanh chóng phóng ngang qua.
Đặc biệt là mèo đen, ngài cần phải đảm bảo nó không thể di chuyển được nữa.]
Thích Mê thầm đọc trong đầu hai cái quy tắc, nhìn thẳng về phía trước.
Trên xe yên tĩnh đến kỳ lại, tất cả ‘người’ đều ngồi ngay ngắn trên từng vị trí, hóc mắt lõm sâu nhìn về phía trước, trên mặt không có bất kỳ cảm xúc gì.
Cô không thể hiểu được vì sao lại bị kéo vào trong tận thế này, căn bản vì nơi đây không có thứ gọi là hệ thống tận thế!
Thích Mê chậc lưỡi.
Hai bên đang giằng co, cô đột nhiên không kịp phòng ngừa nhìn thoáng qua thấy một mảng đỏ sậm.
Đèn xe chiếu đường trắng bệch rọi lên, hình như là một dòng m.á.u chảy lên từ dưới nền đất, chảy tự do trên đường xi măng, tựa như đang viết chữ, chẳng bao lâu đã ngưng tụ thành từng ký tự hình vuông thông dụng.
[Thủ tục mà tài xế xe du lịch phải biết:
Thân ái kính gửi tài xế, vì sự an toàn của chính ngài, vui lòng tuân thủ các quy tắc sau khi lái xe trên đường.
Nếu không, hãy tự gánh lấy hậu quả.]
Bốn chữ tự gánh lấy hậu quả càng thêm đỏ và thô, giống như sợ cô không nhìn thấy.
Thích Mê đứng ở đuôi xe, tầm nhìn có hạn, lại bị nữ quỷ này bắt lấy tay, chỉ có thể nhón chân nhìn quy tắc phía dưới.
[Quy tắc thứ nhất , chiếc xe này có an toàn ở mức độ nhất định, hãy giữ bình tĩnh, không được phát ra bất kỳ tiếng kêu sợ hãi hay tiếng hét nào. Lộ trình và phương hướng đều đã được định sẵn, ngài chỉ cần chạy về phía trước, khi tới trạm dừng chân, vui lòng nhẹ nhàng và dừng lại chờ đợi hành khách lên xuống. Trong lúc này, các hành khách cũng sẽ tự giác nghiêm khắc tuân thủ quy tắc im lặng, nếu có hành khách tới dò hỏi địa điểm với ngài, hãy làm lơ, tuyệt đối không được nói chuyện.]
[Đặc biệt là khi cô ấy cười với ngài.]
Trong lòng Thích Mê căng thẳng, hơi hơi ghé mắt.
Nữ quỷ vẫn duy trì biểu cảm kéo khoé miệng lên, hàm răng đỏ tươi không ngừng nghiến kèn kẹt.
“Cô gái, kèn kẹt…… Chiếc xe này rốt cuộc có thể đến đường Tường Sơn Bắc không?”
Thích Mê nhìn lướt qua bàn tay ngày càng nắm chặt của nữ quỷ, giả vờ như không nghe thấy, móc điện thoại di động ra bật sáng màn hình.
Làm bộ cô chỉ đứng ở chỗ này chơi điện thoại.
Góc trên bên phải vẫn là ‘không tín hiệu’, lượng pin 51%
Sau khi mở khoá màn hình, cô liền tùy ý vào một cái ứng dụng .
Khi mở ra màn hình trống rỗng chỉ có hàng chữ không tín hiệu, cô lại thoát ra, sau đó tiếp tục vào một cái ứng dụng khác.
Trong khi giả vờ xem điện thoại, khóe mắt cô vẫn luôn liếc nhìn hàng chữ nhắc nhở ở trên mặt đường.
Vẫn chưa biến mất.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com -
Thích Mê không để ý tiếp tục tập trung vào điện thoại, lại qua mười mấy giây, hàng chữ đó vẫn chưa có biến mất, Cô phỏng đoán thủ tục tài xế lần này có thể là căn cứ vào hành vi tiến hành thực tế của cô để nhắc nhở, hẳn là muốn hoàn thành tình huống quy tắc thứ nhất, mới có thể có nhắc nhở mới tiếp theo.
Như vậy vấn đề chính là, làm như thế nào mới có thể làm lơ và thoát khỏi khống chế của nữ quỷ?
Nữ quỷ đã bắt đầu đứng lên, ghé đầu nhìn vào màn hình điện thoại của cô!
“Cô gái tài xế, kèn ket…… Sao cô không trả lời câu hỏi của tôi? Kèn kẹt…… Cô đang xem cái gì thế?” Nữ quỷ cúi đầu, mái tóc dài rủ lên trên tay Thích Mê, lạnh lẽo, vừa ngứa lại vừa rát.
Thích Mê chịu đựng không nhúc nhích, trong lúc vô tình click mở album.
Tùy tiện nhấp vài cái, cô cảm nhận được động tác của nữ quỷ đột nhiên cứng lại, ngay sau đó liền chậm rãi dời đầu đi.
Nhân cơ hội này, Thích Mê giả vờ gọi điện cho người khác, đưa điện thoại di động đặt ở bên tai, ừ ừ à à cho có lệ, bước nhanh đi tới ngồi xuống vị trí ghế lái của tài xế.
Rũ mắt nhìn lướt qua màn hình, sửng sốt.
Cư nhiên là bức tranh vẽ bùa của Vu Kiều Kiều.
Thích Mê im lặng hai giây, nhướng mày: “?”
Chẳng lẽ đây là một lá bùa sao?
Nguyệt
Lúc trước vì để lưu lại những bức hoạ đầu tiên của bọn nhỏ ở tận thế làm kỷ niệm, cô đã chụp lại từng bức tranh vẽ của chúng, không nghĩ tới hiện tại nó lại còn có tác dụng.
Cô bất đắc dĩ cười cười lắc đầu, cất điện thoại vào.
Sau khi thắt kỹ dây an toàn, cô ngước mắt quét qua quan sát kính chiếu hậu một chút, quả nhiên nhìn thấy từng hàng ‘người’ quỷ dị đang ngồi.
Mặt không cảm xúc, cả người bao trùm hơi thở âm trầm.
Cô hít sâu một hơi, hạ phanh tay xuống, nhẹ nhàng buông tay côn, chậm rãi nhấn ga khởi động.
Mới khởi hành xe đi được hai mét, đèn xe chiếu lên đường xi măng lại xuất hiện nhắc nhở mới.
[Quy tắc thứ hai, khi đang lái xe, ngài có khả năng sẽ bắt gặp rất nhiều động vật nhỏ chạy vụt ra giữa đường, nhất định không được hoảng sợ. Nếu phía trước ngài nhìn thấy chó, yêu cầu né tránh khẩn cấp, không được bóp còi làm nó rời đi; nếu thấy mèo, yêu cầu đạp chân ga và nhanh chóng phóng ngang qua.
Đặc biệt là mèo đen, ngài cần phải đảm bảo nó không thể di chuyển được nữa.]
Thích Mê thầm đọc trong đầu hai cái quy tắc, nhìn thẳng về phía trước.
Trên xe yên tĩnh đến kỳ lại, tất cả ‘người’ đều ngồi ngay ngắn trên từng vị trí, hóc mắt lõm sâu nhìn về phía trước, trên mặt không có bất kỳ cảm xúc gì.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyenHay.pro