Tỉnh Mộng

Chương 18

Zoey-113

2025-03-15 19:17:39

Lúc tôi còn đang do dự, mẹ tôi tìm tới.

 

Bà ấy đi cùng chị tôi, nghiêm mặt, vừa nhìn đã tức giận.

 

Tôi rót nước rửa hoa quả cho mẹ: “Mẹ, sao vậy, cãi nhau với cha à?"

 

Mẹ tôi vỗ một cái lên bàn trà: “Lâm Lang, tại sao mày lại muốn ly hôn với Phó Hằng?"

 

Chẳng lẽ Phó Hằng tìm bà ấy?

 

Không đợi tôi nói chuyện, ngón tay mẹ tôi đã đ.â.m vào trán tôi: “Con nhóc này có phải mày sống ngày tốt quá phát hoảng hay không? Sao mày dám nghĩ đến chuyện ly hôn! Phó Hằng chỗ nào không tốt, muốn cái gì có cái đó. Nhìn lại mình đi, ngoại trừ sinh được đứa con ra thì có cái gì, lại còn sinh con gái, Phó Hằng không chê mày đã là không tệ rồi, mày dựa vào cái gì muốn ly hôn?"

 

Miệng của tôi há ra, lại nói không ra lời. Đây là mẹ ruột của tôi sao? Hạ thấp tôi đã đành, còn nói Trăn Trăn!

 

Ngón tay đ.â.m càng lúc càng mạnh, cuối cùng dứt khoát đánh hai cái lên người tôi: “Nếu không phải mẹ chồng mày tìm tao thì tao vẫn không biết, mày tìm Phó Hằng nhận sai cho tao, sau này đừng gây sự nữa."

 

Trong lòng tôi lạnh ngắt.

 

Thì ra là Phó Hằng nói với mẹ hắn, Vương Á Như tự xưng là phu nhân cao quý không tìm tới tôi lại đi tìm mẹ tôi!

 

Mà mẹ ruột của tôi cũng không hỏi tôi bị ấm ức gì, chỉ dã man chỉ trích tôi một trận, còn bảo tôi xin lỗi Phó Hằng.

 

Nước mắt từ từ ngưng tụ, tôi cắn môi, gọi một tiếng "Mẹ"

 

“Đừng gọi tao là mẹ, mày khiến tao xấu hổ.”

 

Chị tôi thừa cơ tiếp lời: "Lang Lang à, em đừng trách mẹ nói chuyện khó nghe, em thật đúng là không hiểu chuyện. Em xem nhà Phó Hằng đại nghiệp lớn, nếu ly hôn vẫn có thể tìm cô gái trẻ về làm vợ như thường. Nhưng em thì sao, ly hôn, còn có con, trừ phi cũng tìm một người ly hôn chăm con, nhưng mẹ kế sao mà dễ làm chứ, nhà chúng ta đã có một..."

 

Chị ta nói rất nhiều, đơn giản chính là nói cho tôi biết rời khỏi Phó Hằng tôi sống không nổi, bảo tôi đừng ly hôn.

 

Tôi cười khẩy trong lòng, chị ta nói như vậy không phải là sợ lợi ích của mình bị tổn hại sao? Người đàn ông của chị ta hiện tại làm quản lý nhỏ ở công ty Phó Hằng, chị ta cũng vì Phó Hằng mà được làm chủ nhiệm nhỏ ở Hồng Viễn, ôm chặt đùi Phó Hằng, đương nhiên không hy vọng tôi ly hôn.

 

Tôi vốn còn muốn để lại chút thể diện cho Phó Hằng, hiện tại xem ra tôi quá ngây thơ rồi, nếu hắn đã nói cho mẹ biết, tại sao tôi không thể nói ra sự thật?

 

“Phó Hằng ngoại tình!”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn -

 

Một câu nói của tôi quả nhiên làm bọn họ chấn động, trừng to mắt nhìn tôi.

 

Mẹ tôi vẫn không tin: "Đây là sự thật sao?”

 

Tôi rất mệt mỏi: "Chính là đêm con gặp tai nạn xe, tận mắt nhìn thấy."

🌺 Hi, Chào mừng bạn ghé kênh của team Nhân Trí
Nếu được, hãy cho chúng mình xin 1 bình luận tốt để review và động viên team nha. Cảm ơn bạn 🌺

 

Hai người đều không nói lời nào, thần sắc khác nhau.

 

Tôi nghĩ, lần này bọn họ chắc cũng nên thường tiếc tôi.

 

Một lát sau, mẹ tôi lên tiếng: “Lang Lang à, đàn ông chính là mèo, mày đã từng thấy mèo nào không ăn vụng chưa? Mày mắt nhắm mắt mở cho qua đi."

 

Lần này đến lượt tôi mở to hai mắt: “Mẹ nói cái gì?”

 

Chị tôi nhanh chóng tiếp lời: "Lang Lang, em đừng kích động, mẹ chúng ta là vì tốt cho em. Đàn ông không phải đều là như vậy sao? Em xem các ngôi sao kia, bọn họ làm lớn chuyện ngoại tình như vậy, nhưng vẫn có thể trân trọng bạn đời của mình, sao em lại làm không được? Phó Hằng đối với em không tệ, ăn uống không lo, em nhanh chóng sinh cho cậu ấy một đứa con trai, kéo trái tim của cậu ấy về, chỉ cần cậu ấy không đề cập tới ly hôn, phụ nữ bên ngoài đều chỉ là cổ vũ diễn trò cho vui thôi."

 

 

Đây là mẹ ruột và chị gái của tôi đấy, tôi tức giận nở nụ cười.

 

Bọn họ lại cho rằng tôi tiếp nhận, mẹ tôi cũng cười rộ lên: "Đúng rồi, vợ chồng mà, ai cũng không phải sống như vậy."

 

Chị tôi lại phụ họa: "Đúng vậy, ngay cả anh rể của em cũng đang có mối quan hệ không rõ ràng với một góa phụ trẻ."

 

Anh rể tôi? Người chồng tốt, hơi buồn tẻ nhưng dịu dàng trong mắt tôi?

 

“Chuyện này là thật sao? Chị đừng nghe người ta nói bừa."

 

Chị tôi cảm thấy mình có thể làm gương cho tôi, dứt khoát nói: "Hai người chat wechat chị đều xem, nói chuyện rất tục tĩu, người phụ nữ kia còn nói cô ta ngứa, yêu cầu anh rể em gãi cho cô ta. Chị chịu thiệt sao? Chị đến nhà cô ta náo loạn, toàn bộ khu chung cư đều ra xem náo nhiệt, biết cô ta là loại giày rách gì, anh rể em cũng phục. Lang Lang, nhưng em không thể học chị, Phó Hằng là ông chủ lớn, sĩ diện, em chỉ có thể đối tốt với cậu ấy, để cho cậu ấy thu hồi trái tim."

 

Tôi đã không muốn nói chuyện với bọn họ nữa, tôi đã không thể dựa vào nhà mẹ đẻ của mình.

 

Mạnh mẽ tiễn bọn họ đi, tôi liền trốn ở trong phòng khóc. Nếu có một nhà mẹ đẻ sáng suốt, biết xảy ra chuyện như vậy nhất định sẽ dẫn tôi về nhà tranh thủ quyền lợi lớn nhất cho tôi, để tôi có thể cảm nhận được sự ấm áp.

 

Nhưng bây giờ, tôi cảm thấy mình bị cả thế giới bỏ rơi.

 

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyenHay.pro

Nhận xét của độc giả về truyện Tỉnh Mộng

Số ký tự: 0