Thứ Muội Ác Độc

Chương 6

Xoài Thêm Sữa

2025-03-30 08:02:47

Nhìn giá y đỏ thẫm trong cung ban tới, ta quyết định rồi.

Đời này, ta hết thảy, nhất định phải nắm chắc trong tay mình.

Sẽ không đem mọi thứ, chắp tay nhường cho cho mẹ con Khương Uyển Nhu nữa.

Ta còn thề, nhất định sẽ bắt họ phải trả cái giá mà họ đáng phải trả.

Mật thám của Khương phủ mỗi ngày đều đi sớm về trễ, nhưng vẫn như cũ không có tin tức gì.

Khương Uyển Nhu chạy trốn, nhất định không thể thiếu sự hỗ trợ của Trịnh thị.

Thế nhưng, đây rốt cuộc là chiêu trò của kẻ nào?

Là ai ra tay, lại có thể lợi hại như vậy?

Không chỉ có thể bước vào Khương phủ, hơn nữa còn có thể ngay dưới mắt đám thị vệ, đem một người sống sờ sờ như Khương Uyển Nhu bắt đi.

Cho tới bây giờ, cũng không thấy bóng dáng.

Trịnh thị là con gái của một quan Huyện, sau lưng bà ta tuyệt đối sẽ không thể có được thế lực lớn như vậy.

Ta suy nghĩ rất lâu, cũng không nghĩ ra.

Cho đến một ngày, ta xuất phủ đi mua hương liệu, là hương an thần cho mẫu thân.

Ngồi trên xe ngựa trở về, ta tùy ý vén màn kiệu lên, lại nhìn thấy một hình dáng quen thuộc.

Khương Uyển Nhu?!

Lúc ở Khương phủ, nàng ta đặc biệt thích dính chặt lấy ta.

Mỗi lần cha được ban thưởng, đều là đưa đến chỗ ta cùng mẫu thân trước.

Mà ta có cái gì tốt đều sẽ chia sẻ cho nàng ta.

Cho nên, ta và nàng ta cùng chung sống trong phủ nhiều năm như vậy, hiển nhiên là đặc biệt quen thuộc đối với bóng dáng của nàng.

Ta biết, đó nhất định là nàng ta.

Ta bảo xe ngựa nhanh chóng đuổi theo.

Mà chỉ một lúc sau, bóng dáng nàng ta liền biến mất tại Xuân Phượng lâu.

Xuân Phượng lâu, là thanh lâu nổi danh trong kinh thành.

Là một cô nương sắp gả đi, ta không tiện trực tiếp tiến vào.

Ta tìm tới mấy tên hạ nhân tâm phúc.

Để bọn hắn giả trang thành phú thương tiến vào Xuân Phượng lâu.

Đúng vậy, Xuân Phượng lâu chỉ tiếp người nhà giàu quyền quý.

Có thể nói, đây là hậu hoa viên được tạo ra cho những người có tiền có quyền trong kinh thành.

Nữ tử nơi này không chỉ có tư thái vô cùng tốt, mà cầm kỳ thư họa mọi thứ cũng phải tinh thông.

Xét về khí chất, chính là ba phần thanh cao, năm phần xuân thu đau buồn, như thể nhìn đời bằng một đôi mắt đầy u sầu.

Có thể nói đánh rắn đánh bảy tấc.

Xuân Phượng lâu hiểu được như thế nào là hồng nhan tri kỷ hoàn mỹ mà đám quan lại quyền quý mong muốn.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn -

Bởi vậy, ở đây chỉ cần bản thân muốn, thì nhất định có thể tìm được nữ tử phù hợp với tâm ý của mình.

Chẳng lẽ Khương Uyển Nhu vì tránh né Bát Vương gia, mà cam tâm lưu lạc phong trần?

Mấy tên tâm phúc kia dựa theo lời ta nói, miêu tả vẻ bề ngoài của nữ tử muốn gặp với tú bà, tưởng là có thể gặp được Khương Uyển Nhu.

Nhưng kết quả, chỉ là gặp được vài nữ tử giống nàng ta năm phần.

Mà Khương Uyển Nhu lại chưa từng xuất hiện.

Ta tìm hơn mười tên hạ nhân ngồi chờ tại Xuân Phượng lâu.

Nhưng liên tiếp mấy ngày, vẫn như cũ không thu hoạch được gì.

Mà tháng sau, chính là lúc ta cùng Thái tử Lý Huyền tổ chức hôn lễ.

Căn cứ theo lệ cũ, ma ma trong cung đã tới phủ, dạy ta quy củ trong cung.

Vì vậy, ta trước mắt đành phải đặt hết tâm ý vào hôn lễ.

Nhưng vài ngày sau, một ông lão quần áo lam lũ đi đến trước cửa Khương phủ.

Ông ta nói gia nghiệp Khương phủ lớn như thế, nhưng lại ngầm làm những việc vô liêm sỉ.

Nói bọn ta trắng trợn cướp đoạt con gái của ông ta, bắt bọn ta phải trả lại con gái cho mình.

Lúc hạ nhân truyền tin đến, ta đang cùng ma ma học tập lễ nghi trong cung.

Cha thì ra ngoài gặp gỡ đồng liêu, mẫu thân vẫn đang nằm trên giường bệnh.

Nghe được tin tức, ta tranh thủ thời gian cáo lỗi cùng ma ma, báo bà chờ ta một lát.

Sau đó, ta lệnh hạ nhân dẫn ông lão ăn mày vào.

Y phục trên người ông ta rách mướp, bởi vì chịu đói nhiều ngày, gầy đến da bọc xương.

Fanpage chính thức: Tiểu Lạc Lạc Thích Ăn Dưa, fl Lạc nhé, iu các bạn ❤️

Trong lòng ta lập tức hiện lên một tia thương cảm.

Thế là lệnh cho Thu Đồng bưng một bàn điểm tâm cùng mấy món ăn tới, để ông ta ăn xong rồi từ từ nói.

Nhưng ông ta dù nhìn thấy vịt quay trên bàn, cũng chỉ nuốt một ngụm nước bọt.

Sau đó, quay người nhìn thẳng ta, cầu xin chúng ta trả lại con gái cho ông ta.

Ta cảm thấy khó hiểu, nhưng vẫn kiên nhẫn không gấp gáp.

Hỏi ông ta nói rõ, Khương phủ chúng ta cướp đoạt con gái của ông ta khi nào.

Sau khi nghe xong, ông ta lập tức phẫn nộ đến toàn thân phát run.

Nhìn ta một hồi lâu, cuối cùng vẫn là cúi đầu quỳ xuống, thanh âm mang theo tiếng khóc nức nở:

"Khương tiểu thư, thảo dân biết người vốn xuất thân giàu sang phú quý, các người không thiếu ăn thiếu mặc, ngọc ngà châu báu vô số kể. Thảo dân van cầu các người, phát lòng thiện tâm, trả lại con gái cho thảo dân."

"Bọn thảo dân chúng ta, vừa tới kinh thành không lâu, tiền bạc đều bị cướp sạch, đành ăn xin mà sống. Nhưng cho dù là ăn xin, thảo dân cũng không làm được chuyện thất đức là bán đi con gái của mình."

"Trước đây không lâu, Khương tiểu thư mang theo mấy cái tên sai vặt cướp đi con gái vừa tròn chín tuổi của thảo dân, rồi ném lại cho ta một túi ngân lượng."

"Nói mạng sống của tiểu nữ vốn dĩ là thấp kém, có thể được gia đình giàu có coi trọng đã là phúc khí của nó. Các người ngay tại nơi cửa ngõ vắng người, cướp đi con gái của ta!"

"Nếu không phải thảo dân đi theo các người qua mấy con phố, nghe hạ nhân bên cạnh gọi một tiếng Khương tiểu thư, thảo dân nhất định không thể biết, đến cùng là ai đã bắt đi con gái của mình!"

"Khương tiểu thư, van xin người! Thảo dân nguyện ý làm trâu làm ngựa, chỉ cầu người thả đứa con gái chưa tròn mười tuổi kia của thảo dân!"

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyenHay.pro

Nhận xét của độc giả về truyện Thứ Muội Ác Độc

Số ký tự: 0