Thứ Muội Ác Độc

Chương 12

Xoài Thêm Sữa

2025-03-30 08:02:47

Ta nhìn nàng ta, nắm chặt cằm của nàng, mỉm cười:

"Aiya, ngươi nha, đúng thật là sói mắt trắng, ngươi ghét bỏ hắn thì cũng thôi đi, nhưng ngươi sao có thể ác độc như vậy, bán hắn vào Nam Phong quán, để hắn bị đủ loại nam nhân vũ nhục chứ?"

"Chậc chậc, luận về nhẫn tâm, tỷ tỷ đúng thật so ra vẫn là kém xa ngươi."

"Có điều, may mà ta xuất hiện kịp thời, ngay lúc hắn bị bọn nam nhân lăng nhục, liền tranh thủ thời gian cứu hắn."

"Muội muội tốt của ta, ngươi nói xem, nếu hắn lại nhìn thấy ngươi, thì sẽ đối xử với ngươi như thế nào đây?"

Khương Uyển Nhu lập tức lệ rơi đầy mặt, lớn tiếng cầu ta cứu nàng. 

Nguyện ý làm trâu làm ngựa báo đáp ta.

Chỉ cầu xin ta bỏ qua cho nàng, đừng để nàng rơi vào trong tay tên mã phu kia.

Nhìn bộ dáng kia của nàng ta, nếu thân thể không phải bị dây thừng trói buộc, thì hẳn đã lập tức quỳ xuống dập đầu với ta.

Giống như nghe được chuyện buồn cười nhất thiên hạ, ta trực tiếp vỗ tay.

Một tiếng cọt kẹt, một người đẩy cửa bước vào.

Hắn toàn thân đầy sẹo, gầy gò vô cùng, trước đây hẳn là đã phải chịu rất nhiều hình phạt.

Còn bị người ta đánh gãy một cái chân, trở thành tên thọt.

Hắn chính là tên mã phu kia.

Mã phu nhìn Khương Uyển Nhu đang bị trói, ánh mắt phẫn nộ dường như có thể toát ra lửa.

Hắn dập đầu quỳ lạy với ta, cảm tạ ân cứu mạng suốt đời khó quên.

Mà hắn, chắc chắn sẽ đối đãi Khương Uyển Nhu thật tốt, để bày tỏ lòng thành đối với ta.

Ta thỏa mãn gật đầu.

Sau đó đặt thanh chủy thủ vào tay của hắn, đóng cửa lại chậm rãi rời đi.

Mà sau lưng, lập tức truyền đến tiếng gào thét thê lương của Khương Uyển Nhu không ngừng cầu xin tha thứ.

--------------

Rất nhanh, ta cùng Thái tử thành hôn.

Nhập chủ Đông cung, trở thành Thái Tử Phi trên vạn người.

Thái tử Lý Huyền là một người rất tốt.

Tính cách hắn rất tốt, ôn nhuận như ngọc.

Hơn nữa còn văn thao vũ lược, am hiểu kỵ xạ.

Tuy nói hôn sự của ta và hắn, là do một đạo thánh chỉ ban tặng, nhưng hắn vẫn đối xử với ta rất tốt.

Không chỉ cho ta đầy đủ sự tôn trọng, mà còn cho ta tràn đầy sự quan tâm cùng bảo vệ.

Những lúc nhàn hạ, hắn dạy ta cưỡi ngựa b.ắ.n tên.

Thấy ta không quá bảy ngày ngắn ngủi, liền có thể cưỡi ngựa b.ắ.n trúng chim nhạn bay.

Trong ánh mắt hắn nhìn ta, không chỉ có sự tôn kính, mà còn có cả một tia ái mộ cùng khen ngợi.

Cuộc sống của ta và hắn không phải ngọt ngào như mật, mà chính là phu thê tôn trọng, hỗ trợ yêu thương nhau.

Thời gian ta cùng hắn chung đụng tăng lên, quan hệ của ta với hắn cũng ngày càng thêm thân mật.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn -

Mỗi lần tan triều, hắn sẽ đến thẳng Đông cung, cùng ta chia sẻ chuyện triều chính lý thú bên trong.

Mà ánh mắt hắn nhìn ta, càng nhiều hơn mấy phần yêu thương.

Ta cũng chầm chậm yêu người phu quân vô cùng tốt đã chờ đợi ta này.

Mà lúc này, ta đã mang thai hai tháng.

Thái tử dùng xong điểm tâm sáng, dặn dò ta nghỉ ngơi thật tốt, hắn thượng triều trước.

Nhìn bóng dáng hắn rời đi, lòng ta tràn đầy vui vẻ.

Fanpage chính thức: Tiểu Lạc Lạc Thích Ăn Dưa, fl Lạc nhé, iu các bạn ❤️

Nhẹ nhàng vuốt ve bụng, đầy mắt đều là sự chờ mong đối với sinh mệnh nhỏ này.

Mà lúc này, cung nhân đến báo, có một người xin cầu kiến.

Ta nghe được cái tên quen thuộc, khóe miệng mỉm cười, trực tiếp truyền cho hắn tiến vào.

Là tên mã phu kia.

-------------

Mấy tháng không gặp, hắn đã cường tráng lên rất nhiều.

Hắn nhìn thấy ta, trực tiếp quỳ xuống đất dập đầu, sau đó lấy ra một cái hộp.

Bên trong là Khương Uyển Nhu bị chặt thành thịt muối.

Nghe hắn nói, hắn đã cho Khương Uyển Nhu nếm qua hết thảy những hình phạt hắn đã từng chịu đựng.

Mà nỗi khuất nhục ngày đó tại Nam Phong quán, càng là một phần không thể thiếu mà hắn phải trả lại cho Khương Uyển Nhu.

Khương Uyển Nhu chịu đựng mấy tháng.

Cuối cùng khi toàn thân không còn một chút lành lặn, lúc này mới tắt thở.

Ta nhìn hộp gỗ thấm máu, trực tiếp dùng khăn che miệng, nói cung nhân đóng lại, sau đó lập tức đem đi.

Trong lúc mang thai, ta không thể nhìn thấy máu.

Mà mỗi ngày, đều có cung nhân báo cáo với ta tình trạng của Khương Uyển Nhu.

Mỗi một khắc ở dưới tay tên mã phu, Khương Uyển Nhu đều vô cùng thê thảm.

Ta để cung nhân đỡ hắn đứng lên, sau đó mang đến cho hắn một hộp hoàng kim.

Ta nhìn hộp gỗ bên cạnh, chỉ cảm thấy toàn thân thoải mái, quay đầu nhìn tên mã phu nói:

"Ngươi làm rất tốt, không khiến ta thất vọng. Đây là phần thưởng ban cho ngươi, về sau, hãy sống thật tốt."

Hai hốc mắt tên mã phu ướt đẫm, lập tức tiếp nhận hoàng kim rồi quỳ xuống tạ ơn.

Nhìn hình bóng hắn đi xa, ta nói với cung nhân:

"Thứ bẩn thỉu trong hộp gỗ đó, cầm cho chó ăn đi."

Cung nhân tuân lệnh rời đi, nhìn đám chó dữ nuốt lấy nuốt để, trên mặt ta cười thành một đóa hoa.

Sau đó giơ tay lên tiếp tục thêu thùa, thêu mấy chiếc áo ngủ cho Thái tử.

Nhìn xem đôi uyên ương nghịch nước phía trên, ta mãn nguyện mỉm cười.

Công phu thêu thùa này của ta, thật đúng là càng ngày càng tốt.

_Hết_

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyenHay.pro

Nhận xét của độc giả về truyện Thứ Muội Ác Độc

Số ký tự: 0