Thông Báo Trúng Tuyển Làm Vợ

Chương 2

Đang cập nhật

2025-03-15 14:17:02

"Còn giấy thông báo trúng tuyển vợ, đến cả Phổ Nghi năm xưa chọn hậu lập phi còn chẳng bày vẽ như anh, anh tự soi gương xem cái loại ba xu của anh có xứng không!"



Xin chào. Tớ là Đồng Đồng. Đừng ăn cắp bản edit này đi đâu nhé!!!!

"Tôi thấy anh chẳng khác gì cái đầu ngựa vằn, mở miệng ra là toàn lý lẽ cùn, làm gì cũng nên tự hỏi bản thân có xứng hay không, bớt hỏi người khác có đúng hay không đi!"



Mẹ Lâm Hải đứng bên cạnh ngớ người ra, chỉ tay vào tôi run rẩy nửa ngày trời không thốt nên lời.



Tôi chẳng khách khí liếc xéo bà ta một cái: "Tưởng mình là thái hậu Lão Phật Gia chắc, còn tam quỵ cửu khấu, còn hầu hạ gắp thức ăn, không có số làm thái hậu mà cứ mắc bệnh thái hậu!"



"Người ta không biết còn tưởng Đại Thanh phục quốc rồi đấy, muốn làm di lão thì về nhà mà làm, dám lượn lờ trước mặt tôi thì đừng trách tôi không nể nang!"



Chẳng đợi bọn họ nổi cơn, giọng tôi càng thêm sắc bén: "Tiệc đính hôn này cũng dẹp luôn đi! Chúng ta đường ai nấy đi, nhà họ Lâm các người cứ việc đi tìm thái tử phi nào chịu nhận giấy thông báo trúng tuyển làm vợ kia đi!"



2



Đến tận lúc này, mẹ Lâm Hải mới hoàn hồn lại được.



Lúc này thì bà ta không còn ngồi trên ghế ra vẻ thái hậu nữa, nhanh nhẹn ngã lăn ra đất gào khóc thảm thiết:



"Ôi trời ơi là trời, tôi đã đồng ý cho con nhỏ mồ côi như cô bước chân vào cửa rồi, cô... cô... cô còn dám sỉ nhục người lớn tuổi trước mặt bao nhiêu người, tôi không sống nữa!"



Lâm Hải và người nhà hắn ta cuống cuồng xúm lại đỡ mẹ Lâm Hải dậy, tôi thừa cơ hội lén lấy điện thoại báo cảnh sát.



"Con dâu kiểu này đúng là không ra gì, còn chưa về nhà chồng đã thế này, về rồi thì còn ra sao nữa..."



Tôi khoanh tay trước ngực, thong thả xem Lâm Hải dỗ dành mẹ hắn xong, mặt mày dính đầy canh rau chạy xộc đến chỗ tôi:



"Tống Nguyên, sao em lại như vậy! Mẹ anh đã đồng ý cho em vào cửa rồi, sao em lại không biết ơn thế hả!"



Tôi nhìn cà vạt của hắn ta vì kích động mà vung vẩy lung tung, miếng đậu phụ dính dầu mỡ văng cả ra ngoài, thật sự thấy ghê tởm.



Không tự chủ được lùi lại một bước, vừa định mở miệng thì đã nghe thấy mẹ hắn gào lên một tiếng từ phía sau:



"Lâm Hải, nếu mày còn coi tao là mẹ thì đánh cho tao con nhỏ đó, tao tuyệt đối không để yên chuyện này dễ dàng như vậy đâu!"



"Nó còn có chút tôn trọng tối thiểu với mẹ chồng không hả?"



"Bắt cái thứ vô giáo dục đó quỳ từ đường cho tao, khi nào biết lỗi thì thả ra!"



Lâm Hải lại tiến đến trước mặt tôi, giơ bàn tay dính đầy canh định túm lấy tôi:

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn -



"Em quỳ xuống dập đầu xin lỗi mẹ đi, để mẹ anh nguôi giận, anh sẽ không nghe lời mẹ đánh em đâu!"



Tôi lặng lẽ lấy túi ni lông bọc tay lại, hất tay Lâm Hải ra xa một chút.



Sau đó nhanh chóng vứt túi ni lông, lùi lại năm sáu bước, đi đến trước bàn tiệc, trực tiếp lật tung cả bàn.



"Còn dập đầu xin lỗi, còn muốn đánh tôi, còn muốn nhốt tôi vào từ đường, giỏi nhỉ, tôi nói cho anh biết Lâm Hải, hôm nay anh mà động vào một sợi tóc của tôi thôi thì chúng ta chưa xong đâu!"



Tiếng còi xe cảnh sát từ xa vọng lại ngày càng gần, tôi nhanh tay vò rối tóc mình.



Khoảnh khắc nhìn thấy cảnh sát, nước mắt của tôi lập tức trào ra không kìm được.



Hết cách rồi, nước xịt muỗi này mạnh quá mà!



Dưới sự hòa giải của cảnh sát, mẹ Lâm Hải miễn cưỡng xin lỗi tôi, tôi cũng nhân cơ hội đó đề nghị chia tay.



Ban đầu tôi cứ tưởng mọi chuyện cứ thế chia tay trong hòa bình là xong, ai ngờ những chuyện tiếp theo mới thật sự khiến tôi biết thế nào là mặt dày vô địch thiên hạ!



3



Vài ngày sau, Lâm Hải đột nhiên gọi điện thoại cho tôi, nói vẫn còn chuyện tiền bạc chưa tính toán rõ ràng với tôi.



Tôi đầy bụng nghi hoặc, phải biết rằng lúc chúng tôi ở bên nhau, hẹn hò đi chơi đâu cũng gần như là tôi bỏ tiền ra.



Lâm Hải lấy cớ để dành tiền mua nhà cưới vợ, hầu như chưa bao giờ tiêu tiền.



Nghĩ đến đây tôi cũng tự mắng mình ngu ngốc, ban đầu sao mình lại tin lời ma quỷ của hắn, còn tưởng rằng mình đang thông cảm cho hắn nữa chứ.



Thông cảm cái đầu nhà mày, thằng choá!



Tôi và Lâm Hải hẹn gặp ở một quán cà phê, đến nơi tôi gọi một ly cà phê rồi ngồi bên cửa sổ.



Công tâm mà nói tôi không có tình cảm sâu đậm gì với Lâm Hải, chỉ là trải nghiệm từ nhỏ khiến tôi rất muốn có một gia đình, Lâm Hải vừa hay xuất hiện mà thôi.



Chỉ là cuối cùng tôi vẫn đánh giá thấp độ dày mặt của hắn.





 

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyenHay.pro

Nhận xét của độc giả về truyện Thông Báo Trúng Tuyển Làm Vợ

Số ký tự: 0