Thiên Kim Thật Làm Mỹ Hầu Vương
Chương 17
Thiếu Nữ Chi Quang
2025-03-28 14:19:57
Rồi Tôn Tuế Tuế nhìn sang mẹ, bà đang gọi điện: “Quản gia Triệu, không cần tổ chức tiệc tại nhà nữa, lập tức đến nhà hàng lớn nhất trong thành phố để sắp xếp tiệc tẩy trần cho Tuế Tuế, còn phải mời tất cả những người có m.á.u mặt đến, tôi muốn giới thiệu Tuế Tuế của tôi cho họ!”
Tôn Tuế Tuế nhớ, kiếp trước bữa tiệc tẩy trần chỉ là một bữa cơm đơn giản ở biệt thự.
Ba mẹ của Tôn Tuế Tuế không hề tự hào về Tôn Tuế Tuế, trong một thời gian dài đã “đóng băng” Tôn Tuế Tuế, cho đến khi Tôn Tuế Tuế xinh đẹp hơn, hiểu lễ nghi hơn, họ mới cho phép Tôn Tuế Tuế gặp gỡ xã giao một chút.
Bây giờ thì tốt rồi, mẹ của Tôn Tuế Tuế lại muốn giới thiệu con bé quê mùa này với tất cả những nhân vật lớn trong thành phố.
Bà không sợ Tôn Tuế Tuế làm mất mặt nữa sao?
Tôn Tuế Tuế há miệng, nhưng cuối cùng vẫn không nói gì.
Người anh trai đang lái xe liền lên tiếng.
“Tuế Tuế, em có thích chiếc xe này không? Hay là em thích xe thể thao? Về nhà anh sẽ đặt cho em một chiếc để em lái… không được, em vẫn chưa đủ tuổi. Thôi vậy, anh sẽ làm tài xế cho em, đưa em đi dạo!”
Anh trai Tôn Tuế Tuế là một người cuồng xe, kiếp trước anh ấy không bao giờ cho Tôn Tuế Tuế động vào xe của mình, sợ bẩn.
Giờ lại sẵn sàng làm tài xế cho Tôn Tuế Tuế.
Tôn Tuế Tuế không nói gì, trong lòng gọi hệ thống chó.
Quả nhiên, hệ thống chó hiện ra, tự hào nói: 【Chúc mừng ký chủ đã trọng sinh, khi nào có tài khoản cá nhân, mười tỷ sẽ lập tức chuyển khoản cho ngài!】
“Họ bị làm sao vậy?”
Tôn Tuế Tuế hỏi.
【Đây là phần thưởng thêm cho ký chủ, gia đình của ngài cũng trọng sinh, nhưng họ không biết ngài đã trọng sinh. Họ rất trân trọng cơ hội này, sẽ dồn tất cả tình yêu cho ngài!】
Thì ra là vậy.
Gia đình Tôn Tuế Tuế đã trọng sinh, hoàn toàn tỉnh ngộ.
Nhưng Tôn Tuế Tuế chẳng còn hứng thú gì.
Tôn Tuế Tuế nhìn vào ba ánh mắt đầy yêu thương và hối hận, trong lòng vẫn dâng lên cảm giác ghê tởm.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn -
Tình yêu đúng là một thứ kỳ diệu.
Kỳ diệu ở chỗ, một khi đã không còn yêu, thì thật sự không thể quay lại được nữa.
Tôn Tuế Tuế mỉm cười gật đầu: “Cảm ơn sự quan tâm của mọi người.”
Chiếc xe quay trở lại trang viên quen thuộc.
Bố Tôn Tuế Tuế tự mình xuống xe mở cửa cho Tôn Tuế Tuế, mẹ của Tôn Tuế Tuế thì vội vàng gọi quản gia:
"Tiệc tẩy trần đã chuẩn bị xong chưa? Nhanh đưa Tuế Tuế đi tắm rửa thay đồ rồi xuất phát!"
Anh trai Tôn Tuế Tuế cũng hối thúc: "Ông Triệu, giúp tôi đặt một chiếc Ferrari, cuối tháng phải giao đến!"
Quản gia ngơ ngác.
Ngay sau đó, Tôn Như Yên xuất hiện.
Cô ta trắng trẻo mịn màng, đầy vẻ dịu dàng, nhiệt tình chạy về phía Tôn Tuế Tuế, rồi ngã một cú, gối đều trầy xước.
Kiếp trước, cô ta chính là như thế, cướp hết mọi sự chú ý.
Khi cô ta ngã, bố mẹ và anh trai đều chạy đến chỗ cô ta.
Tôn Tuế Tuế bị bỏ lại ở chỗ cũ, như một tên hề thấp kém đứng đực ra đó.
Nhưng bây giờ, bố mẹ và anh trai Tôn Tuế Tuế thậm chí không thèm nhìn cô ta, tiếp tục đón Tôn Tuế Tuế xuống xe.
"Tuế Tuế cẩn thận, em có cần anh cõng không?"
"Con yêu, thời gian gấp quá, mẹ chưa kịp trải thảm đỏ, nhưng đừng lo, đến sinh nhật của con, mẹ sẽ trải thảm đỏ khắp cả trang viên!"
"Mấy người làm hết rồi, bố biết làm gì nữa đây?"
Cả ba người bật cười vui vẻ.
Tôn Như Yên vẫn nằm dưới đất trong tư thế chổng m.ô.n.g lên trời, ngây ra, không nhúc nhích gì.
Tôn Tuế Tuế nhớ, kiếp trước bữa tiệc tẩy trần chỉ là một bữa cơm đơn giản ở biệt thự.
Ba mẹ của Tôn Tuế Tuế không hề tự hào về Tôn Tuế Tuế, trong một thời gian dài đã “đóng băng” Tôn Tuế Tuế, cho đến khi Tôn Tuế Tuế xinh đẹp hơn, hiểu lễ nghi hơn, họ mới cho phép Tôn Tuế Tuế gặp gỡ xã giao một chút.
Bây giờ thì tốt rồi, mẹ của Tôn Tuế Tuế lại muốn giới thiệu con bé quê mùa này với tất cả những nhân vật lớn trong thành phố.
Bà không sợ Tôn Tuế Tuế làm mất mặt nữa sao?
Tôn Tuế Tuế há miệng, nhưng cuối cùng vẫn không nói gì.
Người anh trai đang lái xe liền lên tiếng.
“Tuế Tuế, em có thích chiếc xe này không? Hay là em thích xe thể thao? Về nhà anh sẽ đặt cho em một chiếc để em lái… không được, em vẫn chưa đủ tuổi. Thôi vậy, anh sẽ làm tài xế cho em, đưa em đi dạo!”
Anh trai Tôn Tuế Tuế là một người cuồng xe, kiếp trước anh ấy không bao giờ cho Tôn Tuế Tuế động vào xe của mình, sợ bẩn.
Giờ lại sẵn sàng làm tài xế cho Tôn Tuế Tuế.
Tôn Tuế Tuế không nói gì, trong lòng gọi hệ thống chó.
Quả nhiên, hệ thống chó hiện ra, tự hào nói: 【Chúc mừng ký chủ đã trọng sinh, khi nào có tài khoản cá nhân, mười tỷ sẽ lập tức chuyển khoản cho ngài!】
“Họ bị làm sao vậy?”
Tôn Tuế Tuế hỏi.
【Đây là phần thưởng thêm cho ký chủ, gia đình của ngài cũng trọng sinh, nhưng họ không biết ngài đã trọng sinh. Họ rất trân trọng cơ hội này, sẽ dồn tất cả tình yêu cho ngài!】
Thì ra là vậy.
Gia đình Tôn Tuế Tuế đã trọng sinh, hoàn toàn tỉnh ngộ.
Nhưng Tôn Tuế Tuế chẳng còn hứng thú gì.
Tôn Tuế Tuế nhìn vào ba ánh mắt đầy yêu thương và hối hận, trong lòng vẫn dâng lên cảm giác ghê tởm.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn -
Tình yêu đúng là một thứ kỳ diệu.
Kỳ diệu ở chỗ, một khi đã không còn yêu, thì thật sự không thể quay lại được nữa.
Tôn Tuế Tuế mỉm cười gật đầu: “Cảm ơn sự quan tâm của mọi người.”
Chiếc xe quay trở lại trang viên quen thuộc.
Bố Tôn Tuế Tuế tự mình xuống xe mở cửa cho Tôn Tuế Tuế, mẹ của Tôn Tuế Tuế thì vội vàng gọi quản gia:
"Tiệc tẩy trần đã chuẩn bị xong chưa? Nhanh đưa Tuế Tuế đi tắm rửa thay đồ rồi xuất phát!"
Anh trai Tôn Tuế Tuế cũng hối thúc: "Ông Triệu, giúp tôi đặt một chiếc Ferrari, cuối tháng phải giao đến!"
Quản gia ngơ ngác.
Ngay sau đó, Tôn Như Yên xuất hiện.
Cô ta trắng trẻo mịn màng, đầy vẻ dịu dàng, nhiệt tình chạy về phía Tôn Tuế Tuế, rồi ngã một cú, gối đều trầy xước.
Kiếp trước, cô ta chính là như thế, cướp hết mọi sự chú ý.
Khi cô ta ngã, bố mẹ và anh trai đều chạy đến chỗ cô ta.
Tôn Tuế Tuế bị bỏ lại ở chỗ cũ, như một tên hề thấp kém đứng đực ra đó.
Nhưng bây giờ, bố mẹ và anh trai Tôn Tuế Tuế thậm chí không thèm nhìn cô ta, tiếp tục đón Tôn Tuế Tuế xuống xe.
"Tuế Tuế cẩn thận, em có cần anh cõng không?"
"Con yêu, thời gian gấp quá, mẹ chưa kịp trải thảm đỏ, nhưng đừng lo, đến sinh nhật của con, mẹ sẽ trải thảm đỏ khắp cả trang viên!"
"Mấy người làm hết rồi, bố biết làm gì nữa đây?"
Cả ba người bật cười vui vẻ.
Tôn Như Yên vẫn nằm dưới đất trong tư thế chổng m.ô.n.g lên trời, ngây ra, không nhúc nhích gì.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyenHay.pro