Thiên Kim Huyền Học Lại Đi Livestream Bốc Gạch
Chương 84
Y Dao
2025-03-22 14:33:13
Những người khác cũng quay đầu lại nhìn cô.
Lê Kiến Mộc nhíu mày, lắc đầu:
"Đột nhiên nhớ ra có chuyện. Các cậu về trước đi."
Nói xong, cô quay người bước nhanh vào bóng đêm.
Lê Kiến Mộc vừa rời khỏi, phía sau liền vang lên tiếng gọi:
"Này, Tiểu Lê? Tiểu Lê?"
Trịnh Linh cau mày, khó hiểu nói:
"Kỳ lạ, nhà cô ấy đâu có ở đây, mới khai giảng mà có chuyện gì được nhỉ?"
Lê Thanh Thanh đột nhiên nghĩ tới điều gì, mím môi, lập tức chạy theo hướng Lê Kiến Mộc vừa rời đi.
Trịnh Linh gọi với theo:
"Thanh Thanh? Cậu cũng có việc à? Này… Hai người này, sao thần thần bí bí thế không biết."
Trương Văn Tĩnh kéo cô lại, ánh mắt thoáng suy tư:
"Thôi kệ, về trước đi. Có khi thực sự có chuyện gấp."
Lê Kiến Mộc chọn một con đường vắng vẻ, bước chân nhanh dần.
Người phía sau cũng tăng tốc đuổi theo.
Mãi đến khi…
Lê Thanh Thanh tận mắt nhìn thấy Lê Kiến Mộc rẽ vào một ngõ cụt.
Không chút do dự, cô cũng bước vào theo.
Nhưng ngay khi bước vào trong, cô bỗng khựng lại.
Ngõ cụt này tối tăm, một cái liếc mắt là có thể thấy tận cùng.
Không có người.
Rõ ràng vừa rồi còn thấy cô ấy bước vào đây, thế mà giờ... biến mất ngay trước mắt?
Lê Thanh Thanh chợt rùng mình.
Lẽ nào, Lê Kiến Mộc là…
Ma?!
—
Lê Kiến Mộc sớm đã nhận ra có người đi theo mình.
Nhưng lúc này, cô không có tâm trạng chơi trốn tìm với Lê Thanh Thanh.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com -
Nhân lúc ngõ cụt khuất tầm nhìn, cô nhanh chóng mở quỷ môn, lặng lẽ đi vào.
Quỷ môn Minh Giới không chỉ dùng để đưa hồn người vãng sinh vào địa phủ, mà còn là con đường nối liền hai giới âm - dương.
Giống như thế giới song song, một bên là nhân gian của người sống, một bên là địa phủ tối tăm mờ mịt.
Hai không gian này tồn tại song hành nhưng bị phân cách rõ ràng.
Các tình yêu ơi, mình có lên bộ nam chủ mới, truyện nằm trong top Qidian Trung Quốc. Mong các tình yêu ủng hộ thể loại mới nha ^^
Bằng cách di chuyển trong quỷ đạo của địa phủ, có thể xuất hiện ở bất cứ đâu một cách nhanh chóng.
Từ xa xưa, phương pháp "thuấn di" của người tu luyện cũng có hai loại, trong đó có một loại chính là mượn quỷ đạo.
Quỷ đạo không thấy ánh mặt trời, nơi này tràn ngập sương mù dày đặc như buổi rạng sáng, hồn ma cách nhau một mét còn chẳng nhìn thấy nhau.
Thi thoảng có thể nghe được tiếng xiềng xích va chạm, đó là âm sai và tiểu quỷ dẫn hồn người c.h.ế.t băng qua bờ đối diện.
Lê Kiến Mộc nhanh chóng xác định tọa độ.
Bùa bình an cô bán ra có ấn ký riêng, một khi xảy ra biến động, cô lập tức cảm nhận được.
Ban đầu, dù có người gặp nguy hiểm khiến bùa phản ứng, cô cũng chưa chắc sẽ tự mình tới.
Nhưng Chu Soái là khách hàng đầu tiên khi cô bắt đầu phát sóng trực tiếp, cũng xem như có duyên.
Huống hồ, đối phương vừa ra tay đã lập tức phá hủy bùa bình an của cô, thực lực tuyệt đối không đơn giản.
Cô muốn xem rốt cuộc là kẻ nào.
Hai phút sau, cô xuất hiện đúng nơi bùa bình an bị hủy.
—
Ngay sau khi cô rời khỏi quỷ đạo, trong làn sương mờ ảo, một bóng người vội vã đi tới.
Tạ Địch dừng chân, quan sát xung quanh.
Ông lượn quanh khu vực này hai vòng, lông mày nhíu chặt.
Rõ ràng có cao nhân vừa mở quỷ môn ở đây, nhưng ông lại không thể xác định chính xác vị trí.
Quỷ đạo đối ứng với nhân gian, chỉ cần lệch một bước, có thể cách xa đến mấy chục dặm.
Lần này ông đến chậm một chút, không thể tìm thấy người kia.
"Kỳ lạ."
Tạ Địch lẩm bẩm, lòng có chút bất an.
Mười mấy năm trước, Bắc Thành từng xảy ra một trận rung chuyển lớn, khiến quỷ sai địa phủ ở đây thiếu trầm trọng.
Mấy năm trước, Tạ Vô Thường đại nhân dẫn người rời đi, từ đó không còn tin tức. Địa phủ lại càng thiếu người, đến mức nhiệm vụ hằng ngày phải nhờ đến cả âm sai là người sống giúp đỡ.
Cũng may, sau trận rung chuyển đó, rất nhiều đại năng huyền học tọa trấn Bắc Thành, giữ cho nơi này không bị nhiễu loạn.
Nhưng bây giờ, đột nhiên lại xuất hiện một nhân vật tài ba.
Lẽ nào... có người muốn phá vỡ sự cân bằng này?
Lê Kiến Mộc nhíu mày, lắc đầu:
"Đột nhiên nhớ ra có chuyện. Các cậu về trước đi."
Nói xong, cô quay người bước nhanh vào bóng đêm.
Lê Kiến Mộc vừa rời khỏi, phía sau liền vang lên tiếng gọi:
"Này, Tiểu Lê? Tiểu Lê?"
Trịnh Linh cau mày, khó hiểu nói:
"Kỳ lạ, nhà cô ấy đâu có ở đây, mới khai giảng mà có chuyện gì được nhỉ?"
Lê Thanh Thanh đột nhiên nghĩ tới điều gì, mím môi, lập tức chạy theo hướng Lê Kiến Mộc vừa rời đi.
Trịnh Linh gọi với theo:
"Thanh Thanh? Cậu cũng có việc à? Này… Hai người này, sao thần thần bí bí thế không biết."
Trương Văn Tĩnh kéo cô lại, ánh mắt thoáng suy tư:
"Thôi kệ, về trước đi. Có khi thực sự có chuyện gấp."
Lê Kiến Mộc chọn một con đường vắng vẻ, bước chân nhanh dần.
Người phía sau cũng tăng tốc đuổi theo.
Mãi đến khi…
Lê Thanh Thanh tận mắt nhìn thấy Lê Kiến Mộc rẽ vào một ngõ cụt.
Không chút do dự, cô cũng bước vào theo.
Nhưng ngay khi bước vào trong, cô bỗng khựng lại.
Ngõ cụt này tối tăm, một cái liếc mắt là có thể thấy tận cùng.
Không có người.
Rõ ràng vừa rồi còn thấy cô ấy bước vào đây, thế mà giờ... biến mất ngay trước mắt?
Lê Thanh Thanh chợt rùng mình.
Lẽ nào, Lê Kiến Mộc là…
Ma?!
—
Lê Kiến Mộc sớm đã nhận ra có người đi theo mình.
Nhưng lúc này, cô không có tâm trạng chơi trốn tìm với Lê Thanh Thanh.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com -
Nhân lúc ngõ cụt khuất tầm nhìn, cô nhanh chóng mở quỷ môn, lặng lẽ đi vào.
Quỷ môn Minh Giới không chỉ dùng để đưa hồn người vãng sinh vào địa phủ, mà còn là con đường nối liền hai giới âm - dương.
Giống như thế giới song song, một bên là nhân gian của người sống, một bên là địa phủ tối tăm mờ mịt.
Hai không gian này tồn tại song hành nhưng bị phân cách rõ ràng.
Các tình yêu ơi, mình có lên bộ nam chủ mới, truyện nằm trong top Qidian Trung Quốc. Mong các tình yêu ủng hộ thể loại mới nha ^^
Bằng cách di chuyển trong quỷ đạo của địa phủ, có thể xuất hiện ở bất cứ đâu một cách nhanh chóng.
Từ xa xưa, phương pháp "thuấn di" của người tu luyện cũng có hai loại, trong đó có một loại chính là mượn quỷ đạo.
Quỷ đạo không thấy ánh mặt trời, nơi này tràn ngập sương mù dày đặc như buổi rạng sáng, hồn ma cách nhau một mét còn chẳng nhìn thấy nhau.
Thi thoảng có thể nghe được tiếng xiềng xích va chạm, đó là âm sai và tiểu quỷ dẫn hồn người c.h.ế.t băng qua bờ đối diện.
Lê Kiến Mộc nhanh chóng xác định tọa độ.
Bùa bình an cô bán ra có ấn ký riêng, một khi xảy ra biến động, cô lập tức cảm nhận được.
Ban đầu, dù có người gặp nguy hiểm khiến bùa phản ứng, cô cũng chưa chắc sẽ tự mình tới.
Nhưng Chu Soái là khách hàng đầu tiên khi cô bắt đầu phát sóng trực tiếp, cũng xem như có duyên.
Huống hồ, đối phương vừa ra tay đã lập tức phá hủy bùa bình an của cô, thực lực tuyệt đối không đơn giản.
Cô muốn xem rốt cuộc là kẻ nào.
Hai phút sau, cô xuất hiện đúng nơi bùa bình an bị hủy.
—
Ngay sau khi cô rời khỏi quỷ đạo, trong làn sương mờ ảo, một bóng người vội vã đi tới.
Tạ Địch dừng chân, quan sát xung quanh.
Ông lượn quanh khu vực này hai vòng, lông mày nhíu chặt.
Rõ ràng có cao nhân vừa mở quỷ môn ở đây, nhưng ông lại không thể xác định chính xác vị trí.
Quỷ đạo đối ứng với nhân gian, chỉ cần lệch một bước, có thể cách xa đến mấy chục dặm.
Lần này ông đến chậm một chút, không thể tìm thấy người kia.
"Kỳ lạ."
Tạ Địch lẩm bẩm, lòng có chút bất an.
Mười mấy năm trước, Bắc Thành từng xảy ra một trận rung chuyển lớn, khiến quỷ sai địa phủ ở đây thiếu trầm trọng.
Mấy năm trước, Tạ Vô Thường đại nhân dẫn người rời đi, từ đó không còn tin tức. Địa phủ lại càng thiếu người, đến mức nhiệm vụ hằng ngày phải nhờ đến cả âm sai là người sống giúp đỡ.
Cũng may, sau trận rung chuyển đó, rất nhiều đại năng huyền học tọa trấn Bắc Thành, giữ cho nơi này không bị nhiễu loạn.
Nhưng bây giờ, đột nhiên lại xuất hiện một nhân vật tài ba.
Lẽ nào... có người muốn phá vỡ sự cân bằng này?
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyenHay.pro