Thiên Kim Giả Tái Sinh Thành Con Cưng

Đùa giỡn không...

Tô Tô

2025-02-28 08:09:18

Hứa Đình Chi, với vai trò là phó đạo diễn, đã làm công việc tuyển chọn diễn viên suốt nhiều năm.

Chỉ cần một ánh mắt, anh ta đã nhìn thấy vô vàn khả năng từ chàng trai đứng sau Kỳ Cảnh Xuyên.

Trong giới giải trí, có rất nhiều mỹ nhân, và những mỹ nhân này không phân biệt giới tính, nhưng phần lớn chỉ có vẻ ngoài đẹp, ít người có vẻ đẹp từ cả xương cốt.

Mà người đứng trước mặt anh ta, lại hoàn hảo kết hợp giữa vẻ đẹp bên ngoài và vẻ đẹp từ cốt cách, càng làm anh ta vui mừng hơn khi đôi mắt của người này trong trẻo, ánh nhìn kiên định, rõ ràng là một hạt giống tốt!

Mặc dù dàn diễn viên của đoàn phim "Bách Niên" đã đầy đủ, nhưng ai biết sau này có cơ hội hợp tác không chứ!

Với trực giác nghề nghiệp lâu năm, Hứa Đình Chi nhìn Lộ Chiêu Chu như một con sói nhìn thấy con cừu vậy,

"Tiểu Kỳ tổng, người này là...?"

Hứa Đình Chi vẫn không rời mắt khỏi Lộ Chiêu Chu, Kỳ Cảnh Xuyên nhạt nhẽo đáp, "À, đây là bạn thân của tôi, Lộ Chiêu Chu, hiện đang học năm nhất tại Học viện Điện ảnh."

Hứa Đình Chi nghe xong càng hưng phấn hơn!

Học viện Điện ảnh! Là người trong ngành!

Xem ra khả năng hợp tác trong tương lai càng lớn hơn! Thế là anh ta bước nhanh về phía Lộ Chiêu Chu, nắm chặt cánh tay của anh.

"Học viện Điện ảnh tốt đấy, Lộ Chiêu Chu phải không, chúng ta coi như là đồng nghiệp, có thời gian không? Chúng ta trò chuyện chút nhé?"

Truyện này được đăng trên web monkeyD, xin hãy đọc web chính chủ để ủng hộ công sức của dịch giả. Search tên truyện + monkeyD

Nói xong, chưa kịp để Lộ Chiêu Chu từ chối, Hứa Đình Chi đã kéo anh vào một góc để trò chuyện.

Kỳ Cảnh Xuyên nhẹ nhàng nhếch môi, cuối cùng cũng có thể yên tĩnh một chút rồi, anh phải cùng Lê Nhiễm ăn trưa ngon lành, chỉ có hai người thôi!

Lê Nhiễm nhìn thấy Lộ Chiêu Chu và Hứa Đình Chi đã đi xa, lo lắng nhìn Kỳ Cảnh Xuyên, "Ôi… vậy mà đã bị kéo đi rồi, sẽ không sao chứ?"

Kỳ Cảnh Xuyên lắc đầu, "Không sao, đối với Chiêu Chu thì là chuyện tốt, Hứa Đình Chi không phải là phó đạo diễn bình thường, ông nội, ba, mẹ anh ta đều là những người nổi tiếng trong giới đạo diễn, để Chiêu Chu mở rộng thêm các mối quan hệ cũng không tệ.

Cậu ta có tài năng tốt, điều kiện tốt, chỉ thiếu vài cơ hội để bay cao thôi, mà càng là đạo diễn ở cấp cao, họ càng không thích chúng ta dùng tiền để đưa người vào đoàn phim.

Nên có những kịch bản tốt, chúng ta muốn đưa người vào cũng không được, mà càng mạnh tay lại càng phản tác dụng, nhiều lúc chỉ có thể dựa vào bản thân cậu ta."

Lê Nhiễm suy nghĩ một lúc rồi gật đầu, "Vậy biên kịch có quyền chỉ định diễn viên không?"

Kỳ Cảnh Xuyên mắt hơi tối lại, sau một lúc mới trả lời, "Ừm, nếu là biên kịch cộng với vốn của họ, em có thể chỉ định bất kỳ ai."

Lê Nhiễm nghe xong rất hài lòng, "Vậy thì em sẽ viết kịch bản thật tốt, anh sẽ kiếm tiền thật nhiều, nếu như Chiêu Chu không gặp được cơ hội để bay cao, chúng ta sẽ tạo cơ hội đó cho anh ấy được không?"

Kỳ Cảnh Xuyên dường như bị lời nói của Lê Nhiễm làm vui vẻ, anh không khỏi nghĩ, ý của Lê Nhiễm là… có phải cô đang gợi ý rằng hai người bọn họ đang đứng ở một vị trí giống nhau không? Lê Nhiễm có phải thích cũng anh một chút không…

Vì vậy, anh nghiêm túc gật đầu, “Được, Tiểu Nhiễm, dù Chiêu Chu có là một con lợn, anh cũng sẽ nâng cậu ta lên thành con lợn nổi tiếng nhất.”

“Ha ha ha! anh Cảnh Xuyên, anh nói đúng, dù anh Chiêu Chu có là một con lợn, thì vẫn là con lợn đẹp nhất thế giới!”

Lê Nhiễm khẽ cười, cố gắng không làm phiền người xung quanh đang ăn.

Khi Âm Dao dẫn theo mẹ cô ta bước vào nhà hàng, cô ta thấy Kỳ Cảnh Xuyên đang ngồi ở bàn. Anh không còn vẻ lạnh lùng, kiêu ngạo như lần đầu cô ta gặp, mà đang nhìn người ngồi đối diện với anh một cách dịu dàng.

Cô ta nhìn bóng dáng người ngồi đối diện với Kỳ Cảnh Xuyên, mái tóc buộc của cô gái buông lỏng trên đỉnh đầu, cổ mảnh mai và trắng sáng dưới ánh nắng trông rất yếu đuối.

Bóng dáng này có vẻ hơi quen, Âm Dao lấy ra chiếc gương nhỏ soi lại, chỉnh lại kiểu tóc của mình rồi đi giày cao gót tiến lại gần Kỳ Cảnh Xuyên.

“Kỳ tổng, anh còn nhớ em không? Lần trước chúng ta gặp nhau ở phòng tiệc, em là Âm Dao.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com -

Cô ta dịu dàng chào hỏi Kỳ Cảnh Xuyên.

Cô ta xác nhận người ngồi đối diện với Kỳ Cảnh Xuyên chính là Lê Nhiễm, biên kịch của đoàn phim! Thì ra hôm đó cô ta không nhìn nhầm, hai người này thật sự quen biết nhau.

Nhưng nhận thức này lại khiến cô ta càng tức giận hơn, tại sao Lê Nhiễm đã quen biết Kỳ Cảnh Xuyên mà lại không nói cho cô ta  biết?

Kỳ Cảnh Xuyên nhíu mày, anh không có ấn tượng gì với người phụ nữ trước mặt, nhưng việc bị làm phiền trong bữa trưa ngọt ngào với Lê Nhiễm khiến anh rất không hài lòng.

“Không nhớ.”

Kỳ Cảnh Xuyên nói xong lại bổ sung, “Có chuyện gì không?”

Âm Dao liếc mắt nhìn Lê Nhiễm, rồi đặt tay lên vai của cô.

“Cũng không có gì, chỉ là không ngờ Kỳ tổng và Tiểu Nhiễm lại quen nhau. Mặc dù em và Tiểu Nhiễm vừa mới quen nhau, nhưng vừa gặp đã thân, đúng không Tiểu Nhiễm?”

Nói xong, cô ta nháy mắt với Lê Nhiễm, hy vọng cô sẽ không quá cứng đầu.

Nhưng cô ta không ngờ rằng Lê Nhiễm lại không chút nể mặt cô ta!

“Âm tiểu thư, tôi và cô hình như không thân lắm...”

Lê Nhiễm âm thầm lắc mắt, nghĩ thầm: Âm Dao này thật sự coi mình là kẻ ngốc sao? Rõ ràng người đầu tiên cô ta chào hỏi là anh Cảnh Xuyên, nhưng khi bị anh phớt lờ, cô ta mới đến nói chuyện với mình, thật không hiểu cô ta nghĩ gì!

Mẹ của Âm Dao nghe thấy câu trả lời không khách sáo của Lê Nhiễm, định bước lên giúp con gái mình trả thù, nhưng không ngờ con gái cưng của bà ta lại giữ lại.

Không hổ là một ngôi sao nhí đã diễn xuất hơn mười năm, bị Kỳ Cảnh Xuyên và Lê Nhiễm cùng lúc “chế nhạo”, nhưng biểu cảm của cô ta vẫn hoàn hảo như thường.

“Ồ, không sao đâu, Kỳ tổng, để em giới thiệu lại về bản thân mình nhé, em là Âm Dao, trước đây đã từng đóng... ”

Kỳ Cảnh Xuyên nhẹ nhàng thở dài, “Âm tiêu thư, tôi không mấy quan tâm, cô có thể để tôi và bạn tôi yên tĩnh ăn bữa cơm được không?”

Âm Dao biết tính cách của Kỳ Cảnh Xuyên lạnh lùng, nhưng cô ta không ngờ anh lại thiếu tôn trọng cô ta như vậy!

Cô ta suy nghĩ một chút, rồi lấy từ trong túi xách một tấm danh thiếp, nhẹ nhàng đặt trước mặt Kỳ Cảnh Xuyên, giọng nói mềm mỏng:

“Kỳ tổng, đây là danh thiếp của em, nếu anh có hứng thú, bất cứ lúc nào cũng có thể liên lạc với em.”

Nói xong, cô ta cùng mẹ mình quay người bước đi, giống như người bị phớt lờ không phải là cô ta.

Khi Âm Dao và mẹ cô đi xa, Lê Nhiễm nhẹ nhàng hừ một tiếng với Kỳ Cảnh Xuyên. Kỳ Cảnh Xuyên tò mò nhìn cô.

“Kỳ tổng, đây là danh thiếp của em, nếu anh có hứng thú thì bất cứ lúc nào...”

Lê Nhiễm học theo câu nói của Âm Dao vừa rồi.

Kỳ Cảnh Xuyên cười nhẹ một tiếng, “Tôi luôn rất hứng thú, không biết Lê tiểu thư, khi nào cô sẽ cho tôi một cơ hội?”

Khuôn mặt Lê Nhiễm đỏ bừng, cô chỉ định trêu đùa Kỳ Cảnh Xuyên một chút, không ngờ lại bị anh trêu lại!

“Anh Cảnh Xuyên!”

Cô khẽ gọi, “À, mau ăn đi, không thì đồ ăn sẽ nguội mất!”

Kỳ Cảnh Xuyên nhìn phản ứng của Lê Nhiễm càng thấy vui hơn,

“Lê Nhiễm thật đáng yêu, mình muốn nhanh chóng ôm cô ấy về nhà quá.” Anh thầm nghĩ trong lòng.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyenHay.pro

Nhận xét của độc giả về truyện Thiên Kim Giả Tái Sinh Thành Con Cưng

Số ký tự: 0