Thập Niên Quân Hôn: Chồng Tôi Là Sĩ Quan Cuồng Mê Vợ

Chương 534

Một Nha Đích Thỏ Tử

2025-03-05 09:48:08

Giang Tâm Liên nghe vậy, chợt thấy mình hơi quá lời với mẹ. Cô ta dịu giọng lại: "Con không giận gì đâu, chỉ là hơi mệt thôi. Mẹ đừng lo. Con không đổi vì có lý do riêng, chẳng liên quan gì đến chuyện đó. Mẹ cứ giữ tiền lo cho lễ hỏi của Thúy Thúy đi." Nói rồi, cô ta chủ động khoác tay mẹ: "Con có tiền mà."

Bà Giang thấy con gái không còn giận, liền cười bảo: "Con gái mẹ vẫn là nhất, sau này già rồi chắc chỉ trông cậy vào con thôi. Em trai con mà lấy vợ rồi, chắc nó cũng chẳng còn nhớ đến bố mẹ nữa."

Ông Giang bĩu môi: "Ban nãy bà còn trách tôi, giờ chính bà lại nói xấu con trai đấy nhé."

Bà Giang lườm ông: "Lúc nào cũng thấy ông chọc tôi!"

Sau khi đi dạo một vòng tầng một, họ lên tầng hai, nơi bán quần áo, giày dép và vải vóc. Thúy Thúy vừa bước vào đã tỏ ra thích thú.

"Wow, quần áo ở đây đẹp quá!" Cô ả đứng lại trước một cửa hàng, mắt sáng lên khi nhìn thấy chiếc áo khoác dạ dài màu đỏ rực treo trên tường. "Anh Hạo, anh thấy chiếc áo này thế nào?"

Giang Hạo gật đầu: "Đẹp. Cô ơi, lấy chiếc áo này cho chúng tôi thử nhé."

Nhân viên lấy áo xuống. Thúy Thúy mặc thử, cô ả tuy không quá xinh nhưng cao 1m62, mặc chiếc áo đỏ trông khá nổi bật.

"Em mặc cái này nhìn khác hẳn, đẹp lắm!" Giang Hạo nhìn Thúy Thúy trong gương, không tiếc lời khen.

"Thật không? Em cũng thấy thích."

"Thích thì mình mua luôn đi."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com -

Giang Hạo đưa cô ả đi mua sắm vốn đã có ý định mua quần áo cho cô ả. Hắn rất thích Thúy Thúy, lại đúng dịp dẫn cô ả về nhà chơi nên định mua tặng vài bộ. Buổi sáng mẹ hắn đưa hai trăm đồng để sắm đồ cho cô ả, vì vậy hắn rất hào phóng.

Thúy Thúy vui vẻ, cởi áo đưa lại cho nhân viên: "Bọn tôi lấy chiếc áo này, gói lại giúp nhé."

Nhân viên bán hàng vừa gói áo vừa nói: "Chiếc này là mẫu đắt nhất cửa hàng đấy, làm từ len lông cừu, mềm mại và ấm hơn dạ thường, rất phù hợp với thời tiết này."

"Bao nhiêu tiền vậy?" Giang Hạo hỏi.

"Hai trăm hai mươi đồng."

Giang Hạo nghe vậy, lập tức sững sờ, nuốt khan mấy lần. Hắn hận mình khi nãy lỡ miệng bảo mua mà không hỏi giá trước. Nhưng thân là đàn ông, đã nói rồi mà không mua thì mất mặt quá. Hắn kiểm tra lại tiền, tổng cộng chỉ còn khoảng một trăm bảy mươi đồng, không đủ. Nghĩ đến chị gái, hắn biết chắc chị mình có tiền.

Mộng vũ phiêu diêu vân thường hạc,
Nguyệt hoa yên tĩnh ảnh trầm khê.

Thúy Thúy thấy biểu cảm của hắn thì hiểu ngay là bạn trai đang thấy đắt. Cô ả cũng không ngờ một chiếc áo khoác lại có giá hơn hai trăm đồng, nhưng nhìn chất vải, nhìn kiểu dáng, cô ả càng thích hơn.

"Anh Hạo, nếu đắt quá thì thôi, em không cần đâu."

Giang Hạo thuộc dạng người rất sĩ diện, làm sao có thể để mất mặt trước Thúy Thúy và nhân viên bán hàng được. Hắn liền nói: "Đắt mấy anh cũng mua cho em, chỉ cần em thích là được."

Nhân viên bán hàng cười tươi: "Cô tìm được người yêu tốt đấy, chiếc áo này nhiều người thích lắm nhưng vì giá cao quá nên chẳng ai dám mua."

Thúy Thúy nghe vậy thì mặt mày hớn hở, hãnh diện khoe: "Bọn tôi chưa kết hôn nhưng sắp cưới rồi."

"Vậy à? Chúc mừng nhé. Cô chọn đúng người rồi, sau này tha hồ mà hưởng phúc."

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyenHay.pro

Nhận xét của độc giả về truyện Thập Niên Quân Hôn: Chồng Tôi Là Sĩ Quan Cuồng Mê Vợ

Số ký tự: 0