Thập Niên Quân Hôn: Chồng Tôi Là Sĩ Quan Cuồng Mê Vợ

Chương 529

Một Nha Đích Thỏ Tử

2025-03-05 09:48:08

"Là vì muốn báo đáp anh sao?"

"Vừa là để báo đáp, vừa không phải. Em làm theo trái tim mình. Khoảnh khắc anh cứu em lên khỏi mặt nước, anh đã là chàng bạch mã của em rồi. Nhưng anh đi vội quá, em còn chưa kịp hỏi tên. Từ giây phút đó, em đã thề rằng phải tìm lại anh bằng được. Em đã tìm kiếm rất lâu, đi xem mắt không biết bao nhiêu người, chỉ mong có thể gặp lại anh. Vì thế mà chuyện hôn nhân của em cứ trì hoãn mãi đến tận bây giờ."

Hứa An Hoa lặng người. Cậu chưa bao giờ nghĩ rằng cô bé mình cứu năm ấy lại luôn ghi nhớ về mình, thậm chí chờ đợi suốt bao năm qua. Nhìn cô gái trước mặt, đôi mắt sáng ngời mang theo sự kiên định, cậu không khỏi xúc động.

"Anh nhập ngũ từ năm mười bảy tuổi, rồi tự học thi vào trường quân đội. Năm ngoái, anh được phân về Cục Công an Hải Thị. Ngoài những lần về phép thăm nhà, còn lại anh đều ở trong quân đội hoặc trường quân đội."

"Giờ thì em đã biết rồi." Lục Dao nhìn cậu, ánh mắt lấp lánh. "Vậy em hỏi anh, anh có muốn cưới em không?"

Cô ấy biết rằng một cô gái chủ động hỏi như vậy có phần táo bạo. Nhưng đó là điều cô khao khát bấy lâu nay. Bây giờ đã tìm thấy người mà mình luôn mong đợi, cô không muốn lãng phí thêm thời gian nữa.

Hứa An Hoa bật cười trước sự thẳng thắn của cô. Lục Dao không giống những cô gái khác, không vòng vo, không e dè, tính tình sảng khoái. Cậu luôn thích kiểu người như vậy.

Nhưng cậu im lặng một lát, như đang suy nghĩ.

Lục Dao chợt có chút hoảng hốt. Cô có phải đã quá vội vàng khiến cậu sợ không? Đang định tìm cách rút lại lời nói, bỗng cậu đáp:

"Anh đồng ý."

Trái tim vốn đang nặng trĩu của Lục Dao như được tiêm một liều thuốc an thần. Cô phấn khích đến mức hỏi lại:

"Anh nói thật sao?"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com -

Hứa An Hoa gật đầu: "Ngay từ khi vừa gặp em, anh đã có ý nghĩ ấy rồi."

Lục Dao xúc động đến mức mắt rưng rưng. Nếu không có quá nhiều người xung quanh, có lẽ cô đã nhào vào ôm chặt cậu mà khóc vì hạnh phúc.

Thấy vậy, Hứa An Hoa mỉm cười, rút khăn tay đưa cho cô:

Mộng vũ phiêu diêu vân thường hạc,
Nguyệt hoa yên tĩnh ảnh trầm khê.

"Sao em lại khóc thế?"

Lục Dao nhận lấy, khẽ lau nước mắt, nghẹn ngào nói:

"Em không khóc đâu, chỉ là quá xúc động thôi. Anh biết không, em đã chờ ngày này từ rất lâu rồi."

"Ngày mai anh sẽ bảo bố mẹ đến nhà em dạm ngõ, định ngày kết hôn luôn nhé."

Lục Dao tròn mắt, không ngờ Hứa An Hoa lại quyết đoán như vậy. Cô lập tức gật đầu đồng ý.

Lục Trầm và Tần Chiêu Chiêu rảo bước trên vỉa hè, băng qua đường đến trung tâm thương mại Nhân dân Ngọc Sơn. Ngoài trời quá lạnh, mà trong trung tâm lại đông người, ấm áp hơn nhiều.

Vừa đến cửa, Lục Trầm đột nhiên kéo tay Tần Chiêu Chiêu lại.

Tần Chiêu Chiêu ngạc nhiên:

"Anh làm gì vậy?"

"Em xem kia là ai?"

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyenHay.pro

Nhận xét của độc giả về truyện Thập Niên Quân Hôn: Chồng Tôi Là Sĩ Quan Cuồng Mê Vợ

Số ký tự: 0