Thập Niên Quân Hôn: Chồng Tôi Là Sĩ Quan Cuồng Mê Vợ

Chương 490

Một Nha Đích Thỏ Tử

2025-03-05 09:48:08

Xe tiếp tục lăn bánh, Lục Trầm khẽ thở dài, lẩm bẩm: "Cậu ấy là một người không tầm thường, mới nói chuyện một lúc mà đã thấy rất hợp ý. Lâu rồi anh mới gặp được một người thú vị như vậy."

"Lúc đó, hãy kết bạn với cậu ấy đi, hoặc có thể tiến xa hơn." Tần Chiêu Chiêu mỉm cười.

"Em nói đúng. Để xem cậu ấy làm ở đồn công an nào, anh sẽ tìm gặp khi có thời gian."

Nhưng nhớ lại lời nói mập mờ của vợ, Lục Trầm nhíu mày tò mò: "Em nói 'tiến xa hơn' là sao?"

Tần Chiêu Chiêu cười bí ẩn: "Xuống xe rồi em nói."

Trên xe buýt đông đúc, chỗ ngồi san sát, cô không muốn để người khác nghe thấy cuộc trò chuyện của mình. Thấy vợ không muốn nói ngay, Lục Trầm đành nén lại sự hiếu kỳ.

Cuối cùng, xe buýt dừng trước công viên Ngọc Sơn – nơi nhộn nhịp nhất thành phố. Hai vợ chồng dắt theo hai đứa trẻ xuống xe, trước mắt họ là một khung cảnh đông đúc, rực rỡ sắc màu. Xung quanh công viên là hàng loạt cửa tiệm lớn nhỏ, đối diện là trung tâm thương mại Ngọc Sơn nổi tiếng. Hôm nay, họ cũng định ghé vào đó mua sắm.

Trung tâm thương mại có ba tầng. Tầng một chuyên bán đồ gia dụng, nội thất, nồi niêu xoong chảo. Tầng hai là thế giới thời trang với đủ loại quần áo, giày dép và mỹ phẩm. Tầng ba trưng bày trang sức từ vàng bạc đến đá quý.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com -

Người ra vào tấp nập, tiếng trò chuyện rộn ràng. Đám đông khiến Tần Chiêu Chiêu phải nói lớn thì Lục Trầm mới nghe rõ. Á Á và Thanh Thanh tràn đầy háo hức trước cảnh tượng sầm uất này. Chúng chưa từng đến một nơi đông vui đến thế, chưa từng thấy nhiều người như vậy. Mắt sáng long lanh, hai chị em liên tục chỉ trỏ, hỏi han, còn Tần Chiêu Chiêu kiên nhẫn trả lời từng câu một.

Lên đến tầng hai – khu vực bán quần áo, cô đảo mắt tìm những chiếc áo đẹp vì vốn thích ăn mặc chỉn chu. Đi một vòng, họ dừng lại trước một cửa hàng quần áo trẻ em. Bên trong, một chiếc áo khoác bông màu đỏ tươi nổi bật treo trên giá. Người bán hàng giới thiệu đó là áo phao.

"Thời này đã có áo phao rồi sao?" Tần Chiêu Chiêu thoáng ngạc nhiên.

Trước giờ, cô cứ nghĩ chỉ có áo bông dày nặng. Nhưng áo phao lại nhẹ hơn, giữ ấm tốt mà không cồng kềnh, mặc lên người chắc chắn sẽ thoải mái hơn nhiều. Hiện tại, Á Á và Thanh Thanh vẫn đang mặc áo bông truyền thống với hàng khuy cài giữa. Cô cúi xuống hỏi cô bé:

"Á Á, con có thích chiếc áo này không? Thím mua cho con nhé?"

Đôi mắt tròn xoe sáng rực lên, Á Á cười tít mắt, reo lên: "Dạ thích ạ!"

"Vậy thử xem nào!"

Mộng vũ phiêu diêu vân thường hạc,
Nguyệt hoa yên tĩnh ảnh trầm khê.

Á Á hào hứng gật đầu. Tần Chiêu Chiêu cởi chiếc áo bông cũ ra rồi khoác lên người cô bé chiếc áo phao đỏ. Làn da trắng hồng càng tôn lên sắc đỏ tươi, trông bé chẳng khác nào một cô công chúa nhỏ trong tranh Tết.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyenHay.pro

Nhận xét của độc giả về truyện Thập Niên Quân Hôn: Chồng Tôi Là Sĩ Quan Cuồng Mê Vợ

Số ký tự: 0