Thập Niên Quân Hôn: Chồng Tôi Là Sĩ Quan Cuồng Mê Vợ

Chương 455

Một Nha Đích Thỏ Tử

2025-03-05 09:48:08

Lý Lệ Hoa nghe vậy liền bĩu môi, giọng đầy bất mãn:

"Đâu có chuyện gì là vô tư đâu! Bà ấy nhiệt tình đưa cháu sang đây như vậy, chắc chắn phải có tính toán."

"Mẹ nói đúng đấy ạ." Tần Chiêu Chiêu gật đầu.

"Ai đời ruột thịt của mình lại đem cho người khác. Thằng bé đã năm tuổi rồi, biết rõ bố mẹ mình là ai, dù có nuôi lớn thì cũng chỉ là nuôi không mà thôi. Bà ấy chắc chắn nghĩ nhà mình không có con trai, sau này tài sản sẽ thuộc về cháu bà ấy, mà suy cho cùng, cũng là thuộc về nhà bà ấy. Tính toán hay thật đấy!"

Tần Trung trầm ngâm. Ông không muốn tin rằng cô ruột của mình lại nhòm ngó gia sản nhà ông. Nhưng ngoài lý do đó, ông không thể nghĩ ra được nguyên nhân nào hợp lý hơn.

"Bà nghĩ nhiều quá rồi. Dù sao bà ấy cũng là cô ruột của tôi, chắc không đến mức như vậy đâu. Thôi, mọi người đừng đoán già đoán non nữa. Cứ ăn cơm xong rồi từ chối thẳng là được. Hai mẹ con ra ngoài đi, để bà ấy ở lại với Lục Trầm không tiện lắm."

Lý Lệ Hoa xua tay:

"Chiêu Chiêu, con ra ngoài đi. Mẹ không muốn ra đâu."

Tần Chiêu Chiêu hiểu ý mẹ, liền đứng dậy bước ra phòng khách.

Bà cô vừa thấy cô quay lại, liền mỉm cười:

"Chiêu Chiêu, chắc bố mẹ cháu đã nói với cháu rồi nhỉ?"

Cô cũng cười đáp:

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com -

"Vâng, bố mẹ cháu nói rồi ạ."

Bà cô lập tức hỏi thẳng:

"Thế cháu đồng ý không?"

Tần Chiêu Chiêu không chút do dự, trả lời dứt khoát:

"Cháu không đồng ý đâu ạ."

Nụ cười trên mặt bà cô vụt tắt, giọng bà trách móc:

"Chiêu Chiêu, cháu không thể ích kỷ như vậy được! Cháu chỉ nghĩ đến mình mà không nghĩ cho bố mẹ. Một gia đình không có con trai thì sao gọi là hoàn chỉnh? Dù cháu có hiếu thảo đến đâu cũng không bằng một đứa con trai đâu!"

Nghe vậy, Tần Chiêu Chiêu chỉ thấy nực cười. Lúc nào cũng chỉ con trai, cứ như thể con gái chẳng có chút giá trị nào vậy. Mà người nói ra những lời này lại chính là một người phụ nữ!

Trong lòng cô, bà cô không còn xứng đáng để tôn trọng, dù bà có là cô ruột của bố đi chăng nữa.

"Bà cô, cháu là con gái, nhưng cháu vẫn là con ruột của bố mẹ, vẫn mang dòng m.á.u nhà họ Tần. Còn cháu trai của bà cô, dù là con trai nhưng suy cho cùng, nó vẫn là cháu của bà cô, không phải con của bố mẹ cháu, cũng chẳng có quan hệ gì với nhà họ Tần cả.

Bố mẹ cháu chưa đến bốn mươi tuổi, nếu họ muốn, vẫn có thể sinh thêm con trai. Nhưng họ không sinh, chẳng qua là vì họ thấy đã đủ. Cháu rất cảm ơn lòng tốt của bà cô, nhưng thử nghĩ xem, em họ cháu còn nhỏ vậy, nếu bị đưa đến một nơi xa lạ, xa cả bố mẹ ruột, chắc chắn thằng bé sẽ không thích nghi nổi. Bà cô nghĩ có đúng không ạ?"

Mộng vũ phiêu diêu vân thường hạc,
Nguyệt hoa yên tĩnh ảnh trầm khê.

Bà cô vừa định mở miệng phản bác thì Tần Chiêu Chiêu đã tiếp lời:

"Bà cô, nhà cháu rất cảm ơn ý tốt của bà cô. Nhưng gia đình cháu không thể giành con của người khác được. Ngày mai là giao thừa rồi, hay là bà cô và em họ ở lại đây đón năm mới cùng gia đình cháu nhé?"

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyenHay.pro

Nhận xét của độc giả về truyện Thập Niên Quân Hôn: Chồng Tôi Là Sĩ Quan Cuồng Mê Vợ

Số ký tự: 0