Thập Niên Quân Hôn: Chồng Tôi Là Sĩ Quan Cuồng Mê Vợ

Chương 223

Một Nha Đích Thỏ Tử

2025-03-05 09:48:08

Vừa thấy Tần Chiêu Chiêu, một bác sĩ nhận ra ngay:

"Cô là người đã đưa cô ấy đến đây đúng không?"

"Vâng, cô ấy thế nào rồi?"

"May mà đưa đến kịp thời. Chúng tôi đã làm sạch tử cung và ngăn được nguy cơ mất m.á.u quá nhiều. Tạm thời không còn nguy hiểm."

Nghe vậy, Tần Chiêu Chiêu thở phào nhẹ nhõm:

"Vậy là tốt rồi."

Nhìn quanh phòng, cô không thấy ai khác liền hỏi:

"Không ai chăm sóc cô ấy sao? Chồng cô ấy đâu?"

Một bác sĩ đáp:

"Trước đó, vợ của giám đốc xưởng có đến chăm sóc, nhưng chị ấy vừa đi lấy cơm. Còn chồng cô ấy thì đang đi làm nhiệm vụ, không có mặt ở đây."

Tần Chiêu Chiêu càng thêm xót xa.

Cô nhìn Dương Tiểu Yến, thấy sắc mặt cô ấy đã khá hơn, nhưng ánh mắt vẫn ảm đạm, trống rỗng.

Sau khi các bác sĩ rời đi, Tần Chiêu Chiêu tiến lại gần, dịu dàng nói:

"Cô thấy thế nào rồi?"

Dương Tiểu Yến khẽ cử động, quay đầu nhìn cô, ánh mắt đầy biết ơn:

"Cảm ơn cô... đã cứu mạng tôi."

"Đừng nói vậy. May mà cô còn gặp may. Cô có biết mình đã mang thai không?"

Nghe đến hai chữ "mang thai", nước mắt Dương Tiểu Yến bỗng nhiên trào ra.

Cô ấy lắc đầu, giọng nghẹn lại:

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com -

"Tôi không biết... Tôi đã kết hôn ba năm mà không mang thai. Tôi từng mong ước có một đứa con. Nhưng giờ thì không còn nữa rồi..."

Cô ấy bật khóc nức nở, từng giọt nước mắt rơi xuống gối.

Tần Chiêu Chiêu thấy lòng mình chùng xuống.

Cô không thể chịu nổi khi nhìn thấy ai đó khóc trước mặt mình.

Cô nhẹ nhàng an ủi:

"Không sao đâu, chăm sóc cơ thể tốt, sau này vẫn còn cơ hội. Chuyện đã xảy ra rồi, khóc cũng không thay đổi được gì.

Cô có thể kể cho tôi nghe không? Trước khi đến xưởng, cô đã gặp chuyện gì?"

Dương Tiểu Yến lập tức ngừng khóc, ánh mắt có chút do dự rồi khẽ nói:

"Không có gì đâu."

Mộng vũ phiêu diêu vân thường hạc,
Nguyệt hoa yên tĩnh ảnh trầm khê.

Tần Chiêu Chiêu đã đoán trước cô ấy sẽ nói vậy, nên không hề ngạc nhiên. Cô dịu giọng:

"Được thôi, có lẽ cô chưa thực sự tin tưởng tôi nên không muốn nói. Không sao cả, nếu sau này có chuyện gì không thể tự giải quyết, cứ đến tìm tôi. Chỉ cần trong khả năng, tôi nhất định sẽ giúp."

Dương Tiểu Yến nghe vậy thì xúc động, đôi mắt long lanh:

"Cảm ơn cô. Chúng ta mới quen nhau mà cô đã đối xử tốt với tôi như vậy, thậm chí còn cứu mạng tôi nữa. Tôi thật sự không biết phải cảm ơn cô thế nào."

Tần Chiêu Chiêu mỉm cười nhẹ nhàng:

"Tôi không cần cô cảm ơn. Ai gặp tình huống như vậy cũng sẽ cứu cô thôi."

Hai người đang trò chuyện thì Lý Khánh Mai cầm hộp cơm quay lại.

Thấy Tần Chiêu Chiêu, chị nở nụ cười thân thiện:

"Tiểu Tần, em đến thăm Tiểu Yến à? Em ăn trưa chưa?"

"Chưa ạ, em nhờ Thu Cúc lấy giúp rồi. Chút nữa em sẽ ăn."

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyenHay.pro

Nhận xét của độc giả về truyện Thập Niên Quân Hôn: Chồng Tôi Là Sĩ Quan Cuồng Mê Vợ

Số ký tự: 0