Tà Vật Cầm Đồ Phô: Chỉ Thu Hung Vật

Chương 50

Trùng Hạ Nguyệt Bán

2025-03-21 13:04:24

Lục Phi chậm rãi đặt chiếc cốc xuống bàn. Hơi ấm từ sữa bò vẫn còn đọng lại nơi lòng bàn tay, nhưng một cơn lạnh lẽo vô hình đã len lỏi vào tận xương tủy hắn.

Hắn nheo mắt, nhìn chăm chăm vào khoảng không, như thể có thể xuyên qua đó để thấy rõ bản chất thứ tà vật kia. Giọng hắn trầm xuống, mang theo một nỗi lạnh lẽo không tên:

"Thứ này không giống với những vong hồn quấy nhiễu người sống chỉ vì oán khí chưa tan. Cũng không phải lệ quỷ sinh ra từ hận thù hay khát vọng báo oán. Đây là một thứ được tạo ra có chủ đích, một tà vật thực sự."

Nga

Hắn ngừng lại một chút, ánh mắt càng lúc càng tối đi.

"Nó không có oán khí, không có chấp niệm. Nhưng lại đáng sợ hơn gấp bội, bởi vì nó không hành động theo bản năng, mà tuân theo quy tắc do kẻ tạo ra nó đặt ra. Nó không chỉ đơn thuần muốn hù dọa hay g.i.ế.c chóc... mà là thu lấy hồn phách, cướp đoạt bản ngã, biến con người thành nô lệ vĩnh viễn không thể siêu thoát."

Giọng hắn tuy đều đều, nhưng từng chữ lại nặng nề như một tảng đá đè lên ngực.

Tạ Dao siết chặt ngón tay, lòng bàn tay lạnh buốt.

Cô biết thứ này nguy hiểm.

Nhưng không ngờ, nó không phải chỉ đơn thuần là một vật dụng tà ác—mà là một tội nghiệt bị nguyền rủa, tồn tại từ những thế kỷ xa xưa, ẩn mình trong bóng tối của những kẻ không màng đến luân lý hay đạo trời.

Lục Phi nhấc chiếc vòng cổ lên, đầu ngón tay lướt nhẹ qua những viên xương trắng đục. Lạnh lẽo, cứng nhắc, nhưng tựa hồ ẩn chứa vô số oan hồn đang gào thét trong câm lặng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com -

Hắn chậm rãi nói, từng lời như một nhát d.a.o khắc sâu vào màn đêm:

"Từ thời xa xưa, đã có những phương sĩ tà ác, những kẻ bị dục vọng chi phối mà dấn thân vào cấm thuật. Chúng thách thức thiên đạo. Dám chạm vào quy luật luân hồi. Chỉ để tạo ra một thứ có thể cướp đoạt hồn phách, đày đọa con người vào vòng luân hồi vĩnh viễn không lối thoát."

Ánh nến hắt bóng hắn lên vách tường, kéo dài một bóng hình mơ hồ.

"Bọn chúng đã chế tạo ra những tà vật hắc ám nhất, chỉ để giam cầm linh hồn người sống, biến họ thành những con rối vĩnh viễn không thể siêu thoát."

Lục Phi buông tay.

Chiếc vòng cổ rơi xuống bàn gỗ, phát ra một tiếng cạch khô khốc.

Tiếng động nhỏ nhoi ấy lại khiến sống lưng Tạ Dao lạnh toát.

Nó không giống như một món đồ vật vô tri vô giác chạm vào mặt bàn.

Mà giống như tiếng vọng từ địa ngục, tiếng của những linh hồn đã bị giam cầm, gào khóc trong vô vọng.

Hắn trầm giọng, như nói với cô, mà cũng như đang nói với chính mình:

"Tôi từng nghe ông nội kể về chúng. Khi ấy, tôi chỉ nghĩ đó là những lời răn đe… Nhưng không ngờ, có một ngày, nó lại thực sự tồn tại ngay trước mắt tôi."

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyenHay.pro

Nhận xét của độc giả về truyện Tà Vật Cầm Đồ Phô: Chỉ Thu Hung Vật

Số ký tự: 0