Sau Khi Tôi Mang Thai Người Thừa Kế Hào Môn, Năm Anh Trai Liền Quỳ Xuống Nhận Lỗi
Chương 34
Lam Bích Tình
2025-02-28 08:35:21
Tuy biết tình cảnh có chút nguy hiểm nhưng cô không hề hoảng loạn, vẫn giữ bình tĩnh nói: "Anh ra ngoài chạy xe cũng là để kiếm sống. Chỉ cần anh đưa tôi đến khu biệt thự Vân Tiêu, tôi có thể trả anh gấp năm lần tiền xe."
Qua cửa kính xe, cô không nhìn thấy đường cái, xung quanh cỏ dại um tùm, chắc hẳn là đang ở vùng hoang vu hẻo lánh, hơn nữa trời cũng ngày càng tối.
Tài xế xe dù lái xe đến nơi này, không gì khác ngoài mục đích cướp của, cướp sắc.
Tiền trên người cô có thể cho hắn hết, nhưng nếu hắn còn giở trò đồi bại, chút võ phòng thân cô học được hẳn sẽ có ích.
Tên kia cười phá lên, nói: "Gấp năm lần tiền xe chẳng đủ nhét kẽ răng, nhìn mặt mũi, dáng vẻ cô cũng được đấy, chi bằng ở lại chơi với tôi một chút."
"Anh rốt cuộc muốn gì?" Lâm Đông Đông nắm chặt điện thoại, không còn lựa chọn nào khác, bấm đại một số gọi đi.
Tên kia cười lạnh: "Tốt nhất cô nên ngoan ngoãn một chút, nếu không đừng trách tôi không khách sáo."
Lâm Đông Đông không nói hai lời, dùng sức đẩy cửa xe, xem ra cô chỉ có thể xuống xe, chạy đến đường cái có người để cầu cứu.
Tên này tuy nói năng hung hãn nhưng dáng người nhỏ thó, chưa chắc đã khống chế được cô, chỉ còn cách liều mạng.
Nhưng cửa xe thế nào cũng không mở ra được, đã bị khóa trái!
Cho dù khóa trái cửa xe, hàng ghế trước sau lại ngăn cách bởi song sắt, tên này cũng không làm gì được cô.
Lâm Đông Đông hét lớn: "Chạy xe dù bị bắt cùng lắm là bị phạt tiền, anh nhốt tôi trong xe là giam giữ người trái phép, là cướp! Không mở cửa xe ra, tôi sẽ báo cảnh sát!"
Cô lập tức bấm gọi cảnh sát, lúc này "cạch" một tiếng, khóa cửa xe mở ra.
Cô còn tưởng tên kia sợ hãi không dám giam giữ cô nữa, nhưng vừa đẩy cửa xe ra, không biết từ lúc nào bên ngoài lại xuất hiện thêm một tên mặt mày bặm trợn, cao to lực lưỡng.
Qua cửa kính xe, cô không nhìn thấy đường cái, xung quanh cỏ dại um tùm, chắc hẳn là đang ở vùng hoang vu hẻo lánh, hơn nữa trời cũng ngày càng tối.
Tài xế xe dù lái xe đến nơi này, không gì khác ngoài mục đích cướp của, cướp sắc.
Tiền trên người cô có thể cho hắn hết, nhưng nếu hắn còn giở trò đồi bại, chút võ phòng thân cô học được hẳn sẽ có ích.
Tên kia cười phá lên, nói: "Gấp năm lần tiền xe chẳng đủ nhét kẽ răng, nhìn mặt mũi, dáng vẻ cô cũng được đấy, chi bằng ở lại chơi với tôi một chút."
"Anh rốt cuộc muốn gì?" Lâm Đông Đông nắm chặt điện thoại, không còn lựa chọn nào khác, bấm đại một số gọi đi.
Tên kia cười lạnh: "Tốt nhất cô nên ngoan ngoãn một chút, nếu không đừng trách tôi không khách sáo."
Lâm Đông Đông không nói hai lời, dùng sức đẩy cửa xe, xem ra cô chỉ có thể xuống xe, chạy đến đường cái có người để cầu cứu.
Tên này tuy nói năng hung hãn nhưng dáng người nhỏ thó, chưa chắc đã khống chế được cô, chỉ còn cách liều mạng.
Nhưng cửa xe thế nào cũng không mở ra được, đã bị khóa trái!
Cho dù khóa trái cửa xe, hàng ghế trước sau lại ngăn cách bởi song sắt, tên này cũng không làm gì được cô.
Lâm Đông Đông hét lớn: "Chạy xe dù bị bắt cùng lắm là bị phạt tiền, anh nhốt tôi trong xe là giam giữ người trái phép, là cướp! Không mở cửa xe ra, tôi sẽ báo cảnh sát!"
Cô lập tức bấm gọi cảnh sát, lúc này "cạch" một tiếng, khóa cửa xe mở ra.
Cô còn tưởng tên kia sợ hãi không dám giam giữ cô nữa, nhưng vừa đẩy cửa xe ra, không biết từ lúc nào bên ngoài lại xuất hiện thêm một tên mặt mày bặm trợn, cao to lực lưỡng.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyenHay.pro