Quý Phi Lại Cậy Sủng Làm Nũng/ Hôm Nay Quý Phi Lại Tìm Đường Chết Rồi
Quý Phi cũng là...
Ngư Tiểu Đồng
2025-03-24 08:45:07
Tiêu Lẫm ngước mắt lạnh nhạt liếc nhìn Vân Thạch một cái, gật đầu một cái rồi nói, “Được, đi xuống đi!”
Vân Thạch lui về phía sau, vẻ mặt không biết phải nói thế nào
Tiêu Lẫm thấy lạ mở miệng nói: “Sao thế?”
Vân Thạch đỏ mặt nói: “Thuộc hạ nghe thấy nương nương nói chuyện.”
Tiêu Lẫm nhướng mày, trầm giọng hỏi: “Nói cái gì?”
Vân Thạch cẩn thận bẩm báo với Tiêu Lẫm những lời mà Tạ Đường nói, sắc mặt Tiêu Lẫm trầm xuống, đôi mắt đào hoa cũng dâng lên sát khí.
Hắn giơ tay cầm lấy sách trong tay quăng ra ngoài, đồng thời quát: “Nữ nhân không biết liên sỉ.”
Dứt lời, phất tay để Vân Thạch đi.
Trong tẩm điện, Tạ Đường nhìn thấy tích phân tăng vùn vụt, biết là bản thân mình lại chọc tức được Tiêu Lẫm rồi, trong lòng vui vẻ không nói nên lời.
Hừ, dám tính kế nàng, phải chuẩn bị chịu đựng sự tức giận.
Nhưng mà hôm nay mệt mỏi quá, trước tiên ngủ đã, ngày mai lại tiếp tục sự nghiệp kiếm tích phân.
Ngày hôm sau, Tạ Đường đang ngủ ngon lành, Hồng Ngọc lại bắt đầu gọi nàng dậy.
“Nương nương, sắc trời không còn sớm, chúng ta nên tới Phượng Hoa Cung kính trà cho Hoàng Hậu Nương Nương.”
Trong cung hậu phi sau khi được sủng hạnh đều phải đi tới Phượng Hoa Cung kính trà cho Hoàng Hậu Nương Nương, đây chính là quy củ của các đời trong cung, cho dù là địa vị cao như Quý Phi, nói thật ra cũng chỉ là thiếp.
Trên giường, Tạ Đường đang ngủ ngon lành, hơn nữa còn mơ một giấc mơ rất đẹp, mơ thấy mình đã trở về hiện đại đang ôm nhau cười cùng với em trai.
Người dễ thương làm những điều dễ thương, dịch/viết những truyện dễ thương
"I will tell you lovely stories"
Không muốn nghe thấy tiếng kêu của Hồng Ngọc, Tạ Đường lập tức tức giận, xoay người ngồi dậy.
“Kêu la cái gì…”
Nói được một nửa, cả người tỉnh táo trở lại, nhìn Hồng Ngọc và Lam Ngọc trước mặt, cảm thấy uể oải không chịu nổi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com -
Hồng Ngọc và Lam Ngọc cho rằng chủ nhân nhà mình đang giận đỗi lúc ngủ dậy, cho nên hai người nhẹ nhàng dỗ dành.
“Chủ nhân, đây là quy định trong cung, chủ tử đành phải tuân theo một chút, đi tới Phượng Hoa Cung kính trà rồi chúng ta trở về ngủ tiếp.”
“Đúng vậy, nếu chủ nhân không đi, Hoàng Hậu Nương Nương sẽ cấm đoán chủ nhân đủ thứ, chủ nhân vừa mới được sủng hạnh, có thể sẽ không được gặp Hoàng Thượng nữa.”
Lời nói của Lam Ngọc tràn đầy vui mừng, cuối cùng chủ tử nhà mình cũng được sủng hạnh rồi, sau này cũng coi như là nữ nhân của Hoàng Thượng, nếu sau này có tiểu hoàng tử, cũng coi như đứng vững trong cung.
Tạ Đường nghe thấy Hồng Ngọc nói thì vẻ mặt đen sì, nghĩ đến tối hôm qua Tiêu Lẫm động tay chân với mình, đầy một bụng lửa.
Nếu không phải Hoàng Đế chó má hạ dược nàng, nàng đâu phải tiêu 300 tích phân mua giải độc hoàn, sao phải tiêu 500 tích phân mua nghiệm độc châu chứ!
Tạ Đường cúi đầu nhìn nghiệm độc châu trên cổ tay.
Nàng vừa cúi đầu, Hồng Ngọc và Lam Ngọc đều phát hiện nghiệm độc châu trên tay nàng, rất là lạ.
“Hạt Châu Này là sao? Rất đẹp mắt, chỉ là chủ tử có nó từ lúc nào?”
“Đúng vậy, từ trước tới giờ nô tì còn chưa từng thấy.”
Tạ Đường không muốn nói đến cái này, càng nói càng tức giận, cho nên vẫn tỉnh dậy để làm việc đi, hiện tại mục đích chính của nàng chính là kiếm tích phân kiếm tích phân.
“Được rồi, hầu hạ ta đứng lên đi!”
Hai tì nữ lập tức tiến lên hầu hạ. Thật ra Tạ Đường không quen lắm, nhưng đã xuyên đến nơi này, nên học theo thói quen.
“Được rồi, ở đây có Hồng Ngọc là được, Lam Ngọc, ngươi đi gọi Hạ cô cô tới đây, ta có việc muốn hỏi nàng.”
Hạ cô cô là nữ quan của Triều Dương Cung, chuyên môn phụ trách quản lý các cung nữ và thái giám từ trên xuống dưới của Triều Dương Cung.
Lúc trước nguyên thân vào cung chưa được bệ hạ sủng hạnh, chỉ lo tức giận, cũng không có để ý tới Hạ cô cô này.
Nhưng hiện tại, Tạ Đường cần phải hiểu biết tình huống trong cung, Hạ cô cô tất nhiên sẽ đến lúc cần lên biểu diễn.
Lam Ngọc ra ngoài, rất nhanh đã mang Hạ cô cô tiến vào.
“Nô tì bái kiến Quý Phi chủ nhân.”
Vân Thạch lui về phía sau, vẻ mặt không biết phải nói thế nào
Tiêu Lẫm thấy lạ mở miệng nói: “Sao thế?”
Vân Thạch đỏ mặt nói: “Thuộc hạ nghe thấy nương nương nói chuyện.”
Tiêu Lẫm nhướng mày, trầm giọng hỏi: “Nói cái gì?”
Vân Thạch cẩn thận bẩm báo với Tiêu Lẫm những lời mà Tạ Đường nói, sắc mặt Tiêu Lẫm trầm xuống, đôi mắt đào hoa cũng dâng lên sát khí.
Hắn giơ tay cầm lấy sách trong tay quăng ra ngoài, đồng thời quát: “Nữ nhân không biết liên sỉ.”
Dứt lời, phất tay để Vân Thạch đi.
Trong tẩm điện, Tạ Đường nhìn thấy tích phân tăng vùn vụt, biết là bản thân mình lại chọc tức được Tiêu Lẫm rồi, trong lòng vui vẻ không nói nên lời.
Hừ, dám tính kế nàng, phải chuẩn bị chịu đựng sự tức giận.
Nhưng mà hôm nay mệt mỏi quá, trước tiên ngủ đã, ngày mai lại tiếp tục sự nghiệp kiếm tích phân.
Ngày hôm sau, Tạ Đường đang ngủ ngon lành, Hồng Ngọc lại bắt đầu gọi nàng dậy.
“Nương nương, sắc trời không còn sớm, chúng ta nên tới Phượng Hoa Cung kính trà cho Hoàng Hậu Nương Nương.”
Trong cung hậu phi sau khi được sủng hạnh đều phải đi tới Phượng Hoa Cung kính trà cho Hoàng Hậu Nương Nương, đây chính là quy củ của các đời trong cung, cho dù là địa vị cao như Quý Phi, nói thật ra cũng chỉ là thiếp.
Trên giường, Tạ Đường đang ngủ ngon lành, hơn nữa còn mơ một giấc mơ rất đẹp, mơ thấy mình đã trở về hiện đại đang ôm nhau cười cùng với em trai.
Người dễ thương làm những điều dễ thương, dịch/viết những truyện dễ thương
"I will tell you lovely stories"
Không muốn nghe thấy tiếng kêu của Hồng Ngọc, Tạ Đường lập tức tức giận, xoay người ngồi dậy.
“Kêu la cái gì…”
Nói được một nửa, cả người tỉnh táo trở lại, nhìn Hồng Ngọc và Lam Ngọc trước mặt, cảm thấy uể oải không chịu nổi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com -
Hồng Ngọc và Lam Ngọc cho rằng chủ nhân nhà mình đang giận đỗi lúc ngủ dậy, cho nên hai người nhẹ nhàng dỗ dành.
“Chủ nhân, đây là quy định trong cung, chủ tử đành phải tuân theo một chút, đi tới Phượng Hoa Cung kính trà rồi chúng ta trở về ngủ tiếp.”
“Đúng vậy, nếu chủ nhân không đi, Hoàng Hậu Nương Nương sẽ cấm đoán chủ nhân đủ thứ, chủ nhân vừa mới được sủng hạnh, có thể sẽ không được gặp Hoàng Thượng nữa.”
Lời nói của Lam Ngọc tràn đầy vui mừng, cuối cùng chủ tử nhà mình cũng được sủng hạnh rồi, sau này cũng coi như là nữ nhân của Hoàng Thượng, nếu sau này có tiểu hoàng tử, cũng coi như đứng vững trong cung.
Tạ Đường nghe thấy Hồng Ngọc nói thì vẻ mặt đen sì, nghĩ đến tối hôm qua Tiêu Lẫm động tay chân với mình, đầy một bụng lửa.
Nếu không phải Hoàng Đế chó má hạ dược nàng, nàng đâu phải tiêu 300 tích phân mua giải độc hoàn, sao phải tiêu 500 tích phân mua nghiệm độc châu chứ!
Tạ Đường cúi đầu nhìn nghiệm độc châu trên cổ tay.
Nàng vừa cúi đầu, Hồng Ngọc và Lam Ngọc đều phát hiện nghiệm độc châu trên tay nàng, rất là lạ.
“Hạt Châu Này là sao? Rất đẹp mắt, chỉ là chủ tử có nó từ lúc nào?”
“Đúng vậy, từ trước tới giờ nô tì còn chưa từng thấy.”
Tạ Đường không muốn nói đến cái này, càng nói càng tức giận, cho nên vẫn tỉnh dậy để làm việc đi, hiện tại mục đích chính của nàng chính là kiếm tích phân kiếm tích phân.
“Được rồi, hầu hạ ta đứng lên đi!”
Hai tì nữ lập tức tiến lên hầu hạ. Thật ra Tạ Đường không quen lắm, nhưng đã xuyên đến nơi này, nên học theo thói quen.
“Được rồi, ở đây có Hồng Ngọc là được, Lam Ngọc, ngươi đi gọi Hạ cô cô tới đây, ta có việc muốn hỏi nàng.”
Hạ cô cô là nữ quan của Triều Dương Cung, chuyên môn phụ trách quản lý các cung nữ và thái giám từ trên xuống dưới của Triều Dương Cung.
Lúc trước nguyên thân vào cung chưa được bệ hạ sủng hạnh, chỉ lo tức giận, cũng không có để ý tới Hạ cô cô này.
Nhưng hiện tại, Tạ Đường cần phải hiểu biết tình huống trong cung, Hạ cô cô tất nhiên sẽ đến lúc cần lên biểu diễn.
Lam Ngọc ra ngoài, rất nhanh đã mang Hạ cô cô tiến vào.
“Nô tì bái kiến Quý Phi chủ nhân.”
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyenHay.pro