Quay Lại Tuổi 17 Để Cứu Rỗi Chính Mình

Chương 9

Hwaji

2025-03-22 10:45:36

Ánh đèn chợt sáng lên. Lúc này tôi mới nhận ra tất cả các phần biểu diễn đã hết. Cuối cùng là phần đánh trống báo hiệu một năm học mới bắt đầu. Thầy hiệu trưởng cầm dùi trống, gõ thật mạnh mấy hồi. Tiếng trống vang vọng khắp hội trường, làm rộn ràng sống lại con tim biết bao thổn thức và thiếu thốn ký ức thời học sinh khi ấy.

Học sinh lũ lượt kéo nhau ra khỏi hội trường ngột ngạt khó thở. Đăng vừa ra đến cửa, hội anh em đã túm tụm lại. Đứa thì khen, đứa thì chọc nhau không ngớt. Những nữ sinh lớp khác kéo đến, cười nói vui vẻ. Tất cả bọn họ đều khá thân với Đăng. Ai cũng chụp cùng Đăng, anh đều vui vẻ chấp nhận, lại còn bắt tôi đứng chụp cho nữa.

"Nào, cười lên." Tôi bực mình khi cứ phải đứng im một chỗ, chụp hết từ người này đến người khác.

Tôi toan ném trả điện thoại cho anh, anh liền bảo tôi đợi, vẫn còn một người nữa.

Vũ Hà Nhi hớt hải chạy ra từ sau cánh gà, cô ấy vừa thay xong bộ trang phục biểu diễn. "Đợi chút, còn thiếu tao nè."

Cô ấy thoải mái, cười đùa, kéo tay Đăng thân thiết hơn hẳn so với những người khác, không ngần ngại đưa ra rất nhiều lời khen. "Nay biểu diễn đẹp trai xuất thần luôn đó bạn tôi."

Bỗng ký ức ùa về.

Ngày đó, Đăng tự dưng nhắn cho tôi: "Hình như dạo này tao thích một người."

Tôi bất ngờ, tim hẫng lại một nhịp. Đăng mới chia tay Hà My được vài tháng, giờ lại thích đứa nào khác rồi. Tôi lúc đó, không có cách nào có thể hy vọng người đó là tôi. Vì tôi biết xung quanh anh còn nhiều bạn nữ khác thân hơn so với tôi nữa mà.

"Ai thế?"

"Tao có nên tỏ tình không nhỉ?"

"Ai?" Tôi mất hết kiên nhẫn.

"Mày biết làm sao được. Tao chỉ cần lời khuyên thôi."

Tôi phát cáu. Không nói là ai thì làm sao mà khuyên được. "Khuyên cái..." Tôi gửi lại cho anh một câu chửi để kết thúc cuộc trò chuyện.

Từ sau ngày hôm đó, tôi mặt nặng mày nhẹ với anh, còn anh thì cứ vui vẻ như bắt được vàng. Không hiểu sao đã thích người khác mà càng bám dính lấy tôi.

Tối hôm đó, trên confession trường được một phen nhộn nhịp. Nhân vật chính của chúng ta không ai khác ngoài Hoàng Hải Đăng. Video phần biểu diễn của Đăng được cắt một đoạn nhỏ để đưa vào bản tin của tỉnh cùng bài phát biểu của ngài bộ trưởng bộ giáo dục tỉnh.

Điểm đặc biệt, sau lần khai giảng lấy được thiện chí từ ban lãnh đạo, trường Yên Hải I được đầu tư phát triển nhiều hơn. Giải thi học sinh giỏi cấp tỉnh năm nay sẽ được tổ chức tại đây. Nghe nói con trai của bộ trưởng nhiệm kỳ mới cũng học trường này nên mọi đầu tư được đổ dồn kỹ lưỡng.

Năm ngoái tôi nằm trong đội tuyển toán. Vì dịch bệnh mà phải hoãn thi, đến giờ được tổ chức giải toán 11 bù cho năm lớp 10.

Đời trước làm gì có chuyện thi bù đâu nhỉ? Năm lớp 12 mới được thi tiếp. Nhưng có thể do hồi ấy tôi bỏ bê, nghĩ rằng mình không thể đạt được kết quả gì dù trước đó là thành viên chính thức của đội tuyển, tôi đã trực tiếp xin thầy cho rời khỏi đội để đỡ áp lực.

Lần này thì khác. Đã có cơ hội lần hai, tội gì mà mình lại tự hạ thấp bản thân như thế. Còn bốn tháng nữa mới đến ngày thi, tôi phải cố gắng lấy lại mớ kiến thức bị hổng và đuổi kịp thành tích của các bạn.

Kỳ lạ thay, tôi cứ nghĩ đã nhiều năm rồi, kiến thức sẽ không từ mà biệt ra khỏi não. Nhưng cứ mở vở đến bài nào là chữ như tự chạy trong đầu, tưởng chừng tôi mới vừa được dạy nó ngày hôm qua. 

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyenHay.pro

Nhận xét của độc giả về truyện Quay Lại Tuổi 17 Để Cứu Rỗi Chính Mình

Số ký tự: 0