Nương Nương Hôm Nay Lại Tung Tin Đồn

Chương 20

Hắc Dương Ư Hà

2025-03-23 21:02:20

Còn chưa kịp phản ứng, đã nghe hắn gọi: "Uyển Uyển mau lại đây, băng bó cho ta."



Cha ta vội thúc giục: "Nhanh lên!"



Vì vậy ta nhờ Ninh Hân đi lấy thuốc giúp, còn mình thì lên cầm m.á.u cho hắn.



Đợi thuốc mang đến, băng bó vết thương xong, lại nghe hắn nói: "May mà Uyển Uyển biết y thuật, nếu không trước khi thái y đến, ta đã phải chịu đau lâu rồi."



Sau đó hắn quay sang cha ta: "Lâm tướng quân chi bằng chuyển nơi nghỉ ngơi ở võ trường thành y phòng, như vậy nếu có người sơ ý bị thương như ta, cũng có thể kịp thời chữa trị."



Cha ta vội tán thành.



Việc này cứ thế được quyết định.



Ta quay sang nhìn hắn, chỉ thấy hắn nhẹ nhàng, lén lút nháy mắt với ta.



Trái tim như bị gảy một cái.



Ta sững sờ, thật không ngờ, cách hắn giúp ta lại là như vậy.



Còn khiến bản thân bị thương.



Nhưng, điều này có đáng không?



Ta không biết mình đang có tâm trạng gì, suy nghĩ vẫn chìm đắm trong cái nháy mắt vừa rồi của hắn.



Chớp mắt, nhận ra suy nghĩ của mình, ta bỗng nhiên tỉnh ngộ.



Hỏng rồi.



Hình như ta thực sự có chút thích hắn rồi.



4



Thái y viện nhanh chóng được chuyển đến cạnh võ trường.



Nhờ đó, khi họ tập luyện, ta có thể tập trung vào việc học y thuật, còn khi họ nghỉ ngơi, mọi người thường tụ tập tại đây.



Đôi khi bận quá, ta còn kéo Ninh Hân đến giúp đỡ.



Các hoàng tử vẫn ngày ngày chăm chỉ luyện tập.



Trong số đó, Thái tử biểu hiện xuất sắc nhất, điều này cũng không có gì bất ngờ.



Điều khiến ta ngạc nhiên là một người khác cũng có màn trình diễn ấn tượng không kém.



Lục Vân Giản, hắn gần như sánh ngang với Thái tử.



Ta rất tò mò, hắn ở trong cung âm thầm, không tranh giành suốt bao nhiêu năm, giờ lại bất ngờ bộc lộ tham vọng của mình, chẳng lẽ hắn đã tìm được thứ gì đó muốn bảo vệ chăng?



Câu trả lời nhanh chóng được hé lộ.



Đó là Ninh Hân.



Hôm ấy, Ninh Hân đột nhiên biến mất, khiến toàn phủ náo loạn đi tìm, cuối cùng là Lục Vân Giản tìm thấy nàng trên cây.



Sau đó, khi Thái tử hỏi hắn "tại sao lại biết Ninh Hân ở đó," ta đã hiểu, Thái tử cũng nhận ra điều này.



Ninh Hân chính là điểm yếu của Lục Vân Giản.



5



Cùng với việc Hoàng thượng ngày càng yếu đi, cuộc đấu tranh giữa Thái tử và Lục Vân Giản cũng nhanh chóng bắt đầu.



Và thật đáng ngạc nhiên, Hoàng thượng lại không hề can thiệp, như thể ngài đã biết và thậm chí thúc đẩy mọi chuyện diễn ra.



Lúc đó, vì quan hệ nam nữ, ta ít gặp họ hơn, nhưng trong những lần gặp Thái tử, ta nhận thấy vẻ mặt của hắn ngày càng căng thẳng.



Ta tự hỏi lòng mình, và nhận ra rằng ta thực sự cảm thấy đau lòng.



Nhưng ta không thể nghĩ ra cách nào để giúp hắn.



Cho đến ngày đó, hắn chủ động tìm gặp ta.



"Uyển Uyển, ta sắp làm một việc đê hèn, nhưng ta không chắc liệu việc đó có nên làm hay không," hắn nói với ta.



"Là việc gì?" ta hỏi.



"Dùng Ninh Hân để kiềm chế Lục Vân Giản," hắn nói.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn -



Ta vẫn nhớ biểu cảm của hắn khi nói câu đó, sự hoang mang nhiều hơn là quyết liệt.



Hắn tự giễu mình: "Mọi người đều ghen tị vì ta sinh ra đã là Thái tử, nhưng ta lại chẳng có quyền lựa chọn."



Vì vậy, ta đã giúp hắn đưa ra lựa chọn.



Ta đã hạ độc Ninh Hân.



Một loại độc do chính ta pha chế, trên đời chỉ có ta mới có thể giải được.



Đó là việc đầu tiên ta làm khiến ta cảm thấy có lỗi với Ninh Hân.



Vì việc này mà lòng ta đầy hối hận, nghĩ rằng mọi chuyện sẽ dừng lại ở đó, nhưng không ngờ chẳng bao lâu sau ta lại phạm phải sai lầm thứ hai.



6



Khi đó, Lục Vân Giản ngày càng được Hoàng thượng sủng ái, Hoàng thượng thậm chí còn phong hắn làm An Vương, rồi sai hắn xuất binh dẹp loạn.



Đợi đến khi hắn trở về, ta nghe nói hắn bị thương.



Vì vậy, ta quyết định đến thăm hắn.



Thực ra, ta muốn dò la thêm tin tức về hắn, rồi báo lại cho Thái tử.



Không ngờ hắn lại bẽn lẽn nói với ta rằng hắn muốn cầu hôn Ninh Hân.



Đáng tiếc, lúc đó ta không cảm nhận được niềm vui của hắn, mà trong lòng chỉ có cảm giác nguy cơ.



Nếu hắn thực sự cầu hôn Ninh Hân, điều đó có nghĩa là Thái phó sẽ đứng về phía hắn sao?



Thái phó là người đứng đầu văn nhân, có ảnh hưởng vô cùng lớn.



Ta phải tìm cách ngăn chặn điều này.



Đúng lúc đó, ta nhìn thấy Ninh Hân từ phía sau hắn đi tới.



Vì vậy, ta cố tình ngã vào lòng hắn, thấy Ninh Hân quay đầu bỏ đi mới từ từ đứng dậy.



Hắn hoảng hốt hỏi ta có chuyện gì.



"Trẹo chân rồi," ta thản nhiên nói.



7



Trong cung đột nhiên có tin tức rằng sẽ chọn phi cho Thái tử và An Vương.



Ta đoán được ý đồ của Hoàng thượng là gì, nhưng kết quả lại đến rất nhanh.



Ta sẽ phải gả cho Lục Vân Giản.



Tối hôm đó, Thái tử đến tìm ta, hắn nói: "Hoàng thượng lo lắng thế lực của mẫu tộc ta quá lớn, còn Lục Vân Giản thì không có sự hỗ trợ từ mẫu tộc, Hoàng thượng làm như vậy để cân bằng quyền lực."



Ta ngạc nhiên nhìn hắn.



Hồng Trần Vô Định

Ta hiểu rõ điều này từ lâu rồi.



Chỉ là ta thắc mắc, tại sao hắn lại đặc biệt đến đây để giải thích cho ta?



Nhưng ta không dám hỏi thêm, sợ rằng nếu hỏi, sẽ nhận được một câu trả lời khiến ta thất vọng.



Hãy để ta duy trì cái ảo tưởng này.



Hãy để ta lầm tưởng rằng, hắn cũng có tình cảm với ta.



8



Cha ta rất không hài lòng với hôn sự này, ông đã làm bao nhiêu việc trước đây chỉ để mong ta gả cho Thái tử.



Nhưng bây giờ không ai có thể thay đổi được nữa.



Ngày cưới dần đến gần, hôm ấy ta đến Trân Bảo Các để chọn trang sức, lại tình cờ gặp hắn.



Hắn cầm trong tay một cây trâm, khi thấy ta, hắn cũng ngạc nhiên, sau đó khẽ mỉm cười và nói nhẹ nhàng: "Thật trùng hợp."



Ta gật đầu, cũng mỉm cười.



"Đúng vậy, Thái tử ca ca," ta nói.



Bầu không khí giữa chúng ta trở nên im lặng.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyenHay.pro

Nhận xét của độc giả về truyện Nương Nương Hôm Nay Lại Tung Tin Đồn

Số ký tự: 0