Nữ Phụ Bị Cộng Đồng Mạng Đeo Bám

Chương 7

Hoắc Lão Thực

2025-03-18 20:48:14

Thẩm Hoài Xuyên vừa định nổi giận, nhưng liếc nhìn đứa bé trên giường, không biết nghĩ đến điều gì, giọng nói đột nhiên trở nên dịu dàng:

“Biết để dành lại cho con bé uống, chứng tỏ cô cũng chưa đến mức hết thuốc chữa. Giao bé cưng cho cô, tôi cũng yên tâm rồi.”

Nói xong, anh ta không cho tôi cơ hội từ chối, như bị lửa đốt m.ô.n.g mà chạy mất dạng.

Đến khi tôi hoàn hồn lại, đứa bé vẫn còn nằm trên giường.

Tôi: … Nhét con vào tay tôi là xong chuyện, đúng không?

Lúc này, con bé đã tỉnh, khàn giọng khóc ré lên. Tôi chẳng buồn để ý, tiếp tục ngồi bên bếp lò nướng bánh bột cho mình.

Trông thì tội nghiệp đấy, nhưng đáng tiếc lớn lên lại là một kẻ vô ơn. Tôi không ngu dại mà động lòng trắc ẩn. Hơn nữa, bố mẹ ruột của nó vẫn còn sống sờ sờ ra đấy, có chuyện gì cũng không đến lượt tôi lo.

So với nó, tôi đây suy dinh dưỡng còn cần được chăm sóc hơn.

Một lát sau, tiếng khóc của đứa bé dần nhỏ lại, nhưng nghe càng xé ruột xé gan hơn.

Ngay lúc tôi định đứng dậy bế con bé đi trả lại cho Thẩm Hoài Xuyên, màn đạn bỗng nổ tung.

【Nữ phụ ác độc quá, con bé khóc dữ dội như vậy mà cô ta cứ như người chết, không thèm động đậy.】

【Đau lòng quá! Nữ phụ thật lạnh lùng! Nam nữ chính đứng ngoài cửa sổ nghe con gái khóc đến sắp ngất, tim họ như vỡ vụn rồi!】

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn -

Tôi: ……!

Còn rình ngoài cửa sổ? Nam nữ chính hai người đúng là giỏi đấy!

Tim sắp vỡ vụn à? Vậy cứ vỡ tiếp đi!

Tôi nhích người lại gần bếp lò hơn một chút, trong lòng nảy sinh cảm giác tội lỗi—lúc nướng bánh sao có thể phân tâm được chứ? Lỡ cháy khét thì sao? Lãng phí lương thực là đáng xấu hổ!

Vịt Bay Lạc Bầy

Tôi chặn hết mọi âm thanh, chuyên tâm nướng bánh.

Chẳng bao lâu sau, Thẩm Hoài Xuyên giận dữ đẩy cửa xông vào, phía sau còn có Lâm Vãn Vãn mắt đỏ hoe.

“Tôi cứ tưởng cô là một cô gái lương thiện, vậy mà con bé khóc lâu như vậy, cô không biết dỗ dành nó sao?”

“Tham ăn lại lạnh lùng, cô bảo ba mẹ tôi làm sao chấp nhận cô đây?”

Lâm Vãn Vãn run rẩy bước lên, lau nước mắt.

“Thôi bỏ đi, Hoài Xuyên, chắc chị Ý chỉ vô tâm thôi, chắc chắn không phải vì ghen tuông vô cớ mà hành hạ bé cưng đâu.”

Nghe vậy, Thẩm Hoài Xuyên càng tức giận, run rẩy chỉ tay vào tôi.

“Hứa Tri Ý, tôi và Vãn Vãn chẳng có gì cả, cô có ghen thì cũng phải đúng lúc chứ! Hơn nữa, đứa bé là vô tội, nó khóc đáng thương như vậy, cô cũng không thèm bế lên một cái, sao cô có thể độc ác đến thế!”

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyenHay.pro

Nhận xét của độc giả về truyện Nữ Phụ Bị Cộng Đồng Mạng Đeo Bám

Số ký tự: 0