Nữ Phụ Ác Độc Sức Trâu Theo Đuổi Nam Chính Ngôn Tình

Chương 14

Zhihu

2025-03-28 06:34:59

“Vậy, vậy thì tại tôi dễ được người khác thích quá, tôi có cách nào đâu?”

Hệ thống thở dài: “Cũng đúng.”

“Cũng may, phương hướng tổng thể là không sai.”

“Tiếp theo, cô cứ đợi bị bôi đen, rồi rút lui khỏi giới giải trí là được.”

Tôi: “Ồ.”

37

Cố Cẩn Tri không liên lạc được với tôi, trời sáng liền trực tiếp đến chỗ tôi ở.

Anh ấy đưa tôi về nhiều lần rồi, đương nhiên biết tôi ở đâu.

Tôi dụi mắt xuống lầu vứt rác thì thấy anh ấy dựa vào xe, vẻ mặt cô đơn.

Một người luôn chỉnh tề, tinh thần như vậy, mà cũng có lúc tóc tai rối bời, mắt thâm quầng.

Tôi cũng chẳng khá hơn là bao.

Váy ngủ nhăn nhúm, chân đi dép lê, mặt còn chưa rửa.

Sau khi nhìn nhau, Cố Cẩn Tri từng bước đi đến trước mặt tôi.

Tôi ngơ ngác nhìn anh ấy.

Anh ấy hơi cúi người, nhận lấy túi rác trong tay tôi rồi bỏ vào thùng rác.

“Sao không để ý đến anh? ” Anh ấy hỏi.

Tôi không trả lời mà hỏi ngược lại: "Sao anh biết tài khoản đó là của em?"

"Sao? Hạnh phúc mong manh như băng mỏng sao?"

Tôi: "......"

Tôi nhỏ giọng đính chính: "Là "vì sao hạnh phúc như bánh thịt lừa"."

"Kệ nó bánh mỏng hay băng mỏng, không nói cho em."

Anh ấy tiến lên một bước, thăm dò nắm lấy tay tôi: "Tối nay đến biệt thự Lệ Sơn tìm anh nhé?"

"Anh sẽ tặng em những đóa hoa đẹp hơn cả hoa hải đường."

Tim tôi run lên.

Là... muốn tỏ tình sao?

"Đến đi, nhớ phải đến đấy. Nếu không đến, anh sẽ đợi em mãi."

Hệ thống phá đám: "Từ chối anh ta đi. Cho anh ta leo cây, tỏ tình mà còn bắt cô tự đi tìm."

Tôi vừa định từ chối thì Cố Cẩn Tri đã quay người đi rồi, không cho tôi cơ hội từ chối.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn -

38

Cuối cùng tôi vẫn không đi tìm anh ấy.

Chỉ gửi tin nhắn cho anh ấy.

"Anh đừng đợi em nữa, em sẽ không đến đâu."

Cố Cẩn Tri rất lâu sau mới trả lời tôi.

"Nhưng mà, nếu em không đến, hoa vận chuyển bằng đường hàng không sẽ héo mất."

Tay tôi đặt trên bàn phím rất lâu.

"Vậy thì cứ để chúng héo đi."

Cố Cẩn Tri không trả lời tôi nữa.

Mấy ngày tiếp theo, tôi đều không ra khỏi nhà, cố gắng tránh mặt Cố Cẩn Tri.

Tống Văn Anh có gửi tin nhắn cho tôi, hỏi Cố Cẩn Tri đã chọc giận tôi chuyện gì, tôi cũng không trả lời.

Biết trả lời thế nào đây?

Không phải anh ấy chọc giận tôi.

Là tôi không thể chấp nhận tình cảm của anh ấy.

Tôi liên tục mấy ngày không ra khỏi nhà, cố ý trốn tránh Cố Cẩn Tri.

Nhưng trốn tránh chung quy không phải là cách.

Truyện được đăng và Edit bởi Mèo Ghiền Truyện.

Đặc biệt là, rất nhanh tôi đã cạn kiệt lương thực, trong nhà thật sự không còn gì để ăn nữa.

Tôi gói ghém kín mít, đi siêu thị mua sắm.

39

Ôm túi mua hàng bước ra khỏi siêu thị, đứng bên đường đợi xe, tôi nhìn thấy Cố Cẩn Tri đứng ở bên kia đường.

Cố Cẩn Tri đương nhiên cũng nhìn thấy tôi, vội vã băng qua dòng xe, muốn đi tới.

Tôi nên bỏ chạy.

Nhưng tôi chỉ ôm túi mua hàng lặng lẽ đứng đó.

Tôi cũng không biết mình đang nghĩ gì.

Có lẽ chỉ là mấy ngày không gặp, có chút muốn nhìn anh ấy thêm một chút.

Cho đến khi, trên đường vang lên tiếng lốp xe ma sát mạnh.

Cố Cẩn Tri đứng trước chiếc xe mất lái, quên né tránh.

Trong khoảnh khắc ngàn cân treo sợi tóc, tôi vứt túi mua hàng, chạy lên, dùng sức đẩy anh ấy ra.

Sức lực của tôi quá lớn.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyenHay.pro

Nhận xét của độc giả về truyện Nữ Phụ Ác Độc Sức Trâu Theo Đuổi Nam Chính Ngôn Tình

Số ký tự: 0