Nam Vực Thần Điện

Chương 9

Tần Không

2025-03-10 20:02:52

"Cút ngay, đau!"

"Đau?"

Tần Hạo cười, vẻ mặt càng thêm âm trầm, "So với Thi Hàm, còn kém xa."

Nói xong, Tần Hạo đột nhiên dùng sức.

"Rắc."

Lúc này, không phải xương gãy nữa, mà là xương vỡ vụn!

Toàn bộ xương chân trái của Chu Kiệt, hoàn toàn biến thành bột phấn!

"A a a!"

Chu Kiệt kêu gào thảm thiết, toàn thân co giật vì đau đớn.

Lúc này, hắn ta cuối cùng cũng nhận ra mình đã chọc phải một tên điên như thế nào, đây là một ác quỷ hung thần ác sát.

"Không, tha cho tao... Mày muốn bao nhiêu tiền, tao đều cho mày! Một triệu? Không, mạng của tao sao có thể chỉ đáng từng này tiền? Vậy đi, tao cho mày một tỷ, mày thả tao đi..."

"Đúng là một tên công tử bột không hơn không kém."

Tần Hạo trầm mặt xuống, lạnh lùng nói: "Thanh Long, cho vị thiếu gia này biết, nam nhi chinh chiến sa trường là khí phách gì!"

"Tuân lệnh, Điện chủ!"

Thần Tướng Thanh Long hô lớn: "Bắn!!!"

Ngay sau đó, mười vạn Thiên binh bóp cò, mười vạn tiếng s.ú.n.g vang lên, rung chuyển trời đất!!!

Chu Kiệt nằm liệt dưới đất, hai chân run rẩy, chỗ đũng quần không ngừng chảy ra chất lỏng màu vàng.

Vô số lỗ đạn, như những hố đen, bao vây hắn ta, lật đổ lý trí và cảm quan của hắn.

"Ầm" một tiếng!

Mặt đất sụp đổ!

Rơi xuống độ sâu bảy tám mét mới ngừng rung chuyển.

"A a!"

Trong mắt Chu Kiệt tràn đầy sợ hãi, cơn đau dữ dội khiến hắn không thể phát ra một tiếng động nào.

Mặt đất sụp đổ khiến đá tảng nghiền nát tứ chi của hắn, nếu không phải Tần Hạo ra tay, tảng đá kia nghiền nát sẽ không phải là nửa thân dưới của hắn, mà là đầu của hắn.

Ác quỷ!

Đây không phải là người!

Tần Hạo, mày là ác quỷ bò ra từ địa ngục!!!

Tuyệt vọng!

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn -

Sợ hãi!

Khiếp đảm!

Suy sụp!

Tất cả những cảm xúc tiêu cực, vào khoảnh khắc này, khiến Chu Kiệt hoàn toàn phát điên, chỉ có thể khúm núm cầu xin: "Ông nội Tần Hạo, cháu sai rồi, cầu xin ông tha cho cháu một mạng, cháu không dám nữa."

Tiếng cầu xin thảm thiết vang lên không dứt, nhưng cuối cùng thứ đón chờ Chu Kiệt lại là hai mắt phun máu, bởi vì hắn đã nhìn thấy thứ không nên nhìn.

Mà đây!

Chính là cái giá phải trả.

"A!"

"A a!"

"Tao là thiếu gia nhà họ Chu, tao là cháu nội của ông Tần Hạo, tao là ai? Tao..."

Chu Kiệt nằm liệt trong vũng máu, phát điên.

Chết?

Còn lâu mới đủ!

Hình phạt như vậy, quá nhẹ.

Tao sẽ tự tay nghiền nát tất cả những thứ mà mày dựa dẫm, dám làm hại Thi Hàm? Vậy thì cửu tộc nhà mày hãy xuống địa ngục sám hối!!!

5

5

"Phụt."

Đột nhiên, Tô Thi Hàm đang hôn mê phun ra một ngụm máu, b.ắ.n lên mặt Tần Hạo.

Tần Hạo sững sờ, người từng chinh chiến khắp nơi, m.á.u chảy thành sông cũng không hề nhíu mày, lúc này lại hoàn toàn hoảng loạn, "Không! Thi Hàm, em đừng dọa anh! Không!!!"

"Em mau tỉnh lại, mở mắt ra nhìn xem, anh đã trở về rồi, anh sẽ không bao giờ rời xa em nữa."

Tần Hạo ôm Tô Thi Hàm, khóc lóc gọi.

Giây phút này, trời đổ mưa lớn, gió thét gào.

Mười vạn Thiên binh đứng lặng nhìn, tín ngưỡng của bọn họ, thần minh của bọn họ... đã khóc...

"Điện chủ, thân thể phu nhân yếu đuối, trải qua chuyện như vậy, chắc chắn không chịu nổi, chúng ta hãy đến bệnh viện thôi."

Thần Tướng Chu Tước bước lên, không nhịn được khuyên nhủ.

"Đúng! Đến bệnh viện! Nhanh! Lập tức đến bệnh viện!"

Tần Hạo bừng tỉnh, lập tức ôm Tô Thi Hàm chạy nhanh ra ngoài.

 

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyenHay.pro

Nhận xét của độc giả về truyện Nam Vực Thần Điện

Số ký tự: 0