Nam Vực Thần Điện

Chương 6

Tần Không

2025-03-10 20:02:52

"Thế nào? Tiếp theo muốn làm gì? Còn cần tôi nói nữa không? Cô mặc quần áo, là muốn tôi tự cởi giúp sao?" Chu Kiệt lạnh giọng, lắc lắc điện thoại đầy vẻ uy hiếp.

Tô Thi Hàm nghiến răng, con ngươi co rút, nắm chặt tay, dù móng tay đã đ.â.m vào thịt, nỗi đau thể xác này cũng chẳng bằng một phần vạn sự sỉ nhục lúc này!

Xin lỗi... A Hạo... em đợi không được anh về nữa rồi...

Thế giới nợ em một người như anh...

Là thế giới nợ... không phải anh nợ... Anh đừng buồn... đừng đau lòng... đừng trả thù cho em... đừng bao giờ quay lại Giang Trung... nơi này... không có ấm áp... chỉ có tai ương...

"Nhanh lên!"

Lời thúc giục của Chu Kiệt khiến Tô Thi Hàm cười thảm một tiếng, chậm rãi nhắm mắt lại, kết thúc tại đây thôi...

Chu gia Giang Trung, đứng đầu hào môn.

Cha hắn là gia chủ Chu gia, quyền cao chức trọng, mẹ hắn lại là phó thống lĩnh quân bộ thành phòng Giang Trung, nắm giữ trọng binh, quyền khuynh triều dã, còn em chỉ là con gái nhà bình thường, anh là kẻ bị gia tộc ruồng bỏ... trước mặt bọn họ, ngay cả c.h.ế.t cũng không được lựa chọn...

Một chiếc cúc áo được cởi ra...

Chiếc cúc thứ hai...

Chiếc thứ ba...

Tô Thi Hàm run rẩy đưa tay đặt lên chiếc cúc áo thứ tư... vì con gái, cô chỉ có thể chịu đựng tất cả.

Hơi thở của Chu Kiệt trở nên dồn dập, ánh mắt nóng rực.

"Xoạt."

Chiếc áo sơ mi trắng rơi xuống đất, nước mắt không biết đã rơi bao nhiêu.

Trong đầu Tô Thi Hàm hiện lên hình ảnh năm năm trước, người đàn ông mang theo tất cả tiếng xấu rời khỏi Giang Trung dùng chút sức lực cuối cùng nói với cô, đợi anh trở về, nhất định sẽ khiến những kẻ đã từng sỉ nhục chúng ta phải xuống địa ngục sám hối!

Tô gia sao!?

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn -

Tần gia sao?

Không!

Toàn bộ hào môn thế gia Giang Trung, đều sẽ quỳ gối trước mặt ta, cúi đầu xưng thần!!!

Lời thề sinh tử hào hùng tráng lệ biết bao, giấc mơ hão huyền biết bao...

A Hạo, kiếp sau, chúng ta hãy sống đơn giản thôi, làm việc từ chín giờ sáng đến sáu giờ tối, một căn nhà ba phòng ngủ một phòng khách, một trai một gái...

Lúc này, chiếc váy đen ôm sát cũng tuột xuống khỏi eo.

Chu Kiệt không thể khống chế được nữa, lao đến ôm chầm lấy Tô Thi Hàm, ném lên giường, đưa tay muốn xé toạc lớp vải che thân cuối cùng.

Vĩnh biệt, người đàn ông của em, câu chuyện của chúng ta... đến đây... kết thúc rồi...

Khi giọt nước mắt cuối cùng rơi xuống từ khóe mắt Tô Thi Hàm, tay Chu Kiệt sắp chạm vào người cô, đột nhiên, một tiếng nổ lớn vang lên, tầng hầm rung chuyển dữ dội, giường sập xuống, Tô Thi Hàm và Chu Kiệt ngã xuống đất, còn chưa kịp phản ứng, lại một tiếng nổ lớn nữa!

"Ầm!"

"Ầm ầm!!!"

"Mẹ kiếp, ai dám làm loạn trên địa bàn của ông đây?!" Chu Kiệt chửi thề một tiếng.

Ngay khi Chu Kiệt nhặt điện thoại lên, định bảo vệ sĩ ở cửa ra ngoài xem xét tình hình thì bức tường đột nhiên vỡ vụn, một tia sáng chói mắt từ bầu trời xa xa b.ắ.n tới.

"Ù ù!"

"Ù ù ù!!!"

Vô số chiến cơ màu bạc cùng lúc hạ thấp độ cao, áp suất khủng khiếp tạo ra những đợt cuồng phong gào thét như quỷ khóc thần sầu, khiến người ta kinh hãi.

Tô Thi Hàm không chịu nổi ánh sáng chói lòa, sự trần trụi khiến cô vô cùng xấu hổ, nhắm chặt hai mắt, nhưng ngay sau đó, một giọng nói quen thuộc đến tận xương tủy lại vang lên bên tai.

"Thi Hàm, anh đến muộn rồi."

 

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyenHay.pro

Nhận xét của độc giả về truyện Nam Vực Thần Điện

Số ký tự: 0