Mãn Môn Đều Là Phản Diện Hắc Hoá, Chỉ Có Tiểu Sư Muội Là Hài Hước
Thưởng thức một...
Vị Tiểu Hề
2025-03-24 09:52:16
“Tiểu sư muội, muội gọi ta có việc gì?”
“Làm gì, làm gì? Khi làm việc thì chuyên tâm một chút, châu đầu ghé tai khi nào mới có thể nướng xong cái tiếp theo?”
Béo Đầu vừa nói xong, ngay cả Lục Bạch Vi cũng nhịn không nổi nữa.
“Béo Đầu, ngươi rốt cuộc là theo phe nào?”
“Ta đương nhiên là cùng phe với các ngươi rồi! Đây không phải là cẩn thận làm phiên dịch cho các ngươi hay sao? Ngươi nhìn về phía nó xem đi!”
Nghe được lời này, cả ba người đồng thời hướng về phía Thao Thiết nhìn xem, nó quả nhiên là đang tức giận nhìn chằm chằm bọn hắn, móng vuốt cào cào lên mặt đất, sàn nhà cũng đã bị nó cào nát một đám!
….
Hóa ra Béo Đầu đúng là đứng về phe bọn họ.
Người dễ thương làm những điều dễ thương, dịch/viết những truyện dễ thương
"I will tell you lovely stories"
“Đừng hoảng hốt, ta có biện pháp, mọi người cứ từ từ làm việc.”
Diệp Linh Lang nói xong thì đi về phía tiểu Thao Thiết.
“Thái Tử điện hạ tôn kính của ta, làm đồ ăn ngon thì phải cần có thời gian, vì để ngài có trải nghiệm tốt hơn, ở đây chúng ta có đồ vật giúp ngài tiêu khiển, ngài có thể vừa xem vừa chờ, như vậy sẽ không thấy sốt ruột nữa.”
Tiểu Thao Thiết chần chừ một giây, sau đó gật gật cái đầu tôn quý của nó, tỏ vẻ đồng ý.
Vì thế, Diệp Linh Lang lấy ra hộp quan tài của Chiêu Tài, lấy ra bộ phim giáo dục tình yêu thương mà nhị sư tỉ đã làm.
Cái này cùng với viên đạn quấy nhiễu địch nhân của nhị sư tỉ không giống nhau, bộ phim giáo dục tình yêu vừa múa vừa hát đoàn kết hữu ái, từ cảnh tượng mà tự nàng thiết kế, hoạt hình là trải qua biên soạn nghiêm khắc của nàng, có sức cuốn hút rất mạnh.
Khi Diệp Linh Lang lấy bộ phim giáo dục tình cảm yêu thương phát ra cho tiểu Thao Thiết xem, quả nhiên toàn bộ lực chú ý của nó đều bị hấp dẫn, nghiêm túc xem video và nghe nhạc.
Hộp quan tài của nàng còn chưa kịp khép lại, Chiêu Tài cũng từ bên trong bay ra, nhìn đến bộ phim giáo dục tình yêu thương, nó theo bản năng cũng cùng ngồi xem
Thao Thiết quay đầu liếc nhìn Chiêu Tài một cái, ghét bỏ xoay đầu đi không thèm quan tâm đến nó, đồ vật này đều là mùi hôi thối khó ăn nhất, không xứng với miệng lưỡi tôn quý của nó.
Mà Chiêu Tài cũng cảm nhận được sức mạnh của Thao Thiết, nó cũng theo bản năng mà không đi trêu chọc, hơn nữa khi bộ phim giáo dục này vừa được phát ra, nó nên an tĩnh ngồi xuống học tập, không được chậm trễ.
Vì thế, một Quỷ Vương, một hung thú, cứ như vậy mà hài hòa ngồi chung xem phim.
“Nhìn xem, không phải đã thu phục được rồi sao?” Diệp Linh Lang quay đầu lại cười một cách kiêu ngạo.
Ba người khác bị tình huống này làm cho sợ ngây người: …
Trường hợp này bọn họ thật sự chưa từng thấy, đời này cũng không dám nghĩ sẽ có thể một ngày nhìn thấy.
“Tiểu sư muội, trong hình ảnh kia vì sao tất cả đều là người Thanh Huyền Tông?”
“Vì để Chiêu Tài nhận ra thân nhân của mình đó, mỗi ngày Chiêu Tài xem ít nhất một trăm lần, cho nên nó khẳng định sẽ không đánh đồng môn Thanh Huyền Tông.”
Lần này Mục Tiêu Nhiên nhịn không được mà giơ ngón tay cái với nàng.
“Tiểu sư muội, muội thật là lợi hại, đây là muội học được huấn quỷ thuật (1) hay sao?”
“Đây không phải là muội học được, là muội tự nghĩ ra.”
…
Cũng đúng, ý nghĩ của tiểu sư muội không ai có thể theo kịp.
“Đúng rồi, tiểu sư muội vừa mới bảo ta làm gì?”
Hiện tại, Thao Thiết kia đang tập trung tinh thần xem phim, mấy người bọn họ có thể vừa nấu nướng mỹ thực vừa nói chuyện.
Tiếp tục như vậy khẳng định là không được, cần phải nghĩ ra biện pháp phá vỡ cục diện bế tắc này.
Nếu không, đợi đến khi hết hàng bọn họ trữ được, nó sẽ há mồm ăn người sống mất.
“Sư huynh, huynh không phải là ngự thú sư hay sao? Chiêu Tài là quỷ hồn hệ huynh không trị được, Thao Thiết này là thú thật sự đó đúng không? Hay là huynh thử đi thuần hóa nó xem?”
Mục Tiêu Nhiên đang rửa sạch thịt tươi, bỗng nhiên tay run lên.
“Tiểu sư muội, tiền đề của việc thuần hóa là ta phải mạnh hơn hắn, không thì ít nhất thực lực cũng phải ngang nhau, so với ta cao hơn một chút cũng có thể chấp nhận được, nhưng… đó là thượng cổ hung thú Thao Thiết đó! Hiện tại ta qua chỗ nó còn chưa bắt đầu dạy nó đâu, người đã không còn nữa.”
“Nhưng mà con Đằng Vân Bạch Hồ cấp năm của sư huynh cũng lợi hại hơn huynh rất nhiều đó, huynh làm sao thuần hóa được nó?”
“Lúc ấy nó trọng thương không phản kháng được. Hay là, ai đó đánh cho Thao Thiết tàn phế đi, để ta thuần hóa nó?”
…
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com -
Đường này không thông rồi!
“Diệp Tử Tỉ, ta cảm thấy kế sách tạm thời chỉ là chạy thoát thôi thì cũng có thể, lúc ấy ngươi vào bằng cách nào, thì bây giờ sẽ dùng cách ấy phá trận mang chúng ta ra ngoài.”
“Ta biết phá trận.”
“Vậy ngươi còn do dự cái gì?”
La Diên Trung vừa nói xong, Diệp Linh Lang đạp hắn một cái, hắn không kịp phòng ngừa mới lảo đảo vọt hai bước ra ngoài.
Hắn vừa mới động, Thao Thiết vốn đang xem phim đột nhiên quay đầu lại, đôi mắt nheo lại, móng vuốt nâng lên, giây tiếp theo vọt về hướng La Diên Trung.
La Diên Trung bị hoảng sợ, hắn vừa muốn cất bước chạy trốn, Diệp Linh Lang bỗng nhiên đem một con yêu sài đã được nướng chín đưa đến trước mặt nó.
“Điện hạ tôn quý, phàm nhân ngu xuẩn này là muốn đem thịt vừa nướng xong đưa cho ngài.”
Tiểu Thao Thiết vừa mở miệng đã nuốt hết chỗ thịt vừa nướng, sau đó trở lại tiếp tục xem phim.
“Ngươi nhìn xem, chỉ cần gió thổi cỏ lay nó sẽ quay đầu lại, ta biết phá trận, nhưng ta rời khỏi vị trí này một đoạn thời gian, ngươi có thể chịu được không?”
…
Hắn chịu không được, nhưng không sao, ở đây mọi người cùng hắn đều không chịu được.
“Phải dùng trí mới thắng được nó, nó chỉ là một con hung thú, không so được với nó bằng vũ lực, thì ngươi động não một chút không phải sẽ thắng được nó hay sao?”
Lúc này Lục Bạch Vi bỗng nhiên nghiêng nghiêng cái đầu.
“Tiểu sư muội, La Diên Trung hắn động não thì tám chín phần mười là không thắng được.”
“Ta sai rồi, ta rút câu nói kia về.”
…
La Diên Trung khi m.ổ b.ụ.n.g yêu sài càng dùng sức ấn d.a.o nhỏ, hắn có lửa giận vô cùng lớn cần phải biểu đạt.
Lúc này mọi người đều đang trầm mặc, tình huống trước mắt này có chút khó khăn.
“Phải làm sao bây giờ? Chúng ta sẽ không c.h.ế.t ở đây chứ?”
“Đừng hoảng hốt.”
Có thể không hoảng hốt sao? Lập tức phải… Ồ? Hình như lời này là Diệp Linh Lang nói.
Vì thế, ba người còn lại nhất trí nhìn về phía nàng, chỉ thấy nàng hơi hơi mỉm cười.
“Không ngại thưởng thức một chút dáng múa của Thái Tử điện hạ.”
Lúc này, bọn họ không hẹn mà cùng xoay đầu lại, nhìn thấy một Quỷ Vương một hung thú đang dựa theo hình người nhỏ trong phim giáo dục đang cùng nhau nhảy múa lắc lư theo nhịp điệu, lắc lư cùng nhau, lắc lư vui vẻ.
Cho dù nhìn qua thì thấy có chút đáng yêu, nhưng tưởng tượng đến thân phận của chúng nó…
Bọn họ thật sự không thưởng thức nổi.
Diệp Linh Lang chưa cho chỉ thị mới, dây chuyền sản xuất nướng yêu sài vẫn tiếp tục đưa thịt.
Diệp Linh Lang đi đưa vài lần, mỗi lần đều thu được ánh mắt ai oán của Chiêu Tài, sau khi chất vấn vì sao bất công không cho nó ăn, nhiệm vụ này liền rơi xuống người La Diên Trung.
La Diên Trung thực sự hoảng hốt, cho dù là Quỷ Vương hay là hung thú, cái nào cũng muốn ăn thịt hắn!
“Vì sao lại là ta đi?”
“Tiểu sư muội bảo ngươi đi thì ngươi đi, lần này nàng an bài nhất định là có ý gì đó! Mau lên!”
La Diên Trung không có cách nào, tự dán lên người ba tấm gia tốc phù, đảm bảo chính mình giống như tia chớp đến nhanh về nhanh, không cho chúng nó thấy rõ là ai đưa cơm.
Sau khi hắn đi, Lục Bạch Vi nhỏ giọng hỏi: “Tiểu sư muội, vì cái gì bảo hắn đi đưa?”
“Vì muội sợ sư huynh sư tỉ bị ăn.”
Tức khắc, Lục Bạch Vi cùng Mục Tiêu Nhiên theo bản năng giơ ngón tay cái với Diệp Linh Lang.
“Không hổ là tiểu sư muội của ta, thật ấm lòng.”
____
(1) Huấn quỷ thuật: Thuật dạy dỗ quỷ
“Làm gì, làm gì? Khi làm việc thì chuyên tâm một chút, châu đầu ghé tai khi nào mới có thể nướng xong cái tiếp theo?”
Béo Đầu vừa nói xong, ngay cả Lục Bạch Vi cũng nhịn không nổi nữa.
“Béo Đầu, ngươi rốt cuộc là theo phe nào?”
“Ta đương nhiên là cùng phe với các ngươi rồi! Đây không phải là cẩn thận làm phiên dịch cho các ngươi hay sao? Ngươi nhìn về phía nó xem đi!”
Nghe được lời này, cả ba người đồng thời hướng về phía Thao Thiết nhìn xem, nó quả nhiên là đang tức giận nhìn chằm chằm bọn hắn, móng vuốt cào cào lên mặt đất, sàn nhà cũng đã bị nó cào nát một đám!
….
Hóa ra Béo Đầu đúng là đứng về phe bọn họ.
Người dễ thương làm những điều dễ thương, dịch/viết những truyện dễ thương
"I will tell you lovely stories"
“Đừng hoảng hốt, ta có biện pháp, mọi người cứ từ từ làm việc.”
Diệp Linh Lang nói xong thì đi về phía tiểu Thao Thiết.
“Thái Tử điện hạ tôn kính của ta, làm đồ ăn ngon thì phải cần có thời gian, vì để ngài có trải nghiệm tốt hơn, ở đây chúng ta có đồ vật giúp ngài tiêu khiển, ngài có thể vừa xem vừa chờ, như vậy sẽ không thấy sốt ruột nữa.”
Tiểu Thao Thiết chần chừ một giây, sau đó gật gật cái đầu tôn quý của nó, tỏ vẻ đồng ý.
Vì thế, Diệp Linh Lang lấy ra hộp quan tài của Chiêu Tài, lấy ra bộ phim giáo dục tình yêu thương mà nhị sư tỉ đã làm.
Cái này cùng với viên đạn quấy nhiễu địch nhân của nhị sư tỉ không giống nhau, bộ phim giáo dục tình yêu vừa múa vừa hát đoàn kết hữu ái, từ cảnh tượng mà tự nàng thiết kế, hoạt hình là trải qua biên soạn nghiêm khắc của nàng, có sức cuốn hút rất mạnh.
Khi Diệp Linh Lang lấy bộ phim giáo dục tình cảm yêu thương phát ra cho tiểu Thao Thiết xem, quả nhiên toàn bộ lực chú ý của nó đều bị hấp dẫn, nghiêm túc xem video và nghe nhạc.
Hộp quan tài của nàng còn chưa kịp khép lại, Chiêu Tài cũng từ bên trong bay ra, nhìn đến bộ phim giáo dục tình yêu thương, nó theo bản năng cũng cùng ngồi xem
Thao Thiết quay đầu liếc nhìn Chiêu Tài một cái, ghét bỏ xoay đầu đi không thèm quan tâm đến nó, đồ vật này đều là mùi hôi thối khó ăn nhất, không xứng với miệng lưỡi tôn quý của nó.
Mà Chiêu Tài cũng cảm nhận được sức mạnh của Thao Thiết, nó cũng theo bản năng mà không đi trêu chọc, hơn nữa khi bộ phim giáo dục này vừa được phát ra, nó nên an tĩnh ngồi xuống học tập, không được chậm trễ.
Vì thế, một Quỷ Vương, một hung thú, cứ như vậy mà hài hòa ngồi chung xem phim.
“Nhìn xem, không phải đã thu phục được rồi sao?” Diệp Linh Lang quay đầu lại cười một cách kiêu ngạo.
Ba người khác bị tình huống này làm cho sợ ngây người: …
Trường hợp này bọn họ thật sự chưa từng thấy, đời này cũng không dám nghĩ sẽ có thể một ngày nhìn thấy.
“Tiểu sư muội, trong hình ảnh kia vì sao tất cả đều là người Thanh Huyền Tông?”
“Vì để Chiêu Tài nhận ra thân nhân của mình đó, mỗi ngày Chiêu Tài xem ít nhất một trăm lần, cho nên nó khẳng định sẽ không đánh đồng môn Thanh Huyền Tông.”
Lần này Mục Tiêu Nhiên nhịn không được mà giơ ngón tay cái với nàng.
“Tiểu sư muội, muội thật là lợi hại, đây là muội học được huấn quỷ thuật (1) hay sao?”
“Đây không phải là muội học được, là muội tự nghĩ ra.”
…
Cũng đúng, ý nghĩ của tiểu sư muội không ai có thể theo kịp.
“Đúng rồi, tiểu sư muội vừa mới bảo ta làm gì?”
Hiện tại, Thao Thiết kia đang tập trung tinh thần xem phim, mấy người bọn họ có thể vừa nấu nướng mỹ thực vừa nói chuyện.
Tiếp tục như vậy khẳng định là không được, cần phải nghĩ ra biện pháp phá vỡ cục diện bế tắc này.
Nếu không, đợi đến khi hết hàng bọn họ trữ được, nó sẽ há mồm ăn người sống mất.
“Sư huynh, huynh không phải là ngự thú sư hay sao? Chiêu Tài là quỷ hồn hệ huynh không trị được, Thao Thiết này là thú thật sự đó đúng không? Hay là huynh thử đi thuần hóa nó xem?”
Mục Tiêu Nhiên đang rửa sạch thịt tươi, bỗng nhiên tay run lên.
“Tiểu sư muội, tiền đề của việc thuần hóa là ta phải mạnh hơn hắn, không thì ít nhất thực lực cũng phải ngang nhau, so với ta cao hơn một chút cũng có thể chấp nhận được, nhưng… đó là thượng cổ hung thú Thao Thiết đó! Hiện tại ta qua chỗ nó còn chưa bắt đầu dạy nó đâu, người đã không còn nữa.”
“Nhưng mà con Đằng Vân Bạch Hồ cấp năm của sư huynh cũng lợi hại hơn huynh rất nhiều đó, huynh làm sao thuần hóa được nó?”
“Lúc ấy nó trọng thương không phản kháng được. Hay là, ai đó đánh cho Thao Thiết tàn phế đi, để ta thuần hóa nó?”
…
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com -
Đường này không thông rồi!
“Diệp Tử Tỉ, ta cảm thấy kế sách tạm thời chỉ là chạy thoát thôi thì cũng có thể, lúc ấy ngươi vào bằng cách nào, thì bây giờ sẽ dùng cách ấy phá trận mang chúng ta ra ngoài.”
“Ta biết phá trận.”
“Vậy ngươi còn do dự cái gì?”
La Diên Trung vừa nói xong, Diệp Linh Lang đạp hắn một cái, hắn không kịp phòng ngừa mới lảo đảo vọt hai bước ra ngoài.
Hắn vừa mới động, Thao Thiết vốn đang xem phim đột nhiên quay đầu lại, đôi mắt nheo lại, móng vuốt nâng lên, giây tiếp theo vọt về hướng La Diên Trung.
La Diên Trung bị hoảng sợ, hắn vừa muốn cất bước chạy trốn, Diệp Linh Lang bỗng nhiên đem một con yêu sài đã được nướng chín đưa đến trước mặt nó.
“Điện hạ tôn quý, phàm nhân ngu xuẩn này là muốn đem thịt vừa nướng xong đưa cho ngài.”
Tiểu Thao Thiết vừa mở miệng đã nuốt hết chỗ thịt vừa nướng, sau đó trở lại tiếp tục xem phim.
“Ngươi nhìn xem, chỉ cần gió thổi cỏ lay nó sẽ quay đầu lại, ta biết phá trận, nhưng ta rời khỏi vị trí này một đoạn thời gian, ngươi có thể chịu được không?”
…
Hắn chịu không được, nhưng không sao, ở đây mọi người cùng hắn đều không chịu được.
“Phải dùng trí mới thắng được nó, nó chỉ là một con hung thú, không so được với nó bằng vũ lực, thì ngươi động não một chút không phải sẽ thắng được nó hay sao?”
Lúc này Lục Bạch Vi bỗng nhiên nghiêng nghiêng cái đầu.
“Tiểu sư muội, La Diên Trung hắn động não thì tám chín phần mười là không thắng được.”
“Ta sai rồi, ta rút câu nói kia về.”
…
La Diên Trung khi m.ổ b.ụ.n.g yêu sài càng dùng sức ấn d.a.o nhỏ, hắn có lửa giận vô cùng lớn cần phải biểu đạt.
Lúc này mọi người đều đang trầm mặc, tình huống trước mắt này có chút khó khăn.
“Phải làm sao bây giờ? Chúng ta sẽ không c.h.ế.t ở đây chứ?”
“Đừng hoảng hốt.”
Có thể không hoảng hốt sao? Lập tức phải… Ồ? Hình như lời này là Diệp Linh Lang nói.
Vì thế, ba người còn lại nhất trí nhìn về phía nàng, chỉ thấy nàng hơi hơi mỉm cười.
“Không ngại thưởng thức một chút dáng múa của Thái Tử điện hạ.”
Lúc này, bọn họ không hẹn mà cùng xoay đầu lại, nhìn thấy một Quỷ Vương một hung thú đang dựa theo hình người nhỏ trong phim giáo dục đang cùng nhau nhảy múa lắc lư theo nhịp điệu, lắc lư cùng nhau, lắc lư vui vẻ.
Cho dù nhìn qua thì thấy có chút đáng yêu, nhưng tưởng tượng đến thân phận của chúng nó…
Bọn họ thật sự không thưởng thức nổi.
Diệp Linh Lang chưa cho chỉ thị mới, dây chuyền sản xuất nướng yêu sài vẫn tiếp tục đưa thịt.
Diệp Linh Lang đi đưa vài lần, mỗi lần đều thu được ánh mắt ai oán của Chiêu Tài, sau khi chất vấn vì sao bất công không cho nó ăn, nhiệm vụ này liền rơi xuống người La Diên Trung.
La Diên Trung thực sự hoảng hốt, cho dù là Quỷ Vương hay là hung thú, cái nào cũng muốn ăn thịt hắn!
“Vì sao lại là ta đi?”
“Tiểu sư muội bảo ngươi đi thì ngươi đi, lần này nàng an bài nhất định là có ý gì đó! Mau lên!”
La Diên Trung không có cách nào, tự dán lên người ba tấm gia tốc phù, đảm bảo chính mình giống như tia chớp đến nhanh về nhanh, không cho chúng nó thấy rõ là ai đưa cơm.
Sau khi hắn đi, Lục Bạch Vi nhỏ giọng hỏi: “Tiểu sư muội, vì cái gì bảo hắn đi đưa?”
“Vì muội sợ sư huynh sư tỉ bị ăn.”
Tức khắc, Lục Bạch Vi cùng Mục Tiêu Nhiên theo bản năng giơ ngón tay cái với Diệp Linh Lang.
“Không hổ là tiểu sư muội của ta, thật ấm lòng.”
____
(1) Huấn quỷ thuật: Thuật dạy dỗ quỷ
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyenHay.pro