Mãn Môn Đều Là Phản Diện Hắc Hoá, Chỉ Có Tiểu Sư Muội Là Hài Hước

Mỗi năm có hôm...

Vị Tiểu Hề

2025-03-24 09:52:16

Cũng không biết có phải là cảm nhận được tâm tình vội vã muốn trở về nhà của chủ nhân hay không, tốc độ của Trường Vũ Linh Tước khi bay về Thanh Huyền Tông rất nhanh.

Dọc theo đường đi, Diệp Linh Lang lấy ra giấy bút không ngừng viết viết vẽ vẽ để tổng kết.

Chuyến đi này, ngũ sư tỉ tìm được Tục Hỏa Châu, còn g.i.ế.c được Hạ Tại Đình, nhiệm vụ đi Già Vân Thành hoàn thành một cách viên mãn.

Nhưng chuyến đi này vẫn có rất nhiều vấn đề nghiêm trọng và nhiều thiếu sót.

Ví dụ như, Thanh Huyền Tông không có một trận pháp thuộc về môn phái của bọn họ, khi ra cửa đánh nhau sẽ thiếu phong cách, việc này cần phải lo lắng nghiên cứu cẩn thận.

Ví dụ như, viên đạn ảo cảnh quanh đi quẩn lại chỉ có vận may tới, hiệu quả sử dụng chỉ có một, không có cách thỏa mãn nhu cầu sử dụng đa dạng, tốt nhất là nên làm mấy cái cảm xúc khác nhau, đạt được hiệu quả khiến cho tinh thần của đối thủ bị ảnh hưởng.

Ví dụ như, lồng sắt dự trữ lương thực của Chiêu Tài bị hỏng một cái, trở về cần tìm Tam sư tỉ bảo nàng làm thêm mười tám cái, Chiêu Tài lớn rồi, ăn uống cũng nhiều hơn trước kia.

Ví dụ như, nước thuốc thôi miên của Tứ sư tỉ có tác dụng quá nhỏ đối với Thái Tử, nàng sẽ bất lợi nếu như dùng với hung thú lớn, yêu cầu phải tăng lên tác dụng thật lớn mới được.

Ví dụ như, cửa hàng mà nàng tâm tâm niệm niệm một tháng nay, cũng phải chuẩn bị mở thôi,  rốt cuộc hiện tại còn cần phải nuôi thêm Thái Tử, tiêu dùng lớn hơn trước kia rất nhiều.

Sau khi tổng kết xong từng vấn đề, Diệp Linh Lang bắt đầu thực thi cải tiến từng hạng mục, viết xong phương án hết quyển này đến quyển khác.

Chờ đến khi nàng viết xong lại ngẩng đầu lên, phát hiện ngũ sư tỉ và ngũ sư huynh ở trên lưng Trường Vũ Linh Tước mỗi người dán lên vài tấm linh khí phù, đang đả tọa tu luyện.

Diệp Linh Lang cảm động thu hồi thành quả của nàng, sư huynh sư tỉ ngày càng quen tay, đã học được cách tự mình nỗ lực, nàng rất vui.

Bọn họ rất nhanh đã bay đến Thanh Huyền Tông, Trường Vũ Linh Tước dừng ở trên mặt đất Thanh Lan Phong, Mục Tiêu Nhiên tâm tình vui vẻ vô cùng nhảy xuống.

“Ta đã về rồi! Ta mang theo tiểu sư muội cùng ngũ sư muội cùng nhau trở về rồi!”

“Đại sư huynh, lục sư đệ, thất sư đệ, nhị sư tỉ, tam sư tỉ, tứ sư tỉ! Có ai ở đây không? Nhanh nhanh ra đây nào!”

Mục Tiêu Nhiên kích động chạy một vòng, phát hiện toàn bộ Thanh Lan Phong không có một ai, hắn tức khắc sửng sốt một chút, sau đó đau lòng.

Có giáo huấn lần trước, lần này trước khi hắn trở về không có báo cho ai, vì sao không có ai ở nhà?

Không phải chứ? Tiểu sư muội cùng ngũ sư muội lại vẫn phải ở trong tay hắn hay sao?

Có ai trả lời một tiếng không? Có thể đừng tàn nhẫn như vậy không?

Một mình đứng ở đó, Mục Tiêu Nhiên từ hưng phấn đến nghi ngờ, hiện tại thì cảm thấy uể oải, thêm một lúc nữa sẽ phải tuyệt vọng.

Hắn rốt cuộc hiểu vì sao lúc trước thất sư đệ khi giao người cho hắn đã vội vàng không chờ nổi muốn đi bế quan, nói thật, ai ra ngoài cùng tiểu sư muội một chuyến trở về đều muốn bế quan thôi! Hắn cũng muốn!

Diệp Linh Lang cùng với Lục Bạch Vi sau khi nhảy xuống đất, Lục Bạch Vi trở về viện của mình đi dạo một vòng, cảm thấy buồn tẻ lại chạy ra tìm tiểu sư muội chơi đùa.

Lúc đó, tiểu sư muội còn đang dạy Thái Tử nhận đường đi, nó chạy đi chạy lại nhìn cái gì cũng muốn cắn một miếng, nàng chỉ có thể kiên nhẫn dạy nó cái này không được cái kia không thể.

Vừa dạy, vừa mang theo Thái Tử trở về viện của mình, vừa vặn gặp Lục Bạch Vi tới nhà chơi, các nàng cùng nhau đi vào viện của Diệp Linh Lang.

Khi đi đến cửa phòng, Diệp Linh Lang bỗng nhiên dừng bước.

Lục Bạch Vi không nghĩ nhiều như vậy liền đẩy cửa phòng đi vào, giây tiếp theo, nàng thấy hoa mắt, trên mặt bị thứ gì đó đổ đầy mặt, tóm lại, cả người nàng đều ngốc.

Giây tiếp theo, vài hình dáng không chỉnh tề không đồng dạng nhưng tiếng nói thì vô cùng quen thuộc từ trong phòng truyền đến.

“Chúc tiểu sư muội sinh nhật mười hai tuổi vui vẻ! Mỗi năm có hôm nay, mỗi tuổi có sáng nay!”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com -

Lúc này, Diệp Linh Lang mới từ phía sau Lục Bạch Vi thò mặt tới, thấy rõ ràng một đám người đang trốn trong phòng nàng.

Là đại sư huynh, nhị sư tỉ, tam sư tỉ, tứ sư tỉ, lục sư huynh cùng thất sư huynh, ngoại trừ đại sư tỉ đang bế quan cùng với nhị sư huynh tam sư huynh tứ sư huynh đang du lịch bên ngoài nàng chưa từng gặp, toàn bộ tông môn đều đến đủ.

Lúc này, bọn họ đang ở trong phòng của mình, trên mặt bàn bày rất nhiều món ngon, ở giữa còn bày một bát mì trường thọ rất lớn.

Lúc này đến lượt Diệp Linh Lang ngạc nhiên đến ngơ ngẩn, sinh nhật mười hai tuổi

Đúng rồi, khi nàng đến Thanh Huyền Tông thì mới được mười một tuổi không lâu, hiện tại đã một năm qua đi, nàng mười hai tuổi rồi!

Một khắc kia, trong lòng nàng không rõ là cảm giác gì, giống như đời trước cũng không hề tổ chức sinh nhật, bởi vì không phải vội vàng chuẩn bị thi thì là làm nghiên cứu viết luận văn, giống như không ai để ý đến sinh nhật của nàng, và bản thân nàng cũng không thèm để ý.

Nhưng đột nhiên có nhiều người để ý như vậy, bọn họ còn tạo ra một bất ngờ đặc biệt.

Cảm giác này… thật là kỳ diệu.

Thấy Diệp Linh Lang chui ra từ phía sau Lục Bạch Vi, bất ngờ mà bọn họ chuẩn bị đều rơi hết lên mặt Lục Bạch Vi, những người khác sửng sốt.

Người dễ thương làm những điều dễ thương, dịch/viết những truyện dễ thương
"I will tell you lovely stories"

Không hổ là tiểu sư muội, can đảm cẩn thận, vĩnh viễn không tính kế được nàng, ngược lại là ngũ sư muội ngốc bạch ngọt, hố không phải cho nàng nhưng nàng cũng có thể dẫm toàn bộ.

Lúc này, Lục Bạch Vi dùng tay lau đồ vật trên mặt xuống, thế mà toàn là mật ong và cánh hoa, vừa thơm vừa ngọt, nàng thậm chí còn cho vào miệng, ăn rất ngon nha!

Nghe được động tĩnh, Mục Tiêu Nhiên tức khắc chạy từ ngoài vào, chạy vào trong thì thấy, à, hóa ra tất cả đều ở đây!

Thật tốt quá, không phải chỉ có một mình hắn

“Ồ? Ngũ sư huynh sao nhìn huynh lạ thế?”

“Ta ư?” Mục Tiêu Nhiên chỉ vào chính mình sửng sốt.

“Đúng vậy, từ trước tới giờ đệ còn chưa thấy huynh có dáng vẻ vội vội vàng vàng như vậy, càng không có chuyện chạy vội xông tới, không phải là huynh cho dù gặp được chuyện gì cũng có thể sân vắng tản bộ, cử chỉ ưu nhã hay sao?” Quý Tử Trạc vừa nói, vừa cười không có ý tốt.

“Đây không phải là vì chúc mừng sinh nhật cho tiểu sư muội hay sao? Ta làm sao có thể đến muộn được? Ưu nhã thì tính cái gì? Làm sao quan trọng bằng tiểu sư muội được!”

Quý Tử Trạc ngay cả cười cũng không cười nổi nữa, những đồng môn sư huynh sư tỉ cũng vô cùng khiếp sợ.

Ngũ sư huynh/sư đệ đây là bị quỷ ám à? Chẳng những không nho nhã, hiện tại còn mở miệng nói dối, nhân thiết đã thay đổi đến mức ấy rồi ư? Rốt cuộc hắn đã trải qua những gì?

Lúc này, đại sư huynh Bùi Lạc Bạch đúng lúc mở miệng giảm bớt sự xấu hổ của cả nhà.

“Đừng thất thần nữa, vào cả đi, cùng nhau chúc mừng sinh nhật tiểu sư muội.”

Vừa nói xong, ba người bọn họ ở ngoài cửa vui vẻ vô cùng mà đi tới.

“Tiểu sư muội, chúng ta chưa đến thế giới phàm tục, không hiểu lắm về quy củ làm sinh nhật ở bên kia, chỉ là mơ hồ nhìn thấy trong sách nói cần phải chuẩn bị mì trường thọ, chúng ta liền thử làm, hy vọng muội có thể thích.” Bùi Lạc Bạch cười nói.

“Thích, sư huynh sư tỉ làm cái gì cho muội, muội đều thích.”

Diệp Linh Lang khẽ cười một tiếng, cầm lấy chiếc đũa trước mặt mọi người gắp mì trường thọ vào bát của mình.

“Muội ăn trước đây…”

_________

Đọc đến đây mình khóc rồi, khóc nức nở luôn í!

Cảm động với các sư huynh sư tỉ quá! Hu hu…

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyenHay.pro

Nhận xét của độc giả về truyện Mãn Môn Đều Là Phản Diện Hắc Hoá, Chỉ Có Tiểu Sư Muội Là Hài Hước

Số ký tự: 0