Mãn Môn Đều Là Phản Diện Hắc Hoá, Chỉ Có Tiểu Sư Muội Là Hài Hước
Lời nói này thậ...
Vị Tiểu Hề
2025-03-24 09:52:16
“Tiểu sư muội, tình hình thế nào? Đây là có người nhằm vào muội đúng không?” Bùi Lạc Bạch nhíu mày hỏi.
Vòng loại sơ cấp không có gì khó, bình thường bọn họ đánh nhau sẽ trở về vội vã tu luyện, rốt cuộc linh khí của Cửu Hoa Sơn rất là nồng đậm.
Không biết trong khoảng thời gian này đã xảy ra chuyện gì, thế mà tiểu sư muội bị người khác nhằm vào.
Sau khi trầm tư một lát, Diệp Linh Lang cười nhẹ.
“Không sao cả, muốn đứng đầu thì sớm hay muộn cũng phải gặp, hắn nếu muốn vội vàng làm đá kê chân cho muội, vậy thì thành toàn cho hắn đi!”
Về lý thì đúng là như thế, chỉ là cố tình nhằm vào như thế, chỉ sợ đối phương sẽ gian lận.
Hơn nữa, đối phương là Kim Đan, tiểu sư muội hiện giờ vẫn là Trúc Cơ, nếu thật sự muốn thắng thì phải vượt cấp, vượt cấp không dễ dàng như thế!
Lại nói, tiểu sư muội nhà bọn họ nhỏ như vậy, lần đầu tiên tham gia võ hội đỉnh phong đã bị người khác nhằm vào, điều này làm sao mà không khiến người ta lo lắng chứ!
“Nhưng ta vẫn lo lắng!”
Bùi Lạc Bạch vừa nói xong, Lục Bạch Vi lập tức tiếp lời
“Đại sư huynh, sư huynh không cần phải từ bi như thế, người ta đã cố tình nhằm vào tiểu sư muội, huynh còn lo cho người ta làm gì!”
Bùi Lạc Bạch hoàn toàn không hiểu được suy nghĩ của Lục Bạch Vi: ???
Đáng sợ là, sau khi nàng nói thì các sư đệ sư muội khác đều tán đồng gật gật đầu.
Trong thời khắc đó, Bùi Lạc Bạch có một chút nghi ngờ cuộc sống này, rốt cuộc là tất cả bọn họ đều không bình thường, hay là chỉ có mình không bình thường?
Chỉ thấy lúc này, Quý Tử Trạc chạm vào cánh tay của Diệp Linh Lang.
“Tiểu sư muội, Võ Hội Đỉnh Phong là nơi mà các chưởng môn và trưởng lão tụ tập, Thanh Huyền Tông của chúng ta tạm thời vẫn là danh môn chính phái, đến lúc đó mặt ngoài muội vẫn phải khiêm tốn một chút!”
Sau khi nói xong, kể cả Diệp Linh Lang, tất cả các đệ tử khác của Thanh Huyền Tông đều gật đầu theo.
Bùi Lạc Bạch vẫn không thể hiểu nổi như cũ: ???
Khiêm tốn một chút là sao? Vì sao mà phải khiêm tốn? Ý là bên ngoài thì khiêm tốn, còn bên trong thì không cần, là ý như vậy hay sao?
Nhìn thấy bọn họ vô cùng hài hòa với nhau, Bùi Lạc Bạch cuối cùng cũng chấp nhận sự thật là chỉ có hắn không bình thường.
Hắn quay đầu nhìn thoáng qua Ninh Minh Thành đang gật đầu theo.
“Đệ hiểu gì không?”
“Không hiểu, nhưng có thể giả vờ hiểu, như vậy sẽ không bị lạc lõng.”
…
Lúc này, Vũ Tinh Châu chạy từ xa tới.
Người dễ thương làm những điều dễ thương, dịch/viết những truyện dễ thương
"I will tell you lovely stories"
“Linh Lang, muội ở chỗ này à? Muội đã nhìn thấy lịch thi đấu sắp xếp thế nào chưa?”
“Thấy rồi!”
“Vì sao muội lại xui xẻo như thế, gặp Tào Vĩnh Tân chứ?”
Vũ Tinh Châu vừa nói lời này, toàn thể đệ tử Thanh Huyền Tông đều khiếp sợ nhìn hắn.
Ẩn Nguyệt Cung cũng không phải là một thánh địa thuần khiết gì, vì sao lại nuôi ra một đứa nhỏ ngây ngô đơn thuần như thế?”
“Nhưng mà không sao, trước kia ta đã nghiên cứu hắn rồi, rốt cuộc hắn cũng là một kim đan của tổ sơ cấp, ta đã nghĩ về sau thế nào cũng sẽ đối mặt với hắn, không nghĩ tới ngươi lại gặp hắn trước.”
Hóa ra là đến đưa tin, vậy thì hoan nghênh, hoan nghênh.
“Tào Vĩnh Tân là con của chưởng môn Bắc Đẩu Tông, vì có thiên phú khá tốt nên đã được Bắc Đẩu Tông sử dụng toàn bộ tài nguyên đầu tư vào hắn, cho nên tốc độ đột phá của hắn rất nhanh. Năm tuổi vào Luyện Khí, mười tuổi đến Trúc Cơ, đến mười ba tuổi là đột phá Kim Đan, năm nay mười lăm tuổi, thế mà đã bước vào Kim Đan trung kỳ.
Vừa nghe thế, Tào Vĩnh Tân này thật đúng là tài năng được rèn luyện từ bé!
“Những người từ nhỏ đã sinh ra ở Tu Tiên giới giống như chúng ta không giống với những người tiến vào Tu Tiên giới qua đại hội thu đồ đệ như các ngươi, gốc rễ của chúng ta tốt hơn của các ngươi không ít, các ngươi mười mấy tuổi mới bắt đầu tiếp xúc với Tu tiên, nhưng vừa sinh ra chúng ta đã bắt đầu tu luyện, cho nên Tào Vĩnh Tân này, ngươi không được khinh thường.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com -
Diệp Linh Lang gật gật đầu.
“Nói lời vớ vẩn gì thế, nói hắn là loại sinh ra đã ngậm thìa vàng, thực lực vẫn còn kém Diệp tử tỉ của ta nhiều!”
La Diên Trung không biết đến từ lúc nào, vô cùng thoải mái mà gia nhập vào cuộc thảo luận.
“Đúng là hắn có thiên phú, nhưng mà vì một mình hắn, cả Bắc Đẩu Tông đều bị kéo sụp xuống. Vốn dĩ Bắc Đẩu Tông không được xếp vào tứ đại tông môn, nhưng cũng nằm trong nhớm 10 tông môn lớn, nhưng hiện tại sắp bị đá khỏi nhóm mười tông môn đứng đầu rồi, chỉ bởi vì tất cả tài nguyên của Bắc Đẩu Tông đều đổ lên người hắn, những người khác căn bản không có phần.”
“La Diên Trung, ngươi cũng biết sao?” Lục Bạch Vi kinh ngạc.
“Vừa nhìn thấy thì đi hỏi thăm một vòng, vừa biết thôi!”
Vẻ mặt của La Diên Trung vênh váo, hắn không giỏi đánh nhau lắm, nhưng về vấn đề khoác lác nói chuyện bát quái đối nhân xử thế hỏi thăm chút tin tức, hắn còn chưa thua ai.
“Tuy là người này dựa vào các loại tài nguyên mà trở thành Kim Đan, nhưng cũng không thể khinh thường, bởi vì hắn là hy vọng cuối cùng của Bắc Đẩu Tông, đổ lên đầu hắn nhiều Tài Nguyên như vậy, dù thế nào hắn cũng không được thất bại, hắn cần phải thắng, hắn phải thắng bằng mọi cách. Hắn không còn đường lui, ngươi có hiểu không?”
Diệp Linh Lang gật gật đầu, sợ nhất không phải đối thủ mạnh, chỉ sợ đối thủ không có đường lui.
“Hơn nữa, ngươi không nên xem thường Kim Đan, tuổi này của các ngươi đã đến Kim Đan thật đúng là không phải là một việc dễ dàng gì, đúng là cũng phải có chút tư chất, nghĩa là thực lực của hắn cũng có một chút.
“Khó lắm ư?” Diệp Linh Lang chỉ vào Vũ Tinh Châu nói: “Không phải hắn cũng là Kim Đan sao?”
“Diệp tử tỉ, ngươi lợi dụng hắn làm bảo tiêu hơn nửa tháng, vậy mà không biết hắn cũng là con trai của chưởng môn hay sao? Hai Kim Đan của tổ sơ cấp đều là con trai của chưởng môn.”
Lời này vừa nói, toàn thể đệ tử của Thanh Huyền Tông đều quay đầu nhìn về phía Vũ Tinh Châu.
Thế mà hắn là con trai của chưởng môn Ẩn Nguyệt Cung! Người này không có kiêu ngạo tí nào, lại còn cư xử giống như là đệ tử rót nước, ai mà nghĩ được chứ?
Vũ Tinh Châu trăm triệu lần không nghĩ được là bản thân bị vạch trần thân phận vào lúc này, hắn hơi bối rối một chút.
“Thật ra ta là tự mình đột phá Kim Đan, tài nguyên của môn phái có nhiều, nhưng, cũng không phải là to lớn như thế!
Vũ Tinh Châu càng nói thì cúi đầu càng thấp, bỗng nhiên cảm thấy không dám ngẩng đầu.
Diệp Linh Lang thấy vậy, nhấc cánh tay lên, trực tiếp khoác lên vai Vũ TInh Châu, tư thế giống như người anh em.
“Có nhiều hay không người khác nói không tính, trong lòng ngươi hiểu rõ là được. Hơn nữa, tài nguyên tốt thì có gì quan trọng đâu? Có tài nguyên tốt, mà ngươi lại có thiên phú để rèn luyện, không tới mấy năm nữa vị trí thủ tịch đại đệ tử của Ẩn Nguyệt Cung phải đổi thành ngươi ngồi rồi.”
“Hả?”
Vũ Tinh Châu chợt phát hiện thấy Diệp Linh Lang đang kề vai sát cánh với hắn, bọn họ thế mà lại gần nhau như thế, làm sao bây giờ? Tim hắn đập nhanh quá!
“Hả cái gì? Ta chờ ngươi đá Liễu Nguyên Húc xuống để trở thành thủ tịch đệ tử, về sau nếu có hội họp kiểu này, ngươi chỉ cần đứng bên cạnh ta, ta có phải là vô cùng có mặt mũi hay không?”
“Vậy thì, nhất định ta sẽ nỗ lực!”
Vũ Tinh Châu vừa mới nói xong, bên bả vai còn lại của hắn cũng có một cái khuỷu tay, hắn quay đầu lại thì thấy La Diên trung đang hào phóng cười.
“Diệp Tử Tỉ, vì sao ngươi không chút ta lên làm thủ tịch đại đệ tử của Liệt Dương Điện? Đến lúc đó ta đi theo sau ngươi, có phải là ngươi sẽ càng có mặt mũi không?”
…
Không phải chứ, nói chuyện thì nói chuyện đi, bá vai bá cổ làm cái gì? Bọn họ quen thuộc lắm sao? Có thể tránh ra được không?
Nghe thấy mấy lời này của La Diên Trung, Lục Bạch Vi phì cười.
“La Diên Trung, với tư chất này của ngươi, cho dù tiểu sư muội của ta có giúp ngươi xử lý Hách Liên Phóng, 800 năm nữa ngươi cũng không leo lên được vị trí đó.”
“Làm người thì cần phải mơ ước, biết đâu sau này Liệt Dương Diện dùng cách bỏ phiếu để chọn thủ tịch đệ tử? Ta chắc chẳn có thể lấy lý phục người, thành công được chọn.
….
Lời này khiến người khác khó có thể phản đối.
“Cho nên, Diệp tử tỉ có muốn suy xét một chút, thừa dịp đêm tối, giúp ta xử lý thủ tịch đại đệ tử của chúng ta không?”
???
Lời nói này thật sự quá nguy hiểm!
Vòng loại sơ cấp không có gì khó, bình thường bọn họ đánh nhau sẽ trở về vội vã tu luyện, rốt cuộc linh khí của Cửu Hoa Sơn rất là nồng đậm.
Không biết trong khoảng thời gian này đã xảy ra chuyện gì, thế mà tiểu sư muội bị người khác nhằm vào.
Sau khi trầm tư một lát, Diệp Linh Lang cười nhẹ.
“Không sao cả, muốn đứng đầu thì sớm hay muộn cũng phải gặp, hắn nếu muốn vội vàng làm đá kê chân cho muội, vậy thì thành toàn cho hắn đi!”
Về lý thì đúng là như thế, chỉ là cố tình nhằm vào như thế, chỉ sợ đối phương sẽ gian lận.
Hơn nữa, đối phương là Kim Đan, tiểu sư muội hiện giờ vẫn là Trúc Cơ, nếu thật sự muốn thắng thì phải vượt cấp, vượt cấp không dễ dàng như thế!
Lại nói, tiểu sư muội nhà bọn họ nhỏ như vậy, lần đầu tiên tham gia võ hội đỉnh phong đã bị người khác nhằm vào, điều này làm sao mà không khiến người ta lo lắng chứ!
“Nhưng ta vẫn lo lắng!”
Bùi Lạc Bạch vừa nói xong, Lục Bạch Vi lập tức tiếp lời
“Đại sư huynh, sư huynh không cần phải từ bi như thế, người ta đã cố tình nhằm vào tiểu sư muội, huynh còn lo cho người ta làm gì!”
Bùi Lạc Bạch hoàn toàn không hiểu được suy nghĩ của Lục Bạch Vi: ???
Đáng sợ là, sau khi nàng nói thì các sư đệ sư muội khác đều tán đồng gật gật đầu.
Trong thời khắc đó, Bùi Lạc Bạch có một chút nghi ngờ cuộc sống này, rốt cuộc là tất cả bọn họ đều không bình thường, hay là chỉ có mình không bình thường?
Chỉ thấy lúc này, Quý Tử Trạc chạm vào cánh tay của Diệp Linh Lang.
“Tiểu sư muội, Võ Hội Đỉnh Phong là nơi mà các chưởng môn và trưởng lão tụ tập, Thanh Huyền Tông của chúng ta tạm thời vẫn là danh môn chính phái, đến lúc đó mặt ngoài muội vẫn phải khiêm tốn một chút!”
Sau khi nói xong, kể cả Diệp Linh Lang, tất cả các đệ tử khác của Thanh Huyền Tông đều gật đầu theo.
Bùi Lạc Bạch vẫn không thể hiểu nổi như cũ: ???
Khiêm tốn một chút là sao? Vì sao mà phải khiêm tốn? Ý là bên ngoài thì khiêm tốn, còn bên trong thì không cần, là ý như vậy hay sao?
Nhìn thấy bọn họ vô cùng hài hòa với nhau, Bùi Lạc Bạch cuối cùng cũng chấp nhận sự thật là chỉ có hắn không bình thường.
Hắn quay đầu nhìn thoáng qua Ninh Minh Thành đang gật đầu theo.
“Đệ hiểu gì không?”
“Không hiểu, nhưng có thể giả vờ hiểu, như vậy sẽ không bị lạc lõng.”
…
Lúc này, Vũ Tinh Châu chạy từ xa tới.
Người dễ thương làm những điều dễ thương, dịch/viết những truyện dễ thương
"I will tell you lovely stories"
“Linh Lang, muội ở chỗ này à? Muội đã nhìn thấy lịch thi đấu sắp xếp thế nào chưa?”
“Thấy rồi!”
“Vì sao muội lại xui xẻo như thế, gặp Tào Vĩnh Tân chứ?”
Vũ Tinh Châu vừa nói lời này, toàn thể đệ tử Thanh Huyền Tông đều khiếp sợ nhìn hắn.
Ẩn Nguyệt Cung cũng không phải là một thánh địa thuần khiết gì, vì sao lại nuôi ra một đứa nhỏ ngây ngô đơn thuần như thế?”
“Nhưng mà không sao, trước kia ta đã nghiên cứu hắn rồi, rốt cuộc hắn cũng là một kim đan của tổ sơ cấp, ta đã nghĩ về sau thế nào cũng sẽ đối mặt với hắn, không nghĩ tới ngươi lại gặp hắn trước.”
Hóa ra là đến đưa tin, vậy thì hoan nghênh, hoan nghênh.
“Tào Vĩnh Tân là con của chưởng môn Bắc Đẩu Tông, vì có thiên phú khá tốt nên đã được Bắc Đẩu Tông sử dụng toàn bộ tài nguyên đầu tư vào hắn, cho nên tốc độ đột phá của hắn rất nhanh. Năm tuổi vào Luyện Khí, mười tuổi đến Trúc Cơ, đến mười ba tuổi là đột phá Kim Đan, năm nay mười lăm tuổi, thế mà đã bước vào Kim Đan trung kỳ.
Vừa nghe thế, Tào Vĩnh Tân này thật đúng là tài năng được rèn luyện từ bé!
“Những người từ nhỏ đã sinh ra ở Tu Tiên giới giống như chúng ta không giống với những người tiến vào Tu Tiên giới qua đại hội thu đồ đệ như các ngươi, gốc rễ của chúng ta tốt hơn của các ngươi không ít, các ngươi mười mấy tuổi mới bắt đầu tiếp xúc với Tu tiên, nhưng vừa sinh ra chúng ta đã bắt đầu tu luyện, cho nên Tào Vĩnh Tân này, ngươi không được khinh thường.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com -
Diệp Linh Lang gật gật đầu.
“Nói lời vớ vẩn gì thế, nói hắn là loại sinh ra đã ngậm thìa vàng, thực lực vẫn còn kém Diệp tử tỉ của ta nhiều!”
La Diên Trung không biết đến từ lúc nào, vô cùng thoải mái mà gia nhập vào cuộc thảo luận.
“Đúng là hắn có thiên phú, nhưng mà vì một mình hắn, cả Bắc Đẩu Tông đều bị kéo sụp xuống. Vốn dĩ Bắc Đẩu Tông không được xếp vào tứ đại tông môn, nhưng cũng nằm trong nhớm 10 tông môn lớn, nhưng hiện tại sắp bị đá khỏi nhóm mười tông môn đứng đầu rồi, chỉ bởi vì tất cả tài nguyên của Bắc Đẩu Tông đều đổ lên người hắn, những người khác căn bản không có phần.”
“La Diên Trung, ngươi cũng biết sao?” Lục Bạch Vi kinh ngạc.
“Vừa nhìn thấy thì đi hỏi thăm một vòng, vừa biết thôi!”
Vẻ mặt của La Diên Trung vênh váo, hắn không giỏi đánh nhau lắm, nhưng về vấn đề khoác lác nói chuyện bát quái đối nhân xử thế hỏi thăm chút tin tức, hắn còn chưa thua ai.
“Tuy là người này dựa vào các loại tài nguyên mà trở thành Kim Đan, nhưng cũng không thể khinh thường, bởi vì hắn là hy vọng cuối cùng của Bắc Đẩu Tông, đổ lên đầu hắn nhiều Tài Nguyên như vậy, dù thế nào hắn cũng không được thất bại, hắn cần phải thắng, hắn phải thắng bằng mọi cách. Hắn không còn đường lui, ngươi có hiểu không?”
Diệp Linh Lang gật gật đầu, sợ nhất không phải đối thủ mạnh, chỉ sợ đối thủ không có đường lui.
“Hơn nữa, ngươi không nên xem thường Kim Đan, tuổi này của các ngươi đã đến Kim Đan thật đúng là không phải là một việc dễ dàng gì, đúng là cũng phải có chút tư chất, nghĩa là thực lực của hắn cũng có một chút.
“Khó lắm ư?” Diệp Linh Lang chỉ vào Vũ Tinh Châu nói: “Không phải hắn cũng là Kim Đan sao?”
“Diệp tử tỉ, ngươi lợi dụng hắn làm bảo tiêu hơn nửa tháng, vậy mà không biết hắn cũng là con trai của chưởng môn hay sao? Hai Kim Đan của tổ sơ cấp đều là con trai của chưởng môn.”
Lời này vừa nói, toàn thể đệ tử của Thanh Huyền Tông đều quay đầu nhìn về phía Vũ Tinh Châu.
Thế mà hắn là con trai của chưởng môn Ẩn Nguyệt Cung! Người này không có kiêu ngạo tí nào, lại còn cư xử giống như là đệ tử rót nước, ai mà nghĩ được chứ?
Vũ Tinh Châu trăm triệu lần không nghĩ được là bản thân bị vạch trần thân phận vào lúc này, hắn hơi bối rối một chút.
“Thật ra ta là tự mình đột phá Kim Đan, tài nguyên của môn phái có nhiều, nhưng, cũng không phải là to lớn như thế!
Vũ Tinh Châu càng nói thì cúi đầu càng thấp, bỗng nhiên cảm thấy không dám ngẩng đầu.
Diệp Linh Lang thấy vậy, nhấc cánh tay lên, trực tiếp khoác lên vai Vũ TInh Châu, tư thế giống như người anh em.
“Có nhiều hay không người khác nói không tính, trong lòng ngươi hiểu rõ là được. Hơn nữa, tài nguyên tốt thì có gì quan trọng đâu? Có tài nguyên tốt, mà ngươi lại có thiên phú để rèn luyện, không tới mấy năm nữa vị trí thủ tịch đại đệ tử của Ẩn Nguyệt Cung phải đổi thành ngươi ngồi rồi.”
“Hả?”
Vũ Tinh Châu chợt phát hiện thấy Diệp Linh Lang đang kề vai sát cánh với hắn, bọn họ thế mà lại gần nhau như thế, làm sao bây giờ? Tim hắn đập nhanh quá!
“Hả cái gì? Ta chờ ngươi đá Liễu Nguyên Húc xuống để trở thành thủ tịch đệ tử, về sau nếu có hội họp kiểu này, ngươi chỉ cần đứng bên cạnh ta, ta có phải là vô cùng có mặt mũi hay không?”
“Vậy thì, nhất định ta sẽ nỗ lực!”
Vũ Tinh Châu vừa mới nói xong, bên bả vai còn lại của hắn cũng có một cái khuỷu tay, hắn quay đầu lại thì thấy La Diên trung đang hào phóng cười.
“Diệp Tử Tỉ, vì sao ngươi không chút ta lên làm thủ tịch đại đệ tử của Liệt Dương Điện? Đến lúc đó ta đi theo sau ngươi, có phải là ngươi sẽ càng có mặt mũi không?”
…
Không phải chứ, nói chuyện thì nói chuyện đi, bá vai bá cổ làm cái gì? Bọn họ quen thuộc lắm sao? Có thể tránh ra được không?
Nghe thấy mấy lời này của La Diên Trung, Lục Bạch Vi phì cười.
“La Diên Trung, với tư chất này của ngươi, cho dù tiểu sư muội của ta có giúp ngươi xử lý Hách Liên Phóng, 800 năm nữa ngươi cũng không leo lên được vị trí đó.”
“Làm người thì cần phải mơ ước, biết đâu sau này Liệt Dương Diện dùng cách bỏ phiếu để chọn thủ tịch đệ tử? Ta chắc chẳn có thể lấy lý phục người, thành công được chọn.
….
Lời này khiến người khác khó có thể phản đối.
“Cho nên, Diệp tử tỉ có muốn suy xét một chút, thừa dịp đêm tối, giúp ta xử lý thủ tịch đại đệ tử của chúng ta không?”
???
Lời nói này thật sự quá nguy hiểm!
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyenHay.pro